Trăng rằm gió lạnh mờ sương
Đau cho quê mẹ xót thương dân lành
Bão mưa lũ lụt tan tành
Còn không tấm áo đủ lành che thân
Đèn lồng miếng bánh trống lân
Một vui giả tạo chỉ ngần ấy sao
Qua đêm nước mắt lại trào
Miếng cơm manh áo xót gào nỗi đau
Tương lai tiến bước vực sâu
Môi trường cuộc sống thảm sầu lệ rơi
Loạn tao xã hội muôn nơi
Ma c.ô trộm c.ướp gái chơi lõa lồ
Tham tàn một lũ quan nô
Nhai xương hút m.áu xây mồ chôn dân
Dân nghèo lề đường rã thân
Cường quyền bạo lực bất nhân nó hành
Nhân quyền dân chủ nát banh
Tự do đã c.hết vinh danh ngục tù
Vui gì một buổi trung thu
Trẻ thơ gục khóc mịt mù tương lai
Cơm rơi sống tạm ngày dài
Đến trường lội suối quan tài mang theo
Vui chi một phút cười reo
Ngày mai tiếp nối cổ đeo cùm gông
Kéo cày sống kiếp chổng mông
Mồ hôi m.áu đổ nuôi ông quan mù
Quan mù nhưng chúng chẳng ng.u
Thuế nhà ruộng đất tận thu nuốt vèo
Trung thu của bọn phường chèo
Mừng quan giàu lớn dân nghèo trắng khu
__________________
|