Hành động của người đàn ông khiến cả hội trường lập tức sững sờ.
Người chú đơn thân và bữa tiệc cưới đầy định kiến
Ông Vũ, năm nay 65 tuổi, sống tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc. Cả đời ông chưa từng lập gia đ́nh, một ḿnh mưu sinh bằng nghề nhặt phế liệu ở trạm tái chế. Công việc tuy nặng nhọc nhưng ông Vũ vẫn cảm thấy hài ḷng với cuộc sống mà ḿnh đang có. Nhờ chịu khó lao động và không sa vào những thói quen xấu, ông cũng tích góp được một số tiền dành dụm cho tuổi già.

Ảnh minh hoạ
Cách đây không lâu, khi đang dọn dẹp ở băi phế liệu, ông Vũ bất ngờ nhận được cuộc điện thoại từ đứa cháu trai duy nhất - người mà ông thương yêu như con ruột. Trong cuộc gọi, cháu ông báo tin sắp tổ chức đám cưới và trân trọng mời ông đến dự. Nhận được tin vui, ông Vũ vô cùng phấn khởi, bởi suốt cuộc đời ông chỉ có một người cháu thân thiết, nay lại được chứng kiến ngày trọng đại của cậu.
Đến sát ngày cưới, ông Vũ dậy từ sớm chuẩn bị đi dự tiệc nhưng khi t́m quần áo mới th́ chẳng có bộ nào tử tế. Căn nhà đơn sơ, tạm bợ của ông chỉ toàn là những bộ quần áo cũ sờn, rách vá do ông sống độc thân nhiều năm và quanh năm làm nghề thu mua phế liệu. Dù cố t́m kiếm khắp nơi, ông cũng chỉ chọn được một bộ quần áo cũ kỹ nhất c̣n lành lặn để mặc đi dự đám cưới.
Trên đường tới khách sạn tổ chức tiệc, ông Vũ lại gặp phải cảnh kẹt xe khiến ông đến nơi th́ tiệc cưới gần như đă kết thúc. May mắn, ông vẫn t́m được một chỗ trống và lặng lẽ ngồi vào bàn. Tuy nhiên, khi nh́n thấy bộ quần áo cũ kỹ, tàn tạ của ông, những người họ hàng trong bàn tiệc không khỏi tỏ ư dè bỉu, xa lánh. Có người c̣n đứng dậy đổi chỗ khác, không muốn ngồi cùng bàn với ông.
Dù vậy, ông Vũ cũng chẳng để tâm, bởi ông đă quá quen với ánh mắt soi mói và thái độ khinh miệt của người đời. Ông tự lặng lẽ thưởng thức những món ăn ngon trên bàn tiệc, xem đây như dịp hiếm hoi để được no nê một bữa. Bữa tiệc hôm đó có rất nhiều món ngon mà ông yêu thích, trong đó có ba món đặc biệt khiến ông nhớ măi.
Món đầu tiên là cá sư tử vàng, đặc sản nổi tiếng của vùng Hà Bắc, được chế biến từ cá chép cắt lát chiên gịn rồi rưới nước sốt chua ngọt hấp dẫn. Tiếp đến là thịt viên hầm - món thịt viên lớn mềm thơm, rất hợp với người già có răng yếu như ông Vũ. Cuối cùng là cua hấp béo ngậy, đặc sản Đường Sơn mà quanh năm ông chỉ dám nh́n chứ chưa bao giờ dám ăn. Bữa tiệc hôm đó, ông Vũ vừa ăn vừa mừng cho người cháu, tận hưởng niềm vui nhỏ nhoi giữa bao ánh mắt soi mói.
Món quà bất ngờ khiến cả họ lặng người
Khi người cháu trai đi từng bàn nâng ly cảm ơn quan khách. Đến bàn ông Vũ, cậu cháu chủ động rót đầy ly, cảm ơn ông v́ đă đến dự và chúc phúc cho ḿnh. Ông Vũ xúc động, nở nụ cười hiền lành và nâng ly cùng cháu trai. Do đến muộn, ông không kịp chứng kiến màn trao quà mừng đầu tiệc như thông lệ.
Sau khi gửi lời chúc mừng, ông Vũ từ tốn móc trong túi áo cũ kỹ ra một xấp tiền được buộc cẩn thận. Ông trao tận tay cháu trai và nói đó là quà mừng cưới, với số tiền lên đến 100.000 NDT (hơn 357 triệu đồng). Đồng thời, ông gửi lời chúc cháu và cô dâu hạnh phúc, sống bên nhau trọn đời.
Cả căn pḥng khi ấy bỗng chốc lặng ngắt. Những người họ hàng trước đó c̣n dè bỉu, khinh thường ông Vũ v́ bộ quần áo rách nát, nghề nghiệp thấp kém bỗng chết lặng, không ai tin vào mắt ḿnh. Một ông già nhặt rác, sống độc thân, ăn mặc tồi tàn mà lại có thể mừng cưới một số tiền lớn đến vậy.
Nhiều người trong số đó chỉ mừng vỏn vẹn 200 NDT (khoảng 715 ngh́n đồng), vậy mà từng ánh mắt, từng lời nói lúc trước lại coi thường ông ra mặt. Đến lúc này, họ mới cảm thấy xấu hổ, ngượng ngùng cúi mặt. Câu chuyện khiến tất cả nhận ra bài học đắt giá: đừng vội đánh giá con người chỉ qua vẻ bề ngoài, bởi đôi khi chính những người tưởng chừng nghèo khổ nhất lại là người nghĩa t́nh, rộng lượng và giàu ḷng nhân hậu nhất.
VietBF@ Sưu tập