
Một ông cụ sống một ḿnh trong ngôi nhà nhỏ nơi thôn quê. Con cháu thỉnh thoảng về thăm, nhưng phần lớn thời gian cụ chỉ có… con mèo làm bạn.
Ngày nào cụ cũng tṛ chuyện với nó như với người thân:
– Mày ăn cơm chưa?
– Hôm nay tao đau lưng, chắc trời sắp mưa.
– Mèo à, ngày xưa bà mày cũng hay than y như tao bây giờ…
Hàng xóm thỉnh thoảng nghe thấy tiếng cụ cười ha hả rồi nói: “Mày đúng là biết nghe chuyện đấy, mèo ơi!”
Một lần, người cháu nội về thăm, hỏi:
– Ông có buồn không? Ở một ḿnh vậy...
Cụ chỉ vào con mèo, cười tủm tỉm:
– Buồn th́ có, nhưng có nó th́ thấy như trong nhà vẫn c̣n hơi người. Cái mèo này không nói được, nhưng mà… nó biết nghe!
Đứa cháu ôm cụ:
– Vậy mai con mua cho ông thêm một con chó nhé!
Cụ xua tay:
– Không, thêm con chó lại có chuyện ghen tuông, tao chịu không nổi!
VietBF@sưu tập