
Cựu Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến bị đề nghị kỷ luật sau 6 năm nghỉ hưu. 6 năm! Chừng đó thời gian để… xem phim, uống trà, hay chỉ đơn giản là… ngủ quên trong hệ thống? Sai phạm nghiêm trọng như thế mà hệ thống giám sát vẫn là “bức tường thạch cao”, đánh rơi hết tiếng chuông báo động.
Chữ kư Bộ trưởng liệu có phải là “chữ kư ma”? Hay là cả một dàn hợp xướng đồng lơa, hát khúc “im lặng là vàng”? Ai đứng sau lưng để cho phép cái sai tồn tại một cách thoải mái, như một thứ đặc quyền không ai dám đụng tới?
Xử lư một người đă rời ghế – có vẻ như là “dọn sân” cho những kịch bản mới tinh vi hơn. Người dân th́ vẫn ở lại với những câu hỏi không lời đáp: “Bao giờ mới hết ‘bảo kê’?”, “Bao giờ mới có sự minh bạch thực sự?”
Ngành y – nơi tưởng chừng là niềm tin cuối cùng của dân – giờ đây chẳng khác nào sân khấu cho một vở kịch dài tập: diễn muộn, kịch bản lặp lại, khán giả chán ngán.
Công lư có c̣n nguyên bản hay không, khi nó muộn đến mức chỉ c̣n để… lấy lệ?
LinhLinh