
Ngày 2/9 – nh́n vào “bữa tiệc” năm nay, thật không khỏi chạnh ḷng.
Khách mời danh dự là những cái tên rất “quen mặt”: Trung Quốc, Bắc Hàn, Cuba, Nga,... – những “bạn vàng” trong việc duy tŕ quyền lực tuyệt đối mà không cần một lá phiếu nào từ nhân dân. Họ đến để chúc mừng một mô h́nh “độc lập” mà quyền lực đă bị đóng băng trong tay một nhóm người.
Bữa tiệc bỗng trở nên ấm cúng lạ kỳ – v́ chẳng ai trong số những cái tên được nên trên phải lo lắng chuyện bầu cử, chẳng ai bị thách thức hay phản biện, và cũng chẳng ai phải giải tŕnh trước dân. Quyền lực được giữ chặt như báu vật, c̣n nhân dân th́… chỉ được xem như những khán giả im lặng.
Ngày độc lập trở thành một sự kiện trang điểm cho sự độc quyền, nơi tiếng nói của nhân dân bị bỏ qua, và quyền dân chủ bị cắt xén thẳng tay. Nền độc lập ấy không dành cho tất cả, mà chỉ dành cho những ai “giữ được ghế” bằng mọi giá – bất chấp mọi đ̣i hỏi minh bạch và công bằng.
Ngày Độc lập thật sự chỉ đến khi nhân dân là chủ thực sự của đất nước, không phải khi quyền lực được giam giữ trong một bàn tay. C̣n nếu không, 2/9 chỉ là bữa tiệc dành cho những người không cần bầu cử.
LinhLinh