View Single Post
Old 07-05-2011   #2
tonycarter
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
 
tonycarter's Avatar
 
Join Date: Dec 2008
Posts: 44,699
Thanks: 262
Thanked 591 Times in 456 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1 Post(s)
Rep Power: 61
tonycarter Reputation Uy Tín Level 2tonycarter Reputation Uy Tín Level 2tonycarter Reputation Uy Tín Level 2tonycarter Reputation Uy Tín Level 2tonycarter Reputation Uy Tín Level 2tonycarter Reputation Uy Tín Level 2
Default

...

“Quái kiệt” tài hoa


Lăo Cống cười sảng khoái khi thuật lại những vui buồn v́ trót mang thân 24 ngón. Lúc đầu hàng xóm láng giềng đều coi gia đ́nh ông là những người “quái dị”, khác người. Những lúc đi chợ, đi việc trên làng xă cha con ông Cống đều nhận được những cái nh́n soi mói, ngạc nhiên lẫn ṭ ṃ của người khác, nhiều lúc làm ông ái ngại đến bực dọc trong người.


Bị trêu ghẹo, lúc đó ông ao ước mấy ngón tay, chân thừa biến mất. Về sau ông lại tự hào về những bàn tay chân thừa ngón và chửi mấy cô con gái xối xả khi mấy cô đ̣i đi phẫu thuật cắt bỏ ngón chân thừa để có thể mang giày cao gót, súng sính như chúng bạn.


Gạt bỏ ngoài tai những lời dèm pha, ông Cống chứng minh cho người khác thấy rằng ḿnh cũng b́nh thường như bao nhiêu người khác, chỉ tội là dư đến 4 ngón ở tứ chi. Hồi trẻ ông tham gia đội bóng làng tranh giải bóng đá nông dân cấp huyện và là chân sút đáng sợ. Dần dà ông chết danh với danh tiền đạo 6 ngón, chuyên đá … chân không (không mang vừa giày).


Ông Tám Tần, một bô lăo trong làng sống gần gia tộc “24 ngón”, nhận xét: “Hồi trước thằng Cống đá banh (đá bóng) giỏi có tiếng. Nó đá từ xă lên huyện, vừa giỏi chạy cánh, vừa mạnh ném nu (ném biên). Đừng thấy nó chân to, tay bự vậy tưởng nó chậm chạp mà lầm. Nó chạy nhanh, tranh bóng giỏi và sức bền kinh khủng”.


Dù chỉ có độc nhất 1 ngón nhưng ông Cộng có thể viết chữ rất đẹp.

Ông Cống ngồi kề bên, góp tiếng: “Thiệt nghen, tui hỏng ưa mang giày, dép. Hồi đó đá giải nông dân nên không bắt buộc mang giày. Tới khi lên huyện, tui phải lội khắp chợ lựa mua giày số lớn nhất mang mới vừa. Nhưng cũng không thể mang lâu, khó chịu, đau chân dữ lắm. Vừa giải lao là tui lột sạch hết để chân trần”.

Từ đó, gia đ́nh ông Cống trở nên nổi tiếng. Hàng xóm láng giềng không c̣n e ngại hay có thái độ lánh xa như trước nữa. Nhiều người khoái chuyện lạ, hiếu kỳ lặn lội đường xa đến xem cho biết. Đến cây cầu đút trước nhà người ta cũng lấy tên ông đặt cho dễ nhớ: Cầu ông Chín Cống mặc dù ông không phải là mạnh thường quân hay nhà tài trợ mà chỉ tại nói tới tên ông ai cũng biết.


V́ dư ngón nên chân ông Cống to bè, mang giày rất khó. Mỗi khi đám cưới đám hỏi ông đều trịnh trọng xin với sui gia cho ngày vui sắp nhỏ ông được đi chân đất hoặc xỏ dép Lào. Nghe vậy ai cũng cười cảm thông.


