Đúng là nỗi khổ không ai thấu của đàn ông…
Thương kiểu này bảo sao không tan cửa nát nhà chứ?
Chưa mất mạng là may lắm rồi…
Lần ấy tới nhà bạn chơi, đi từ xa, tôi đă nghe thấy tiếng la mắng quát tháo om ṣm. Định bụng quay lại nhưng v́ có việc quan trọng, tôi lại nhấc máy lên gọi cho bạn thông báo là tôi đến. Chắc bạn biết tôi đă nghe rơ câu chuyện của hai vợ chồng họ nên có phần hơi ái ngại.

Tôi hơi choáng và có ư nhăn mặt sau khi cậu ấy nói câu ‘không cho về nhà ngoại’. Cậu ấy bây giờ mới khiến tôi nh́n rơ. (ảnh minh họa)
Vừa vào tới nhà, thấy chị vợ bưng ra một đĩa hoa quả gọt vội c̣n dối vỏ và mời tôi uống nước, khuôn mặt tím bầm, mắt c̣n đỏ hoe. Tôi hiểu, chị ấy vừa bị chồng đánh, và cũng vừa khóc xong. Thế mà, chị ấy vẫn phải làm cái việc mời khách. Nếu tôi là*vợ bạn, tôi sẽ mặc kệ, đi lên pḥng, đóng cửa lại hoặc là, không thèm ngó ngàng ǵ tới người khách ngồi ở ngoài là tôi. C̣n tâm trạng đâu mà nghĩ tới việc tiếp khách nữa? Vậy mà, vợ bạn tôi vẫn phải làm việc đó…
Tôi không hỏi, là bạn tôi tự khai. Cậu ta nói ‘đấy, tao vừa tẩn cho một trận chỉ v́ cái tội nói hỗn, làm vợ mà không biết tôn trọng chồng th́ coi như vứt’. Tôi nh́n bạn một lúc, không nói ǵ. Trong ḷng thầm nghĩ, ‘vậy ông có tôn trọng vợ ông không? Người ta chỉ nói hỗn (dù không biết là thật hay giả), c̣n không th́ giơ nắm đấm lên, đánh đàn bà . Vậy là ông tôn trọng vợ ông sao?’.
Cậu bạn tôi cứ khua môi múa mép kể chiến tích của ḿnh. Nào là, vợ là phải nghe chồng một phép, nói là phải làm, không có chuyện căi. Mà nhé, Tết nà léng phéng không cho về nhà ngoại nếu mà cứ cái kiểu ăn láo bố toét thế này.
Tôi hơi choáng và có ư nhăn mặt sau khi cậu ấy nói câu ‘không cho về nhà ngoại’. Cậu ấy bây giờ mới khiến tôi nh́n rơ. Xưa nay tôi nghĩ bạn tôi hiền lành, nhẹ nhàng, đối đăi tử tế với phụ nữ, hóa ra không phải. Cậu ta ga lăng, hiền lành, nhẹ nhàng với tất cả phụ nữ bên ngoài nhưng chỉ có vợ là không thể làm thế.
Cái chuyện không cho về nhà ngoại, tôi hoàn toàn không tán thành. Con gái đi lấy chồng đă là một thiệt tḥi. Thân làm tiểu thư trong nhà, giờ đi lấy chồng, làm dâu nhà người ta, phục vụ nhà chồng, phục vụ chồng, chỉ mong có dịp nghỉ dài về thăm bố, thăm mẹ, vậy mà cậu nói là không cho vợ về là không cho về sao? Con gái nào chả nhớ bố mẹ. Giả dụ sau này cậu cũng sinh con gái, con gái cậu ấy cũng bị cấm không được về thăm bố mẹ, th́ cậu ấy sẽ nghĩ sao? Thân làm đàn ông lại nói ra những câu hàm hồ như vậy, quả thật khó chấp nhận.
Bữa ấy tôi ra về mà ḷng c̣n nghĩ măi về chuyện vợ của bạn tôi. Không biết, cuộc sống thường ngày họ đối xử với nhau thế nào nhưng nghe giọng anh chồng th́ quả thật, chị vợ đă chịu thiệt tḥi rồi. Nghĩ mà thương cho thân phận người phụ nữ, gặp phải gă chồng vũ phu, vô trách nhiệm và gia trưởng th́ đúng là, số khổ rồi…
Nh́n*vợ bạn*lại nghĩ vợ ḿnh. Tôi trước giờ dù không giàu có, dù cũng có nhiều lúc mâu thuẫn với vợ nhưng chí ít, tôi chưa bao giờ đánh vợ. Với tôi, phụ nữ là phái yếu, là phái mà ta cần phải nâng niu, trân trọng. Dù có căi vă nhau cũng dùng cái miệng để giải quyết, nhất định không dùng tay chân, vũ lực.
Vợ chồng dù có thế nào cũng phải tôn trọng nhau. Yêu nhau, lấy nhau về mà dùng nắm đấm dạy nhau, thật sự không thể nào chấp nhận.
*C̣n có những người, thân làm chồng nhưng được quyền ngồi mâm trên, nhậu nhẹt, rượu chè sai vợ như sai người giúp việc. Mà đến người giúp việc cũng không được sai như thế, cũng không được tỏ thái độ của ông chủ như thế. Thế mà có những chị vợ vẫn nhẫn nhịn, tuân thủ nghiêm túc. Tôi mà là phụ nữ, tôi sẽ chẳng chịu để đàn ông làm vậy với ḿnh.
Cũng là vợ chồng, b́nh đẳng với nhau, việc phụ nữ làm được, đàn ông cũng làm được. Vậy nên, hăy cứ để công việc được san sẻ, như thế mới là công bằng, mới khiến người khác cảm thấy thoải mái. Trong một nhà mà chồng cứ coi vợ như giúp việc, làm đủ mọi việc từ chăm con đến chăm chồng như thế, có công bằng không?
Nh́n*vợ bạn*mà thật thương, lại nghĩ tới vợ ḿnh, có lẽ, không phải vỗ ngực tự khen nhưng xem ra, vợ ḿnh cũng là một người may mắn khi lấy được người đàn ông hiểu chuyện như ḿnh. Nhỉ, vợ nhỉ?