Trong vụ án xảy ra tại tập đoàn Phúc Sơn và một số tỉnh thành liên quan, bị cáo Đặng Trung Hoành, cựu chánh Văn Phòng Huyện Ủy Mang Thít, tỉnh Vĩnh Long, bị Tòa Án Thành Phố Hà Nội xét xử về tội “lợi dụng ảnh hưởng với người có chức vụ, quyền hạn để trục lợi.”
Bị cáo Đặng Trung Hoành được cho là cháu ông Võ Văn Thưởng, cựu chủ tịch nước.
Vào chiều 24 Tháng Sáu, Tòa Án Thành Phố Hà Nội xét hỏi bị cáo Nguyễn Văn Hậu, tức Hậu “Pháo,” chủ tịch Hội Đồng Quản Trị công ty Cổ Phần Tập Đoàn Phúc Sơn, để làm rõ cáo buộc tài trợ 75.6 tỷ đồng ($2.95 triệu) cho chánh Văn Phòng Huyện Ủy Mang Thít để lấy lòng “lãnh đạo cấp trên” [Võ Văn Thưởng].
Khai trước tòa, bị cáo Hậu cho biết quen với chánh Văn Phòng Huyện Ủy Măng Thít từ năm 2017, thông qua một “lãnh đạo cấp trên.” Cả hai được người này giao làm một số việc liên quan an sinh xã hội ở tỉnh Vĩnh Long.
Bị cáo Hậu khẳng định mình không làm dự án nào tại tỉnh Vĩnh Long, nhưng muốn nhờ bị cáo Hoành tác động “lãnh đạo cấp trên” tạo điều kiện cho công ty trong một số hoạt động kinh doanh nên mới “đầu tư” tổng số tiền 75.6 tỷ đồng vào an sinh xã hội tại đây.
Trước bục khai báo, bị cáo Hậu cho biết việc chi tiền cho công tác an sinh xã hội như thế nào thì không cần bị cáo Hoành phải phúc trình, trừ việc chi riêng khoản tiền 8.5 tỷ đồng ($325,122) để mua đất cho “người nhà cấp trên” thì bị cáo Hoành mới “báo cáo chi tiết.”
Sau khi giúp bị cáo Hậu, bị cáo Hoành gợi ý và được chủ tịch Tập Đoàn Phúc Sơn cho 700 triệu đồng ($26,775) để mua xe hơi.
Trước câu hỏi của tòa về việc “tiền có được dùng đúng mục đích hay không?,” bị cáo Hậu khai rằng tin tưởng Huyện Ủy Măng Thít và bị cáo Hoành, bởi vì “ở đó có ‘lãnh đạo cấp trên’ nên sẽ không ai dám xâm phạm đến lợi ích của người dân.”
Tham dự phiên tòa với tư cách là đại diện người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan, bà Nguyễn Huỳnh Thu, bí thư Huyện Ủy Mang Thít, khi trả lời chủ tọa hỏi về việc bị cáo Hoành bị bắt, bà Thu nghẹn ngào nói: “Đây là việc rất đau lòng.”
Theo bà Thu, bị cáo Hoành là “người thật thà không tư lợi.” Ông ta chỉ là người được lựa chọn để đứng ra làm đầu mối nhận tiền và giữ tiền. Khi nhận tiền ủng hộ của bị cáo Hậu “Pháo” để chi cho an sinh xã hội, tặng quà các gia đình chính sách, bị cáo Hoành “rất trung thực, tất cả đều có bảng kê khai chi tiết.”
Bà Thu cho biết thêm, hằng năm, bị cáo Hậu “Pháo” đều ủng hộ huyện 5,000 tấn xi măng để làm đường giao thông nông thôn, quy ra khoảng 5-6 tỷ đồng ($191,248 tới $229,498). Đến khi bị cáo Hậu “Pháo” bị bắt, huyện vẫn thừa ra số xi măng trị giá khoảng 1.7 tỷ đồng ($65,024) và dừng lại không sử dụng.
Ngoài ra, theo bà Thu, trong số tiền 8.5 tỷ đồng mà bị cáo Hậu hỗ trợ cho người nhà “lãnh đạo cấp trên” mua bốn thửa đất, vẫn còn thừa 700 triệu đồng là số tiền định dùng để nộp thuế chuyển đổi mục đích sử dụng đất.
“Đến nay, người nhà ‘lãnh đạo cấp trên’ đã nộp lại số đất mà bị cáo Hậu hỗ trợ mua cùng với 700 triệu đồng. Cộng với 1.7 tỷ đồng tiền xi măng còn thừa, huyện Mang Thít đã giao nộp tổng cộng 2.4 tỷ đồng ($91,776),” bà Thu liệt kê.
Cuối phần trình bày, bà Thu không quên những đóng góp “rất là tốt” của bị cáo Hậu “Pháo” cho an sinh xã hội tại huyện Măng Thít. Bản thân bị cáo Hậu “Pháo,” theo bà Thu cũng là “người tốt.”
“Huyện từng đặt vấn đề xin tặng bằng khen của Ủy Ban Nhân Dân Tỉnh Vĩnh Long, song ông Hậu từ chối với lý do ‘muốn âm thầm thực hiện,’” bà Thu cho biết thêm.