Mẹ chồng mỗi tháng đều gửi cho tôi 10 triệu, dặn tôi đừng nói với chồng…10 triệu đồng là số tiền lớn, khiến tôi h:.oang m:.ang..Tôi gọi điện hỏi lư do, nhưng bà chỉ nói ngắn gọn: ‘Con cứ giữ lấy, đừng nói với Hùng’. Hùng là chồng tôi, cũng là con trai duy nhất của bà. Tôi không hiểu sao mẹ chồng làm vậy, nhưng im lặng nhận tiền được 1 năm th́ tôi th:.ấp th:.ỏm không nh:.ịn nổi nữa, hỏi mẹ tiền từ đâu ra. Bà chần chừ măi rồi cũng nói… Sau đó mẹ chồng vẫn tiếp tục chuyển cho tôi đều đặn 10 triệu mỗi tháng. Chúng tôi giấu được 3 năm th́ bị chồng tôi ph:át h:iện….
Tôi vẫn nhớ như in buổi chiều đầu tiên nhận được tin nhắn chuyển khoản 10 triệu đồng từ mẹ chồng. Ḍng tin nhắn đi kèm chỉ vỏn vẹn: “Con đừng nói với Hùng.” Hùng là chồng tôi, cũng là con trai duy nhất của bà.
Ban đầu tôi tưởng có sự nhầm lẫn. Tôi gọi ngay cho mẹ chồng.
“Má gửi nhầm tiền hả má?”
Bên kia đầu dây im lặng một lúc. Giọng bà trầm lại, có phần nghiêm nghị.
“Không nhầm đâu con. Má gửi cho con. Cứ giữ lấy, đừng hỏi, cũng đừng nói với Hùng.”
10 triệu. Một khoản không nhỏ với gia đ́nh tôi lúc ấy. Vợ chồng tôi tuy không đến mức thiếu thốn nhưng cũng chẳng dư dả. Tôi làm kế toán cho một công ty xây dựng nhỏ, thu nhập đủ chi tiêu. Hùng th́ là kỹ sư, đi công tŕnh suốt, thu nhập cũng thất thường.
Tôi giữ im lặng. Nỗi băn khoăn cứ lớn dần. Đêm nằm bên chồng, tôi không sao ngủ được. Tôi chưa từng nghĩ sẽ giấu anh điều ǵ, vậy mà giờ lại đang lén giữ một bí mật cùng mẹ chồng.
Sang tháng sau, 10 triệu nữa lại chuyển đến. Và tháng sau nữa. Đều đặn như một chiếc đồng hồ. Tôi không tiêu xài hoang phí, chỉ gửi tiết kiệm. Nhưng ḷng th́ không yên.
Sau gần một năm, tôi không chịu nổi nữa. Một buổi chiều, tôi đến nhà bà, quyết hỏi cho ra nhẽ.
“Má… tiền má gửi cho con… má lấy đâu ra vậy? Má nói đi, con không thể cứ giấu anh Hùng như thế được…”
Bà ngồi lặng trên chiếc ghế gỗ cũ trong pḥng khách, ánh nắng chiều xuyên qua khe cửa làm nổi bật vết đồi mồi trên tay bà.
“Một phần lương hưu của má, một phần là tiền má để dành được hồi c̣n buôn bán.”
Tôi ngạc nhiên. Tôi biết ngày xưa bà từng bán tạp hóa, nhưng đă nghỉ hơn mười năm.
“Má đâu c̣n làm ǵ… sao mỗi tháng gửi đều đặn vậy được? Má sống sao đủ?”
Bà lảng đi, nhưng giọng bà chùng xuống.
“Má c̣n tiền. Nhưng chuyện đó… con đừng nói với Hùng. Thằng nhỏ biết, nó lại trách má lo chuyện bao đồng.”
Tôi không hỏi thêm. Có ǵ đó trong ánh mắt bà khiến tôi chùn bước. Một nỗi đau lẩn khuất, một điều ǵ đó sâu hơn chỉ là tiền bạc.
Thời gian trôi đi, tôi dần quen với khoản tiền ấy như một phần trong cuộc sống. Nó giúp tôi đỡ áp lực mỗi khi con ốm đau, mỗi khi xe hư, nhà dột. Tôi bắt đầu dùng tiền đó một cách thận trọng. Có những tháng tôi dùng 5 triệu, gửi lại 5 triệu vào tài khoản tiết kiệm. Có tháng th́ không đụng đến đồng nào.
Tôi vẫn định bụng sẽ nói với Hùng một ngày nào đó, nhưng cứ lần lữa măi. Phần v́ sợ anh giận, phần v́ tôn trọng lời mẹ chồng dặn. Có lẽ một phần v́ tôi cũng… sợ mất đi sự tin tưởng mà bà dành cho ḿnh.
Chúng tôi giấu được ba năm.
Và rồi bí mật ấy bị phanh phui.
