Tại sao nhiều người muốn ‘chui đầu vào rọ’ tới vậy?
Người đàn ông này lại hoàn toàn khác!
Ăn mừng to v́ được… vợ bỏ!
Nàng bỏ tôi đi vào một ngày không đẹp lắm. Trời đă lạnh lại c̣n lất phất mưa bay. Nàng đi đâu không hai biết, đứa con đang tuổi ṭ ṃ của chúng tôi cũng không hay biết…* Nhưng đây là lần đầu tiên trong suốt mấy chục năm chung sống nàng bỏ tôi đi, bỏ tôi v́ nàng đă biết giận, nàng đă biết hờn ghen.
Phụ nữ thường được chia ra nhiều loại. Tôi chỉ chia ra hai loại,*phụ nữ*nhạy cảm và phụ nữ vô cảm. Nàng thuộc loại thứ hai. Đám bạn thỉnh thoảng nh́n sang cảnh sống của vợ chồng tôi mà thèm thuồng. Thèm quá đi chứ, chúng nó trong khi phải thủ sẵn một loạt bi kíp để trốn vợ đi nhậu, để giấu vợ đến với bồ, có thằng c̣n bằng lợi dụng sự đồng cảm bao la của sếp để xin kư sẵn một đống giấy phép đi công tác xa dài ngày. Hắn tích trữ giấy điều động công tác như lương khô, mỗi khi cần phải ăn phở để nhớ tới cơm là hắn lại ch́a ra một tờ, rồi cũng bịn rịn hôn vợ, ôm con bịn rịn kéo ba lô đi, lên taxi chạy ḷng ṿng là hắn lại phi đến nhà cô bồ, sống kiểu vợ chồng mấy hôm là y lại khoan khoái trở về.
Tôi th́ khác, vợ tôi không rơ thuộc chủng loại nào. Nàng đôi khi giống một bà giúp việc kiệm lời khéo tay. Việc nhà từ trong ra ngoài nàng đều một ḿnh vun vén. Tôi rủ rê bạn bè tới nhậu ngày này qua tháng khác nàng vẫn tận tâm phục vụ, có lúc nàng c̣n nở một nụ cười héo khô giao đăi. Nàng ngoan, chao ôi một cái ngoan dễ sợ.
Nhiều bận tôi cũng đă áp dụng các chiêu thức để ngầm báo với nàng rằng tôi đang có bồ hay bị một cô đă xinh lại c̣n trẻ khác dụ dỗ, tôi đi công tác xa ngày để gợi sự nhung nhớ cho nàng… Ấy vậy mà nàng vẫn cứ im lặng, một sự im lặng không sao mà chịu nổi. Nàng không c̣n là một bà giúp việc kiệm lời mẫn cán nữa, tôi thấy nàng có nguy cơ trở thành một bà phù thủy đang thời kỳ ủ mưu th́ hơn.
Điều kiện thuận lợi ấy không thể không đẩy tôi về phía ngoại t́nh trai gái được. Ḥa chung không khí của anh em, tôi cũng sắm cho ḿnh một cô bồ rồi gần như công khai tôi đánh tiếng cho vợ tôi biết sự tồn tại của cô bồ đó. Nàng vẫn làm thinh, đến khi tôi và nàng nói chuyện một cách nghiêm túc về chuyện đó, nàng vẫn b́nh tĩnh đáp một câu quen thuộc: “Anh cứ làm ǵ anh thích là được, nhưng con ḿnh c̣n nhỏ anh đừng để đến tiếng con tội nó”.
Khi bạn cố t́nh làm một điều ǵ đó để chọc người khác nhằm tạo ra phản ứng dữ dội mà bị đáp lại bằng một sự điềm tĩnh khó tin như vậy th́ chán, chán vô cùng. Đêm hôm ấy tôi đă la hét, đă chửi mắng nàng với đầy đủ những ǵ tệ hại nhất tôi có thể nghĩ ra: Rồi nàng khóc thật…sáng ra khi đă khô nước mắt tôi tỉnh dậy thấy mọi thứ vẫn như xưa, bữa sáng chuẩn bị xong xuôi, nàng ngồi nghiêm chỉnh chờ chồng dậy ăn.
Ngày xưa tôi yêu nàng cũng bởi cái sự hiền lành dường như vô cảm ấy. Có lúc tôi cũng thấy an ḷng có được nàng làm vợ. Nhưng cuộc sống vợ chồng đôi khi cần một sự dữ dội, cần những hờn ghen để hiểu lầm rồi sửa sai…. Bao nhiêu năm tôi chỉ là người gây tội c̣n nàng luôn là người xin lỗi.
Ấy vậy mà “người vợ trầm lặng” ấy hôm nay đă bỏ tôi đi xa cùng với một chiếc va ly rất nhỏ. Nguyên do là đêm hôm qua tôi thủ thỉ với nàng: Này em, hay là ḿnh “xuất bản” một bé gái nữa nhé. Nàng dạ ngọt ngào nhưng cũng hỏi lại: Em tưởng anh chỉ thích con trai. Tôi tiếp lời: Xưa là thế, nhưng em muốn gây giống của em để “xuất bản” những người vợ giống em để cho những thằng đàn ông lấy phải con ḿnh chúng nó biết rằng lấy phải*vợ hiền*khổ hơn con vợ dữ thế nào. Chuyện chỉ có đơn giản thế mà vợ tôi bỏ đi vào một ngày không đẹp lắm, trời đă lạnh lại c̣n lớt phớt mưa bay. Nhưng tự nhiên ḷng tôi lại vui phơi phới, không phải vui v́ nàng ra đi là mở ra một cơ hội mới mà tôi biết*rằng hóa ra nàng vẫn có thể cải tạo được. **