
Xưa, có nhà hiền triết
Nhỡ đường, phải xin ăn,
Vào nhà một bác nọ,
Được tiếp đăi ân cần.
Ăn xong, chủ và khách
Nói chuyện bên chén trà,
Chuyện đời, chuyện triết lư,
Cả chuyện gần, chuyện xa.
“Thưa bác, - chủ nhà hỏi.
Cuộc đời đầy khổ đau.
Bác đi nhiều, học rộng.
Theo bác th́ do đâu?”
Nhà hiền triết giải thích
Cao siêu và văn hoa,
Nhưng xem chừng khó hiểu,
Bèn bảo bác chủ nhà:
“Tất cả do nhục dục.
Nhục dục làm khổ đau.
Cuối cùng được giải thoát.
Chỉ thế, có ǵ đâu.”
Chủ nhà vẫn không hiểu.
Nhà hiền triết đành cười,
Ôm chầm bà vợ bác
Rồi sờ soạng khắp người.
“Thế này là nhục dục!
Bác hiểu chứ, hay không?”
Bác kia thấy, tức giận,
Bèn vác gậy đuổi ông.
Nhà hiền triết bị đánh,
Vừa kêu vừa huơ tay:
“Bây giờ th́ bác thấy.
Đau khổ là thế này.”
Vẫn bị chủ nhà đánh,
Nhà hiền triết đáng thương
Phải nhảy qua cửa sổ,
May thoát được ra đường.
“Giải thoát là đây nhé.
Ông hiểu chứ, vậy là:
Nhục dục, rồi đau khổ,
Rồi cuối cùng thoát ra!”
Ông chủ nhà chợt hiểu,
Xin lỗi khách, nằn ń
Mời ở thêm, đàm đạo,
Một tháng mới cho đi.
*
Câu chuyện này được chép
Trong Kinh Phật Su Ta.
Vui đùa nhưng thâm thúy,
Nó nhắc nhở chúng ta
Rằng những điều triết lư
Không giảng được bằng lời,
Th́ giảng bằng hành động,
Kể cả cách buồn cười.
VietBF@sưu tập