
Tại sao có những gia đình càng ngày càng khá hơn còn có những gia đình thì mỗi đời một kém đi.
Thật ra sự hưng thịnh hay suy vong của một gia đình không phải là không có dấu hiệu mà đều có quy luật. Nếu một gia đình không thể tốt lên được rất có thể là do nằm nguyên nhân sau đây, chỉ cần có đúng một điều là dấu hiệu của sự suy vong.
Thứ nhất, người lớn chỉ biết lo cho bản thân.
Một gia đình muốn thịnh vượng Không bao giờ là do một thế hệ mà có được, mà là phải nhờ sự tiếp sức của nhiều thế hệ. Nếu người lớn trong nhà chỉ biết hưởng thụ không quan tâm đến việc giáo dục con cái, bản thân không học hỏi, cũng chẳng định hướng trưởng thành cho con, thì con cái buộc phải bắt đầu lại từ con số không.
Đi lại những con đường vòng mà cha mẹ đã từng đi qua. mà những người đó đến khi về già tay trắng không tích lũy gì lại quay sang dùng đạo hiếu để ràng buộc con cái, trách mắng chúng không có chí tiến thủ, thì kiểu gia đình này chỉ khiến cái nghèo kéo dài mãi không dứt.
Thứ hai người thân hại lẫn nhau.
Có câu hợp tác cùng xây mãi không ngừng tiến, đấu đá lẫn nhau cùng nhau gục ngã.
Gia đình là tế bào nhỏ nhất của xã hội chỉ khi chung sức đồng lòng mới có thể vững vàng lâu dài, còn nếu anh em trong nhà chỉ biết so đo, mỗi lần gặp nhau chỉ biết so bì, coi thường lẫn nhau thì năng lượng không được tích lũy nguồn lực bị phân tán, vậy thì gia đình đó cũng rất nhanh mà tan rã. Chứ đừng nói gì đến việc phát triển gia tộc hưng thịnh.
Thứ ba người nhà chỉ biết đòi hỏi.
Trong từ điển của một gia đình nghèo chỉ có ba chữ CHỜ, DỰA, XIN .
Chờ: gặp khó khăn thì chỉ biết chờ Không nghĩ cách giải quyết mà còn cho rằng cứ ngồi chờ là được.
Dựa: lúc nhỏ thì dựa vào cha mẹ, kết hôn rồi lại dựa vào bạn đời, về già thì dựa vào con cái.
Xin: lúc nào cũng nghĩ người khác nợ mình. Tôi nghèo tôi có lý. Tôi yếu tôi đáng thương. Không có được thì quay sang giận dữ trách móc. Người như vậy không bao giờ biết đủ luôn thấy mình đúng.
Cả gia đình nếu cùng rơi vào kiểu tư duy ấy vậy thì cái nghèo sẽ thành vòng luẩn quẩn, không lối thoát.
Thứ tư không có quan niệm đúng về tiền bạc.
Gia đình càng nghèo thì càng phải biết cách quản lý tiền. Họ luôn tiêu tiền sai chỗ. Chỗ cần tiền thì không tiêu, chỗ không đáng tiêu thì lại hoang phí.
Có khi nhịn ăn nhịn mặc để mua một cái túi hiệu rồi lại mang cái túi đó đi bắt xe buýt. Vừa có chút tiền thì không nghĩ đến tiết kiệm mà lại vì sĩ diện mà mua xe sang rồi gánh thêm nợ.
Gia đình như vậy cả đời họ chỉ sống vì ánh mắt và miệng lưỡi thiên hạ vừa nghèo vừa hư vinh khó mà ngốc đầu lên được.
Thứ năm quá để tâm chuyện nhỏ nhặt.
Một điểm chung nữa của các gia đình nghèo đó là mỗi thành viên trong gia đình ai cũng chỉ bận tâm đến chuyện vụn vặt, hôm nay đi ăn với nhau thì so đo ai trả tiền, mừng đám cưới thì sợ thiệt.
Ánh mắt lúc nào cũng chỉ chăm chăm vào mấy chuyện vặt vãnh vậy thì còn đâu thời gian mà có tinh thần để phát triển gia đình.
Phải biết rằng cốt lõi đầu tiên của gia đình luôn là kinh tế nếu không ai trông nhà lo làm ăn, kiếm tiền thì gia đình ấy không bao giờ khá lên nổi.
Có 5 lý do trên nghe thì đau lòng nhưng đều rất thật. Không thể không đề phòng được.
Hy vọng có điều gì sai thì sửa. Không sai thì càng nên trân trọng và gìn giữ sống mỗi ngày tốt đẹp hơn.
VietBF@sưu tập