
Khi bạn là viên kim cương, bạn muốn nằm trên ngón tay của người giàu sang, chứ không phải trong ngăn kéo của người túng quẫn.
Khi bạn là cái cuốc, bạn muốn thuộc về người nông dân, chứ không phải dựng ở sân sau của nhà trọc phú.
Khi bạn là đĩa cơm, bạn muốn nằm trước mặt kẻ đói khát, chứ không phải một người phè phỡn no nê.
Khi bạn là tấm vải ngoài chợ, bạn muốn lọt vào mắt một người thợ may, chứ không phải một người lao công đang t́m giẻ lau nhà.
Cũng thế, dù bạn có là ai, khi bạn hiểu rơ được giá trị của bản thân ḿnh bạn cũng muốn ở nơi phát huy được giá trị của bản thân ḿnh chứ không phải nơi bạn chỉ ở đó để tượng trưng và trưng bày mà không được sử dụng giá trị bản thân bạn đang có
V́ mỗi người đều là 1 kiệt tác của cuộc sống. Nếu bạn luôn cố giống một ai đó, vậy th́ bạn đang đánh mất những ǵ đặc biệt về ḿnh...
Trong t́nh yêu hăy ở bên người cần bạn, muốn bạn, hiểu giá trị của bạn, trân trọng bạn, tự hào khi bên bạn, biết ơn khi có bạn và người ấy sẽ khiến bạn trở nên giá trị hơn , hạnh phúc hơn...
Trong công việc hăy t́m cho ḿnh 1 công việc phù hợp với khả năng & năng lực & niềm đam mê của bạn như vậy bạn sẽ được phát huy nó và bạn sẽ tỏa sáng đi lên bằng chính giá trị của bản thân và bạn sẽ có cuộc sống hạnh phúc hơn rất nhiều.
Khi ấy, một viên Kim cương hay một cái cuốc, cũng đều là bảo bối.
VietBF@sưu tập