Mở cửa vô nhà, tưởng lộn qua phim sinh tồn. Phòng khách tông xám tối giản… tối giản vì đồ đạc tối giản còn rác thì tối đa. Vệt tường “vẽ” bằng vali cọ xách tay, sàn vinyl đổi sang phong cách “rừng già mưa ẩm” loang loáng. Garage biến thành kho logistics: thùng carton, ghế sô-pha, bánh xe, và một nùi “bí ẩn học”—nhiều đến mức phải gọi hẳn container cảm xúc để chở đi. Sân sau thì nghệ thuật sắp đặt: núi bì thư, bao tải, cây cỏ nhìn vào cũng muốn xin nghỉ ốm.

Cao trào nằm ở phòng tắm: bệ ngồi toilet tháo ra, đang… đi nghỉ dưỡng trong bồn tắm cho “mát mông” như Tran Nguyen lý giải, team bình luận thì update học thuyết “đít to phải tháo” (xin cảm ơn Melinda & Mai Nhật Giang đã đóng góp cho ngành công nghệ vệ sinh). Kề bên là bồn tắm phong cách “sa mạc bụi mịn”, rèm sọc xanh trắng dựng chuyện biển khơi cho đỡ buồn. Cửa phòng thì cosplay động đất 6,5 độ richter—nứt nẻ như bản đồ địa chất. Thềm cửa garage lộ gạch, chắc chủ cũ mê thiết kế “thô mộc”. Trong nhà còn có cinder blocks, chắc để tập gym hoặc giữ nắp toilet khỏi… bay.
Phần tài chính: deposit $3,000 nghe như vững mà không vững—chi phí dọn rác có người từng mất $1,200, riêng vụ “làm mới tâm hồn” căn nhà này thì chắc thêm vài chương phụ lục. Quà tặng kèm: cảm giác mạnh, kinh nghiệm xương máu, và câu hỏi tồn tại “sao mình không bán nhà cho xong như Quỳnh Trần?”. Nhưng thôi, đời landlord là thế: khi đỏ thì nhận rent, khi đen thì nhận… quà.

Rút kinh nghiệm vui vẻ mà nghiêm túc: chụp hình check-in/check-out từng góc; hợp đồng ghi rõ phí dọn rác, phá hoại, thay cửa, sơn vá; walk-through trước khi trả chìa; không hoàn deposit khi nhà hóa công trường; và đặc biệt thêm điều khoản mới cho nhân loại: “Nắp toilet phải ở yên vị trí—không cho đi bơi tự do.”
Kết luận: Ai bảo landlord không có quà? Có chứ—đủ bộ từ “nghệ thuật sắp đặt” đến “khoa học vệ sinh ứng dụng”. Chỉ khác món này không thắt nơ. Cười cái cho đỡ sốc rồi gọi đội dọn rác, thợ sơn, thợ cửa, thợ… trị liệu. Tháng sau đăng lại listing, nhớ thêm mô tả: “Nhà đã detox, nắp toilet đã hồi quy chính đạo.” 😅🚽🧹