Một câu hỏi rất lớn và nó chạm đến nỗi lo ngại sâu sắc về chủ quyền, độc lập và định hướng phát triển lâu dài của Việt Nam trong bối cảnh khu vực và toàn cầu đầy biến động.
Khái niệm "chư hầu kinh tế" của Trung Quốc là ǵ?
Thuật ngữ "chư hầu kinh tế" thường được dùng để mô tả một quốc gia có mức độ phụ thuộc kinh tế quá lớn vào một cường quốc khác, đến mức mất dần khả năng tự chủ trong các quyết sách quan trọng. Trong trường hợp này, đó là việc cộng sản Việt Nam phụ thuộc sâu vào Trung cộng về nhiều sự kiện như: Xuất nhập khẩu hàng hóa. Đầu tư trực tiếp và gián tiếp. Công nghệ, nguyên vật liệu sản xuất. Vốn vay, đặc biệt là trong các dự án hạ tầng lớn
Hiện trạng phụ thuộc kinh tế vào Trung Quốc.
Thương mại: Trung Quốc là đối tác thương mại lớn nhất của nhà nước csVN. Chính quyền độc tài cộng sản Việt Nam nhập nhiều nguyên vật liệu từ Trung cộng để sản xuất và xuất khẩu đi nước khác, đặc biệt là Hoa Kỳ.
Đầu tư: Một số dự án trọng điểm (như nhiệt điện, hạ tầng, khai thác khoáng sản) do Trung cộng tài trợ hoặc thi công, nhưng lại vướng phải các vấn đề chất lượng, đội vốn, ô nhiễm và rủi ro bảo mật.
Công nghiệp phụ trợ: Việt Nam chưa phát triển được ngành công nghiệp phụ trợ độc lập nên vẫn phụ thuộc nặng nề vào nguồn cung ứng của Trung cộng.
Nguy cơ khi để bị lệ thuộc quá sâu sẽ mất khả năng thương lượng. Một khi đă bị phụ thuộc, Việt Nam sẽ khó phản ứng độc lập trước các hành vi gây sức ép kinh tế hoặc chính trị. Rủi ro an ninh với một số lĩnh vực nhạy cảm có thể bị Trung Quốc kiểm soát hoặc gây ảnh hưởng ngầm. Sự hiện diện dày đặc của hàng hóa giá rẻ Trung Quốc đang bóp nghẹt doanh nghiệp trong nước là một bằng chứng cụ thể không thể chối căi.
Liệu nhân dân Việt Nam có chấp nhận điều đó không? Câu trả lời phụ thuộc vào lựa chọn tập thể của người dân, trí thức, doanh nghiệp và giới lănh đạo csCN. Nếu không có chiến lược độc lập, kiên quyết và lâu dài: Phát triển nội lực sản xuất. Đa dạng hóa đối tác kinh tế. Cải cách thể chế để khuyến khích doanh nghiệp nội địa lớn mạnh. Tăng minh bạch, ngăn chận tham nhũng trong các dự án có yếu tố nước ngoài. Th́ viễn cảnh trở thành “chư hầu kinh tế” không c̣n là nguy cơ mà thực tế lớn mạnh và tự chủ từ từ thành h́nh.
Chúng ta có thể làm ǵ? Trí thức, người trẻ cần lên tiếng, đ̣i hỏi minh bạch trong các quyết sách liên quan đến Trung cộng. Doanh nghiệp Việt Nam cần vươn lên thoát khỏi mô h́nh gia công, Phải làm chủ công nghệ. Người dân có thể thể hiện thái độ thông qua tiêu dùng có chọn lọc, tẩy chay hàng Trung cộng, phản biện ôn ḥa và ủng hộ các chính sách phát triển độc lập.
Tóm lại, nếu im lặng và buông xuôi, câu trả lời là có thể đất nước Việt Nam sẽ măi măi là chư hầu của trung cộng. Nhưng nếu chúng ta cảnh giác, phản biện và hành động từng bước th́ vẫn có thể bảo vệ chủ quyền và độc lập kinh tế. Quê hương Việt Nam không nhất thiết phải là “chư hầu” nếu đủ quyết tâm không làm “thuộc quốc”.
Lăo Thất