Đúng như truyền hình—có “món” cho mọi người—Emmys 2025 mang đến một đêm hội đủ kỷ lục, cảm xúc và những khoảnh khắc khó quên.
“The Studio” càn quét kỷ lục

Xin lỗi “The Bear”, thị trấn đã có tân vương hài mới. “The Studio” (Apple TV+) đi vào sử sách khi đoạt nhiều giải nhất trong một mùa Emmys dành cho dòng phim hài, đồng thời phá luôn kỷ lục tân binh hài đoạt nhiều giải nhất. Tổng cộng, series ôm 13 tượng vàng (9 giải từ Creative Arts Emmys cuối tuần trước và 4 giải trong đêm), từ 23 đề cử.
Stephen Colbert và tràng vỗ tay “để đời”

“The Late Show with Stephen Colbert” lần đầu thắng Outstanding Talk Series trong tiếng hô “Stephen! Stephen!” dội khắp khán phòng. Bối cảnh làm chiến thắng thêm đặc biệt: đầu mùa hè, Colbert thông báo chương trình sẽ kết thúc năm 2026 do CBS cắt giảm vì áp lực tài chính—trớ trêu thay, chính CBS phát sóng đêm trao giải. Trên sân khấu, Colbert cảm ơn CBS đã cho mình “được là một phần truyền thống Late Night,” và khép lại bằng lời nhắn: “God bless America. Stay strong. Be brave, and if the elevator tries to bring you down, go crazy and punch a higher floor.”

Màn mở màn lệch pha mà duyên của Nate Bargatze
Chọn hình tượng Philo T. Farnsworth trong một tiểu phẩm thời kỳ, người dẫn Nate Bargatze “né” hẳn độc thoại gây tranh cãi để giữ không khí gia đình. Với sự phụ họa của dàn “SNL” (Bowen Yang, Mikey Day, James Austin Johnson), Bargatze tung hứng về tương lai truyền hình: kênh cho mọi nền văn hóa, và câu bông đùa “mạng cho người da trắng?—tất nhiên là CBS” khiến khán phòng bật cười (dẫu anh lập tức đính chính chữ “C” không hề là “caucasian”).

Quỹ Boys & Girls Club: chiếc đồng hồ đếm ngược… tiền
Bargatze áp dụng “luật giờ vàng”: mỗi bài phát biểu quá giờ sẽ trừ tiền khỏi khoản quyên góp 100.000 USD dành cho Boys & Girls Club. Nhờ thế, khán giả được thấy các ngôi sao “chạy nước rút” trên bục: John Oliver… nói nhanh, đội biên kịch “The Studio” trình diễn bài nhận giải ngắn gọn như biên đạo, còn Hannah Einbinder hứa… quyên bù nếu lỡ dài dòng. Thú vị và hiệu quả hơn hẳn tiếng nhạc “đuổi khách” quen thuộc. Kết cục, bảng điện tử đỏ lửa được “cứu” bởi khoản bơm thêm từ Bargatze và CBS, nâng tổng lên 350.000 USD.

Tramell Tillman khiến mọi bà mẹ tự hào
Ngôi sao “Severance”—Tramell Tillman—đoạt Nam phụ xuất sắc (phim chính kịch) và làm nên lịch sử khi trở thành nam diễn viên da màu đầu tiên thắng hạng mục này. Là đề cử Emmys lần đầu, Tillman dành chiến thắng cho mẹ mình đang ngồi dưới khán phòng: “Mẹ là người ở đó khi không ai ở đó. Tình yêu và lòng nhân ái của mẹ luôn ở cùng con—giải thưởng này là của mẹ.”

Owen Cooper lập kỷ lục tuổi 15 với “Adolescence”
Với chiến thắng Nam phụ xuất sắc (phim giới hạn/anthology hoặc phim truyền hình), Owen Cooper (15 tuổi) trở thành nam diễn viên trẻ nhất thắng Emmys ở mọi hạng mục diễn xuất. Trên sân khấu, cậu nói: “Ba năm trước em chẳng là gì—hôm nay em có mặt ở đây.” Đêm đó, “Adolescence” còn thu thêm nhiều chiến thắng, bao gồm Outstanding Limited Series (tổng cộng 6 giải).

Noah Wyle: phần thưởng xứng đáng
“The Pitt” khép màn bằng danh hiệu Phim chính kịch xuất sắc, nhưng sẽ khó có đỉnh cao ấy nếu thiếu Noah Wyle—người đã “trực ca” trong bệnh viện giả tưởng lâu hơn tuổi nghề của không ít đồng nghiệp. Năm nay là lần đầu Wyle được đề cử Nam chính (trước từng 5 lần vào danh sách Nam phụ thời “ER”). Chiến thắng mang cảm giác “kết đọng”—dù như nhiều người tin, ca trực của anh chỉ mới bắt đầu.

Những câu nói nhớ đời
* Hannah Einbinder (“Hacks”): “Go Birds, F*** ICE and Free Palestine.”
* Jeff Hiller (“Somebody Somewhere”): “25 năm qua tôi vẫn nói: ‘Thế giới ơi, tôi muốn làm diễn viên!’ Và thế giới đáp: ‘Hay là… máy tính?’”
* Nate Bargatze (nhìn bảng quyên góp đang “tụt dốc” sau màn kéo dài của Jack Thorne & Stephen Graham – “Adolescence”): “Đó là một show tên ‘Adolescence’ vừa làm điều ấy với… thanh thiếu niên.”
* Cristin Milioti (“The Penguin”): “Tôi viết bài phát biểu này ở mặt sau tờ ghi chú… buổi trị liệu. Đừng nhìn mặt sau nhé.”
* Cris Abrego (Chủ tịch TV Academy): “Văn hóa không chảy từ trên xuống; nó trỗi dậy từ bên dưới.”

Một mùa Emmys “đa vị”: kỷ lục mới cho hài kịch, lời tri ân làm rưng rưng, sáng kiến sân khấu vừa vui vừa thiện nguyện, và những gương mặt tân binh mạnh mẽ bứt phá. Nếu truyền hình phản chiếu thời đại, thì đêm nay cho thấy: lịch sử vẫn đang được viết tiếp—bằng sự can đảm thử nghiệm và tình yêu bền bỉ với nghệ thuật kể chuyện.