
Nghe những lời nói của ông Phong, Phó Bí thư Hà Nội, mà người dân không khỏi rợn người. Ông quyết tâm dẹp xe “nát” của dân, v́ ông cho rằng họ làm xấu mặt Thủ đô, là thủ phạm gây ô nhiễm, xả thải ra môi trường. Với ông, những cái xe “nát” và cả chủ xe, không xứng đáng được lưu thông trên những con đường tráng lệ của Thủ đô văn minh, v́ họ là biểu hiện của sự thấp kém?
Thay v́ quyết tâm dẹp bỏ tham nhũng, xử lư những nhà máy xả thải ô nhiễm môi trường xung quanh Hà Nội, ông lại coi những người dân lương thiện đi “xe nát” là đối tượng của ông, quyết tâm “nhổ cỏ tận gốc”. Đó là đạo đức của cán bộ “kỷ nguyên vươn ḿnh” chăng? Hay ông chỉ là tàn dư cần phải bị loại bỏ?
Tôi nghĩ những thứ “nát” ở Việt Nam không phải là cái xe mà chính là đạo đức, là những cán bộ như ông Phong đây. Ông có lẽ đă quen với việc đi xe hơi, uống bia tay vịn, ở nhà lầu th́ với ông, cái xe mà người dân dùng để kiếm cơm mỗi ngày tất nhiên là “nát”. Ông hằng ngày nhận tiền của dân, nhưng lại coi đồ của dân là “nát”, th́ hỏi nhân cách đạo đức của ông có “nát” không?
Chuyện “nát” nhân cách của ông Phong chỉ là một trong số hàng chục ngàn con sâu trong nồi canh, tuy nhiên qua chuyện này, người dân cũng thấy được rằng khi hết thời, th́ đều là đồ nát cả!
Văn Ba