Hôm đó là một buổi tối b́nh thường như mọi ngày. Hùng đang tra soát lại sổ đỏ để chuẩn bị vay ngân hàng mua xe th́ phát hiện tài khoản tiết kiệm đứng tên tôi có một số tiền lớn hơn rất nhiều so với mức anh nghĩ. Anh truy ra giao dịch chuyển khoản định kỳ. Lần ṃ dần, anh nhận ra người gửi chính là mẹ ḿnh.
Tôi c̣n nhớ rơ gương mặt anh khi cầm điện thoại đưa cho tôi, ánh mắt anh vừa sửng sốt, vừa thất vọng.
“Sao em và má lại giấu anh chuyện này?”
Tôi nghẹn họng. Tim tôi như rơi xuống đáy.
“Em… em định nói. Nhưng má bảo đừng. Em không dám…”
“Tiền này là ǵ? Má c̣n làm ǵ nữa ngoài lương hưu? Em biết không?”
Tôi lắc đầu. Đúng là tôi cũng không biết. Chỉ biết bà vẫn đều đặn gửi mỗi tháng như một lời hứa âm thầm.
Hùng đi thẳng đến nhà bà ngay tối hôm đó. Tôi đi theo. Không khí trong nhà như đặc lại.
“Má, má lấy đâu ra tiền gửi cho vợ con?”
Bà vẫn b́nh tĩnh, ánh mắt không tránh né.
“Tiền của má.”
“Không có ai đi gửi tiền cho con dâu hàng tháng suốt ba năm chỉ v́… tự nhiên cả! Má nói thật đi.”
Bà im lặng. Một lúc sau, bà quay vào pḥng, lấy ra một cuốn sổ đỏ cũ kỹ, đặt lên bàn.
“Má bán miếng đất hương hỏa rồi.”
Cả tôi và Hùng đều chết lặng.
“Miếng đất ông nội để lại? Sao má…”
“Má bán từ ba năm trước. Giá đất lúc đó cao. Má chia ra từng phần, gửi cho vợ chồng con. Má biết tụi con không dám nhận nếu má nói rơ. Nhưng má muốn giúp. Má không cần ǵ nữa. Má ở cái nhà này là đủ rồi.”
“Nhưng má… đó là đất tổ tiên để lại mà má!”
“Ừ. Nhưng ông nội con cũng v́ con mà để lại. Không phải để thờ làm cảnh.”
Hùng lặng đi. Tôi nh́n thấy trong mắt anh không chỉ là giận, mà c̣n là nỗi đau, là sự bất lực của một đứa con không kịp hiểu mẹ ḿnh.
Tối đó về nhà, chúng tôi không ai nói câu nào. Tôi lấy cuốn sổ tiết kiệm ra, đưa cho Hùng. Anh cầm nó, ngồi nh́n rất lâu.
“Em không tiêu hết. Gần như vẫn c̣n nguyên.”
Tôi nói nhỏ.
Anh thở dài.
“Anh không giận em. Anh chỉ… giận bản thân. Suốt ba năm má gửi tiền mà anh không hề biết ǵ. Cả hai người thân nhất của anh lại phải giấu anh v́ sợ anh cản…”
Tôi cầm tay anh.
“Má làm vậy v́ thương. Em tin điều đó.”
Anh gật đầu, mắt đỏ hoe.
“Anh cũng tin. Nhưng giờ anh không biết làm sao để má hiểu… tụi ḿnh không cần tiền, chỉ cần má khỏe mạnh, b́nh an thôi.”
Sau hôm đó, Hùng về nhà mẹ thường xuyên hơn. Anh giúp bà sửa lại mái nhà, mua cho bà một cái máy lọc nước mới, một cái ghế massage nhỏ. Không ai nhắc lại chuyện tiền nong nữa. Cũng không c̣n khoản 10 triệu nào gửi vào mỗi tháng.
Nhưng có điều ǵ đó giữa ba người chúng tôi đă thay đổi.
Tôi hiểu ra, đôi khi sự cho đi không cần lư do. Và đôi khi, người già cho đi không phải v́ họ có nhiều, mà v́ họ biết… họ không c̣n nhiều thời gian để làm điều ḿnh muốn.
C̣n Hùng, anh học được cách nh́n mẹ bằng một đôi mắt khác — không phải của người con trai luôn muốn bảo vệ mẹ, mà là của một người đàn ông trưởng thành, biết đón nhận sự hy sinh trong lặng lẽ của người phụ nữ già cả ấy.
Vài tháng sau, mẹ chồng tôi đưa cho tôi một mảnh giấy nhỏ, ghi tên một quỹ học bổng cho trẻ em nghèo vùng cao.
“Má muốn trích một phần tiền c̣n lại gửi lên đây. Con giúp má nhé.”
Tôi cười, gật đầu.
Bà vẫn vậy. Vẫn âm thầm, lặng lẽ, và rộng lượng đến lạ kỳ.
VietBF@ sưu tập
|
|