“Điểm chung của mười mấy người 24 ngón qua 6 thế hệ, từ già đến trẻ, dù trai hay gái đều thích đi chân đất, không ưa mang dép. Chỉ trừ khi kẹt đi đám tiệc tui mới sỏ chân vào đôi dép Lào, vừa về đến nhà lại lê chân trần trên đất. Ngày xưa người ta gọi người “quân tử là đầu đội trời, chân đạp đất”, bởi vậy lăo thích làm người quân tử nên đi chân đất cả một đời”, ông Cống hóm hỉnh nói.

Riêng trường hợp người con gái thứ 9 của ông hiện đang ở tuổi đôi mươi nên có phần “ái ngại” về đôi chân thừa ngón của ḿnh. Chính v́ nhiều năm khó ḷng mang giày dép đẹp như chúng bạn, cô gái đă xin phép gia đ́nh được cắt bỏ những ngón chân thừa. Thương con gái đang tuổi cặp kê, sợ gia đ́nh nhà trai e ngại với ngón chân thừa, ông Cống đă đồng ư cho con đi phẫu thuật cắt bỏ mỗi bên bàn chân 1 ngón thừa, c̣n tay th́ vẫn giữ nguyên 6 ngón.

Lăo “Nhất dương chỉ” c̣n có thể đàn cải lương mùi mẫn.

Ông Cống bảo, đó là trường hợp duy nhất trong gia tộc đi phẫu thuật cắt bớt ngón chân thứ 6. C̣n anh Vơ Tấn Đức kể rằng: “Hồi 23 tuổi khi đi hỏi vợ tui mới chịu mang dép v́ chú rể không thể đi chân đất. Khổ nỗi đâu phải ra chợ là dễ dàng t́m được đôi giày, dép đúng cỡ để mang.

Hồi đó, đứa em bà con của tui làm việc trong một hăng giày vậy mà lựa măi cũng không kiếm nổi cho tui một đôi vừa vặn mang trong ngày trọng đại. V́ bàn chân 6 ngón dĩ nhiên phải to hơn b́nh thường nên tụi tui rất khó chọn mua dép. Bởi vậy, đi chân không là thượng sách. Tới thằng con tui cũng vậy, không ai dạy tự nó cũng thích đi chân đất”, anh Đức nói.


Hàng xóm của lăo “dị nhân” Nguyễn Văn Cộng cho biết, thời sinh tiền, dù chỉ độc nhất một ngón trên mỗi bàn tay, bàn chân nhưng ông làm đủ mọi công việc và là người bao bọc gia đ́nh một vợ, 4 con. Mặc dù đôi bàn chân chỉ 1 ngón nhưng cha con ông Cộng vẫn đi lại vững vàng như bao nhiêu người b́nh thường khác.


Những bạn già của ông Cộng kể, lúc trẻ lăo “Nhất dương chỉ” từng làm một chuyện mà bạn bè và người thân đều can ngăn. Đó là lúc ông tháp tùng theo đám thanh niên trong xóm xin đi làm du kích. Bạn bè ông ai cũng được nhận nhưng tới ông th́ bị đuổi về.


Ông năm Thọ c̣n nhớ như in câu chuyện đó: “Lư do đưa ra quá ư là hợp lư bởi tay chân 1 ngón như vậy cầm súng sao được nói chi tới bắn súng, rồi có chuyện ǵ chạy nhảy th́ sao? Ông Cộng lặng khe, không thắc mắc mà chỉ mượn khẩu súng, ngắm nghía chiếc lá trước mắt và… bóp c̣. Chiếc lá bị đạn xuyên qua bể nát theo gió rơi tá lả trước sự ngạc nhiên của bao nhiêu người trong xă đội. Ông Cộng c̣n tháo súng ra rồi lắp lại vô cùng thuần thục”.


