R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Dec 2008
Posts: 44,699
Thanks: 262
Thanked 591 Times in 456 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1 Post(s)
Rep Power: 61
|
23h, nhiều con đường, góc phố đă lắng xuống, đó cũng là lúc bắt đầu một ngày làm việc của những chị lao công. Tiếng chổi tre xào xạc cứ lặp đi lặp lại trong đêm vắng.
Họ - những con người âm thầm làm công việc vất vả để sáng hôm sau đường phố sạch hơn, đẹp hơn đón chào một ngày mới.
Nỗi niềm sau tiếng chổi đêm
Anh Diệp Văn Thạnh - lao công trên tuyến đường Phan Văn Trị (quận B́nh Thạnh, TPHCM) chia sẻ, vợ anh mất khi hai đứa con mới 10 và 13 tuổi, vừa nuôi con một ḿnh vừa phải lo kiếm tiền trả món nợ không lồ mà người vợ để lại.
Anh đến với nghề này trong hoàn cảnh như vậy. Anh kể, thời gian đầu làm quen với công việc nếu không phải v́ gánh nặng gia đ́nh th́ chắc anh không kham nổi. Công việc chủ yếu là về đêm nên thói quen sinh hoạt thường ngày bị đảo lộn, lại phải kiêm luôn công việc của người phụ nữ trong gia đ́nh nhiều lúc anh muốn buông xuôi. Nhưng anh mà buông xuôi th́ những thành viên nhỏ bé trong cái gia đ́nh vừa trải qua biến động dữ dội ấy c̣n biết trông cậy vào ai?
Nhiều tháng liền anh đau nhức khắp ḿnh mẩy chân tay, khổ nhất là bị chứng viêm mũi, đau nhức đầu hành hạ v́ không quen với mùi hôi thối của rác. Nhưng bây giờ th́ ổn rồi, anh cười, trong giấc ngủ hiếm hoi đă bớt đi những lần giật ḿnh van xin khất nợ, cũng cảm thấy thanh thản hơn v́ phần nào hoàn thành được nguyện vọng nuôi các con thành người.
Chị Tuyết Nhung lao công trên tuyến đường Nguyễn Hữu Cảnh - th́ có hoàn cảnh khác. Chị đến với nghề lao công sau thời gian dài buôn bán, rong ruổi khắp các đường phố. Thu nhập thất thường trong khi chí phí sinh hoạt, thuốc men của gia đ́nh ngày càng nhiều. Bệnh t́nh của chồng chị ngày càng nặng hơn và bệnh tim bẩm sinh đứa con gái út không biết lúc nào tái phát.
Lúc ấy các con chị c̣n nhỏ, cháu lớn mới 11 tuổi, cháu thứ hai 10 tuổi và cháu bé nhất mới 2 tuổi lại bị bệnh tim bẩm sinh. Gánh nặng gia đ́nh v́ thế dồn hết lên đôi vai nhỏ bé của chị. Kể đến đây, hai ḍng nước mắt bất chợt lăn dài trên g̣ má của chị, cố cười, chị nói ḱm rồi mà vẫn cứ khóc.
Lau vội ḍng nước mắt chị tiếp, lúc mới được nhận vào làm chị mừng lắm, vậy mà vẫn suưt bỏ cuộc v́ công việc khó nhọc ngoài sức tưởng tượng. Giờ làm bắt đầu lúc 9h tối, kết thúc vào lúc 4 hoặc 5h sáng vào hôm sau.
Thời gian đầu không quen, vừa mệt mỏi vừa ngứa ngáy, phần lại mang một nỗi mặc cảm nghề nghiệp nên thường tránh mặt bạn bè. Nhiều lúc đang gom rác gặp bạn ḿnh đi ngang qua giật cả ḿnh, cũng may ḿnh bịt khẩu trang kỹ, bạn có nh́n cũng nhận không ra.
Vậy mà chị đă gắn bó với nghề từ hơn 10 năm nay, con lớn của chị nay đă là sinh viên trường Cao đẳng Ngân hàng, cháu thứ hai hiện là sinh viên Đại học, riêng cháu thứ ba mặc dù mang trong người căn bệnh tim bẩm sinh nhưng 6 năm liền luôn là học sinh giỏi của trường.
