
Ở Việt Nam không ai sướng bằng Vượng Vin, ông vua của những ông vua. Dưới thời của Nguyễn Phú Trọng, Vượng cùng đàn em mạnh tay thâu tóm đất vàng, đất công, hàng loạt lô đất vài trăm ha về tay của Vin dù trước đó là của ai.
Đáng kể nhất là phi vụ thâu tóm đất ven sông Sài G̣n, có những lô đất di tích lịch sử, hay đất quốc pḥng, cuối cùng cũng vào tay Vượng. Có đất, Vượng xây chung cư, không th́ phân lô bán nền, thu về bạc tỷ (đô). Nhưng đời “ăn th́ phải nhả”, Vượng cũng không muốn nhả, “đă vào mồm ông th́ ông nuốt tất”, Vượng lập ra hàng loạt công ty ma, như VinPro, VinSmart, bề ngoài là thu hút đầu tư, phát triển Thương Hiệu Việt, nhưng bên trong là đem tiền đi chôn, không tài nào t́m ra.
Khổ nhất là VinBrain, một đứa con ch*ết yểu của VinGroup, mang tiếng là “tầm vóc trí tuệ Việt Nam”, cũng chịu chung số phận bị Vượng bán cho Nvidia.
Không cướp đất làm giàu, giờ Vượng c̣n chơi lớn hơn, xem ông Thủ Chính thành “người làm công” cho ḿnh. Với việc mở rộng lệnh cấm xe máy, Vượng không chỉ âm mưu “bắt dân mua xe”, mà c̣n muốn phát triển nghề “buôn vua, bán ghế”, trở thành “trùm sỏ” đất Việt.
Vượng dùng quyền lực kinh tế của ḿnh để bắt cả Bộ Chính Trị trở thành “người làm công” cho ông ta, c̣n chính sách pháp luật là công cụ để ông ta kiếm tiền. Bao nhiêu bực tức th́ Thủ Chính và Tô Tổng gánh hết, c̣n tài lộc th́ để cho Vin! Quả là khôn như Vượng Vin!
Anh Lư