Bảy Trung ngồi kề bên liền xen vào cắt lời năm Thọ rồi kể lại những ǵ ḿnh chứng kiến: “Biễu diễn đâu đó xong xuôi, lăo “Nhất dương chỉ” thủng thỉnh giới thiệu về ḿnh. Tôi là con ruột ông Nguyễn Văn Bốn nè. Ông Bốn có 4 ngón đó, mấy chú nhớ không”. Lúc này người ta mới nhớ ra ông Bốn tức là lăo tiền bối “Nhất dương chỉ” ở Tam Ngăi v́ khi sinh ra, cộng lại tay, chân cũng chỉ có… 4 ngón, nên cha mẹ nh́n theo đó đặt luôn tên Bốn.


Dù dị tật, nhưng cách sống ông Bốn rất dữ dội, chịu khó luyện tập cho ngón tay cầm nắm không thua người thường, lớn lên xin vào du kích. Ông Bốn mất sớm, nhưng đă kịp truyền lại cho đứa con “giống như khuôn đúc” 4 ngón của ḿnh cách sống đầy nghị lực và biết vượt qua nghịch cảnh để vươn lên.

Chứng kiến cha con ông Nguyễn Văn Cộng và Nguyễn Văn B́nh sinh hoạt đời thường, chúng tôi mới vô cùng khâm phục ư chí của họ. Cũng giống như người cha “nhất dương chỉ” của ḿnh, anh B́nh có thể dùng bàn tay 1 ngón cầm cuốc xẻng, đào bới đất đai không thua ai, viết chữ nét rất đẹp…


Bảy Trung và Năm Thọ khoe rằng lăo Cộng ngày xưa là một tay đàn ghi-ta thiện nghệ và đờn cải lương mùi mẫn. Ngón đàn ông cũng đă đạt đến mức điêu luyện, như truyền cảm xúc vào từng cung phím làm ngây ngất ḷng người thưởng ngoạn.


Song, anh B́nh quả quyết ngón đàn ấy là do cha anh tự học lấy v́ có máu đam mê tài tử, chứ chẳng học ở thầy nào. Vậy mà, nhiều người b́nh thường khác, học đàn chính thống từ các trường lớp ra cũng phải nể phục tay đàn “Nhất dương chỉ” phần nào.


Anh Nguyễn Văn B́nh đúc kết: “Cha con tôi chỉ thua người thường ở chỗ chân ông không thể mang được bất kỳ đôi giày hay đôi dép nào nên cả đời cứ đi chân không, chân đất. C̣n tay không thể cầm các vật nhỏ như cọng chỉ, cây kim, hột gạo, không thể trèo cây có độ cao hơn 3 m, cây thấp và có nhiều nhánh th́ cũng không làm khó được chúng tôi. C̣n lại tất cả các sinh hoạt trong gia đ́nh như nấu cơm, nấu nước, cầm chén ăn cơm, cầm đũa muỗng th́ cha con tôi thuần thục lắm, chẳng thua kém người thường”.


Những trường hợp hiếm thấy trong y học


Anh Nguyễn Văn B́nh, cho biết hồi cha anh c̣n sống có rất nhiều phóng viên, nhà báo từ Nam chí Bắc ghé thăm viết bài, quay h́nh rùm beng. Mặc dù sau mỗi lần được lên h́nh, lên báo th́ có nhiều khách phương xa do hiếu kỳ muốn được một lần mụ sở thị nên lặn lội tới nhà cho biết. Tuy nhiên, từ trước đến nay đă mấy chục năm cũng không thấy một cơ quan y tế hay nhà khoa học nào t́m đến.


“Sinh tiền cha tôi luôn khát khao có một ngày được nghe các nhà khoa học cho biết nguyên nhân v́ sao gia tộc tôi bị dị dạng khiến tay chân chỉ c̣n 1 ngón. Càng đặc biệt hơn là qua mấy thế hệ chỉ di truyền cho nam chứ nữ th́ vẫn b́nh thường”, anh B́nh nói.

