Khi rời khỏi Tử Cấm Thành, vua Phổ Nghi quyết định mạo hiểm tính mạng chỉ để mang theo một thứ.
Trong lịch sử, những vị hoàng đế thường sở hữu nhiều bảo vật quư hiếm được cất giữ trong những kho tàng riêng của ḿnh, gồm tác phẩm nghệ thuật, gốm sứ, trang sức và nhiều kỳ trân dị bảo khác. Nhà Thanh cũng không ngoại lệ, với vô số ghi chép trong sử sách về những báu vật của các vị vua thuộc triều đại này.
Phổ Nghi, vị vua cuối cùng của nhà Thanh, được lưu nhiệm nhiều di sản quư giá từ tổ tiên. Khi ông phải rời khỏi Tử Cấm Thành , trong hoàn cảnh rất khẩn trương, ông chợt nhớ tới món đồ đặc biệt phải bảo vệ. Phổ Nghi nhờ người khâu món đồ này vào trang phục, nhằm đảm bảo rằng nó không bị mất.
Thời điểm đó, không nhiều người biết rằng món đồ ông mang theo lại chính là bộ ba con dấu chế tác từ đá điền hoàng, một loại đá quư hiếm mà triều đ́nh phải tốn rất nhiều tiền bạc để tạo ra.
Bộ ba ấn chương này được Hoàng đế Càn Long yêu cầu làm riêng. Hai trong số đó có h́nh vuông, được khắc chữ "Càn Long thần hàn" và "Duy tinh duy nhất". Những chữ khắc này không chỉ mang tính nghệ thuật mà c̣n thể hiện triết lư của Càn Long về việc lănh đạo, rằng chỉ có bậc quân vương mới biết cách giữ vững chính đạo và vị trí của ḿnh để phát triển đất nước.
Ấn chương thứ ba h́nh elip, khắc ḍng chữ "Lạc Thiên", mang nghĩa khuyến khích người sử dụng luôn chấp nhận số phận mà không lo lắng.
Theo các chuyên gia khảo cổ của bảo tàng Cố Cung, sự vô giá của ba con dấu này là bởi sự quư hiếm của đá điền hoàng, loại đá được xem là đứng đầu trong các loại đá quư của Trung Quốc. Theo quan niệm xưa, màu vàng của đá này biểu trưng cho sự giàu có và quyền lực, nên phù hợp để chế tác thành các ấn chương.
Để làm nên ba ấn chương này, các nghệ nhân vận dụng kỹ thuật khắc chuỗi tinh xảo, khéo léo chạm trổ chúng từ một viên đá duy nhất, tạo ra tác phẩm không thể tách rời, thể hiện tài năng bậc thầy và là một trong những bảo vật quư giá nhất của Trung Quốc.
Bằng tuyệt kỹ khắc dấu, các nghệ nhân đem đến cho bộ ba ấn chương này không chỉ giá trị vật chất mà c̣n giá trị văn hóa sâu sắc. Những con dấu này giờ đây không chỉ là phần di sản của riêng vua Phổ Nghi mà c̣n là biểu tượng cho lịch sử, nghệ thuật và triết lư lănh đạo của một thời kỳ vàng son trong văn hóa Trung Quốc.
V́ vậy, món đồ này trở thành biểu tượng không thể thiếu trong kho tàng di sản văn hóa dân tộc, mang trong ḿnh sức sống và giá trị trường tồn theo thời gian.
VietBF@ Sưu tập
|