Lê Thanh Trí - lao công tuyến đường Đinh Tiên Hoàng (quận B́nh Thạnh). Mới 27 tuổi đời mà đă gắng bó với nghề 20 năm (tức là khi ở tuổi lên 7 Trí đă ra mặt đường cầm chổi).
Những giọt nước mắt lặng thầm
Trí nói, thật ra em mới gắn bó chuyên nghiệp với nghề 6 năm nay thôi, trước đây cha cũng là công nhân vệ sinh môi trường, nên hàng ngày, lúc rảnh rỗi lại ra đường phụ cha làm công việc, riết rồi quen.
Năm học lớp 12, cha bị bệnh hiểm nghèo qua đời, em phải thay cha gắng vác gia đ́nh. Nh́n em cười, hiền thật hiền, tôi hỏi em có định gắn bó lâu dài với nghề không, em cho biết: Hiện nay em vẫn đang gắn bó với nghề của ḿnh, để lo cho gia đ́nh lớn, gia đ́nh nhỏ của em. Em có vợ và con gái gần 1 tuổi rồi, và cả chi phí học tập của ḿnh nữa. Trí đang theo học khoa Công nghệ thông tin trường Đại học Công nghệ.
Để có thể đi học vừa hoàn thành tốt công việc của ḿnh là sự cố gắng không ngừng của Trí. Lớp học tại chức kéo dài từ 5h tối đến 9h kém 15 phút. Từ đây Trí chạy thẳng tới nơi làm việc cho kịp 9h và làm tới 4, 5h sáng mới nghỉ.
Và c̣n nhiều, rất nhiều nữa những mảnh đời lao công ngoài kia, đang âm thầm lặng lẽ công việc để giữ sạch đường phố và nuôi ước mơ hy vọng của ḿnh. Nh́n cái cách các anh chị tṛ chuyện và vui cười ít ai biết được đằng sau đó là những đắng cay tủi nhục và tai nạn rủi ro vẫn luôn ŕnh rập.
Nỗi buồn da diết thầm và tai ương ŕnh rập
Đó là những lần nh́n gia đ́nh người khác sum vầy bên mâm cơm mỗi tối, hay giây phút chạnh ḷng đón giao thừa không có người thân. Không ít người vẫn vô tâm xả rác ngoài đường và coi đó như đang ban ân huệ để người lao công có việc làm.
Anh Diệp Văn Thạnh - người đàn ông gà trống nuôi con
Dẫu biết rằng nhiều lúc chúng ta chỉ nói để đùa vui nhưng cũng khiến ḷng người trĩu nặng. Dẫu vậy trong bóng đêm hiu quạnh, mặc mưa tuôn, giá rét họ vẫn âm thầm công việc để làm đẹp cho đời.
Chị Nhung chia sẻ, ai làm nghề này cũng từng một lần bị tai nạn hỏi thăm, chính chị cũng từng bị bọn đua xe, say xỉn tông hơn bốn lần. May mà không bị nặng, chỉ bị trầy da và đầu phải khâu mấy mũi do té đập đầu xuống đường. Mấy năm trước chị Ḥa bị đoàn xe cán chết ngay gần lối rẽ vào nhà, măi tới sáng hôm sau người ta mới phát hiện ra xác chị.
Chị Thanh Mai th́ bị một quái xế tông găy chân vào đêm 29 Tết khi đang quét trên đường Lê Quư Đôn; hay anh Nguyễn Văn Dũng bị phường say tông thẳng, đập đầu xuống đường chết v́ chấn thương sọ năo.
Anh Thạnh cũng nhiều lần thoát chết trong gang tấc khi bị những quái xế say xỉn tông thẳng vào người. Nhưng may mắn nhất vẫn là hôm mải lo dọn dẹp, khi ngẩng đầu lên th́ đội xe băo đêm đă gần kề, lần đó nếu nhảy vào lề đường là chết chắc v́ bọn ấy cũng lủi xe vào lề đường.
Nhưng những tai bay vạ gió đâu chỉ dừng lại ở đó, nhiều anh chị lúc đang dọn dẹp c̣n bị bọn lưu manh dùng gậy đánh thẳng vào người, vào đầu rồi cười hô hố trên xe, có người gặp phải bọn say thuốc kề dao xin đểu, trấn lột.
Bảo Hằng
(Người đưa tin)
|