
1.
Người ta chỉ nói một câu,
mà ḿnh khổ cả tuần – là v́ tâm c̣n yếu.
Không ai giam giữ ḿnh,
chính ḿnh ôm lời họ nói để làm ngục tù.
2.
Thấy ḿnh bị oan – liền nổi giận, muốn trả.
Nhưng không thấy: cơn giận đó mới là thứ đọa ḿnh đầu tiên.
Người kia có thể sai,
nhưng ḿnh chết trong sân – là ḿnh thua.
3.
Cứ sống để người ta hài ḷng,
rồi tối về lại khóc một ḿnh – là đang phản bội chính ḿnh.
Không ai cứu được một người
chỉ giỏi làm vừa ḷng thiên hạ mà bỏ rơi bản thân.
4.
Ngồi thiền mà mong yên,
thấy vọng tưởng th́ bực – là tâm đang muốn kiểm soát, không phải thấy.
Tu không phải để hết phiền năo,
mà để thấy rơ nó mà không chạy theo nữa.
5.
Thấy người khác được khen – ḿnh khó chịu,
là v́ bên trong vẫn c̣n muốn được công nhận.
Tu không phải để ai nh́n,
mà để ḿnh nh́n ra cái đang trói ḿnh.
VietBF@sưu tập