C̣n gia tộc đặt biệt của ông Vơ Văn Cống ở tỉnh Bến Tre cũng chưa có lời giải đáp chắc chắn từ phía ngành y tế. Ông Cống, cho biết một lần đi điều trị bệnh tại Bệnh viện tỉnh Bến Tre, ông được các bác sĩ nơi đây chú ư, ghi nhận lại là trường hợp hiếm trong y học và hứa hẹn sẽ đến tận nơi t́m hiểu về chuyện lạ của gia tộc ông. Song, từ đó đến nay đă rất lâu cũng chẳng thấy bác sĩ hay nhà khoa học nào t́m tới. Trao đổi với chúng tôi, một bác sĩ hàng chục năm công tác trong ngành y tế của tỉnh Bến Tre, khẳng định trường hợp “gia tộc” của ông Vơ Văn Cống là vô cùng đặc biệt và hiếm thấy.


“Tôi đă công tác hàng chục năm trong lĩnh vực này, đă đi nhiều nơi trên thế giới nhưng cũng chưa thấy có trường hợp nào tương tự. Nếu có chăng th́ trong ḍng họ, gia đ́nh cũng chỉ có một người dư ngón ở bàn tay hay bàn chân, chứ ít thấy cả tứ chi.


Trường hợp của gia tộc ông Cống tôi có biết trước đây v́ có lần gia đ́nh ông nhập viện điều trị bệnh. Khi mới phát hiện những bàn tay chân thừa ngón hết sức đều đặn của họ tất cả y, bác sĩ ai cũng ngạc nhiên. Đây quả là một hiện tượng đột biến gen nhưng có yếu tố di truyền cực kỳ hiếm thấy”, bác sĩ này nhận định.

Theo một tài liệu Y khoa, hiện tượng người có dư các ngón tay hoặc chân là một dị tật bẩm sinh được gọi là hội chứng Polydaxtyly, thường không đe dọa ǵ đến đời sống của chủ thể. Ngón thừa thường là một mô nhỏ, đa phần là có xương mà không có khớp, hiếm khi hoàn thiện đẩy đủ chức năng của một ngón. Ngón thừa phần lớn là nằm về phía gần xương cẳng tay và cực kỳ hiếm gặp nó nằm ở giữa.


Ngón thừa thường tạo thành một cái chạc với ngón đă có (mọc nhánh), hiếm khi bắt nguồn từ cổ tay như các ngón thông thường. Thông thường khoảng 500 trẻ sơ sinh mới có một trường hợp dư ngón.



Phát hiện thêm một trường hợp 24 ngón

Trong chuyến đi thực tế đến Trà Vinh để thực hiện bài viết này, chúng tôi t́nh cờ phát hiện em Nguyễn Thanh Duy, đang học tiểu học ở thị xă Trà Vinh cũng thừa ngón đều đặn trên mỗi bàn tay chân, tứ chi là 24 ngón. Hai ngón chân thứ sáu của Duy hoàn hảo tới mức nếu không quan sát kỹ sẽ tưởng đó là ngón chân thứ 5 b́nh thường.


Riêng hai ngón tay thứ sáu mọc đâm nhánh trên ngón thứ 5 nh́n mũm mĩm rất dễ thương, không hoàn hảo bằng các ngón tay thừa thứ 6 của gia tộc ông Cống ở Bến Tre. Song trong gia tộc của em Duy chỉ có mỗi ḿnh em là 24 ngón, c̣n hai người chú của Duy th́ một người thừa ngón ở 2 bàn chân, c̣n người kia thừa ngón ở 2 bàn tay, dị chi mỗi người là 22 ngón.


Khi biết chuyện này ông Cống khẳng định không phải người trong gia tộc hay họ hàng v́ qua 6 đời những người trong gia tộc ông đều 24 ngón chứ chẳng có người nào 22 ngón.


Gia Bảo
(PNT)
tonycarter_is_offline  
 
Page generated in 0.04510 seconds with 9 queries