View Single Post
Old 3 Weeks Ago   #3
Gibbs
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
 
Gibbs's Avatar
 
Join Date: Nov 2006
Posts: 33,692
Thanks: 29,178
Thanked 19,572 Times in 8,955 Posts
Mentioned: 162 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 795 Post(s)
Rep Power: 81
Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11
Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11
Default

(PHẦN 3)
Quyền lực quốc gia có thể chia ra làm hai yếu tố chính: Đó là quyền lực cứng và quyền lực mềm.
• Hai thứ quyền lực này đều có mối quan hệ và phụ thuộc lẫn nhau.
• Quyền lực cứng có thể đo lường định lượng, quyền lực mềm không định lượng nhưng nó dựa trên các phân tích logic lấy từ các con số trong quyền lực cứng, về cấu trúc chính trị, xă hội trên những sự kiện lịch sử và trong hiện tại.
• Thứ ba, ngay cả việc ước tính chính xác các yếu tố này cũng không phải lúc nào cũng khả thi v́ chúng liên tục thay đổi về mặt cấu trúc và tương đối do các lư do tự nhiên và công nghệ.
• Thứ tư, sức mạnh quốc gia không bao giờ dựa trên một yếu tố đơn lẻ nào mà là sự kết hợp của tất cả các yếu tố này trong một loạt các hoàn cảnh.
• Thứ năm, chúng có thể được phân loại rộng răi dựa trên bản chất của chúng, chẳng hạn như ổn định và không ổn định, hữu h́nh và vô h́nh.
QUYỀN LỰC CỨNG:
- CÁC YẾU TỐ TỰ NHIÊN.
Chúng được gọi như vậy v́ chúng được thiên nhiên ban tặng chứ không phải do con người tạo ra. Các yếu tố này là:
1. ĐỊA LƯ:
Từ xa xưa, yếu tố ổn định nhất mà sức mạnh của một quốc gia phụ thuộc vào chính là địa lư. Các yếu tố địa lư như khí hậu, địa h́nh, vị trí và kích thước ảnh hưởng đến tiềm năng sức mạnh . Ví dụ, khí hậu đóng vai tṛ là một trong những yếu tố quyết định văn hóa và kinh tế của một quốc gia. Nếu khí hậu tốt, sẽ có văn hóa làm việc tốt hơn dẫn đến năng suất cao hơn.
Các cường quốc thời hiện đại đă định cư tại những vùng có khí hậu ôn ḥa. Địa h́nh đóng vai tṛ quan trọng trong việc bảo vệ các quốc gia. Các đặc điểm địa h́nh như núi, thung lũng và sông có thể xác định ranh giới tự nhiên giữa các quốc gia và đặt ra giới hạn cho sự bành trướng tự nhiên của họ.
Mỹ có thể là quốc gia có điều kiện địa lư tốt nhất đem lại lợi thế cho sức mạnh quốc gia của họ.
Những ngọn núi như dăy Himalaya , dăy Alps và dăy Pyrenees, và những con sông như sông Rhine, sông Rio Grande và sông Yale đóng vai tṛ là người bảo vệ ranh giới giữa các quốc gia. Cuộc xâm lược của Trung Quốc vào Ấn Độ năm 1962 đă phá vỡ niềm tin này và đ̣i hỏi phải xem xét lại câu hỏi liệu địa h́nh có quan trọng như một người bảo vệ tự nhiên hay không. Vị trí quyết định mức độ dễ bị xâm lược của một quốc gia. Đây là yếu tố quyết định chính quyết định một quốc gia là cường quốc trên biển hay trên đất liền.
Những thành tựu của Anh và Nhật Bản trên biển là do họ là những ḥn đảo. Các quốc gia không giáp biển như Áo, Hungary, Nepal, Bhutan, v.v., đang ở thế bất lợi so với các quốc gia có lối ra biển.
Các quốc gia nằm xa các vùng quyền lực hư cấu có thể theo đuổi chính sách độc lập hoặc trung lập trong các vấn đề thế giới, nhưng điều này không đúng với các quốc gia gần tâm chấn của chính trị thế giới. Quy mô là một yếu tố quyền lực tự nhiên và hữu h́nh khác mặc dù nó là nền tảng vật lư lừa dối nhất của quyền lực.
Một lănh thổ rộng lớn, nếu hiếu khách và màu mỡ, có thể chứa nhiều người hơn và cung cấp nhiều tài nguyên thiên nhiên hơn. Trong quá khứ, diện tích rộng lớn của lănh thổ một quốc gia giúp ích rất nhiều cho an ninh của quốc gia đó. Kẻ thù khó có thể giành chiến thắng và chiếm đóng một lănh thổ rộng lớn. Nhưng ngày nay, diện tích không c̣n quan trọng nữa. Ví dụ, Nhật Bản, mặc dù tương đối nhỏ, đă đánh bại Trung Quốc và Nga. Hơn nữa, tính hữu dụng của các lănh thổ lớn hơn cũng đă giảm đi do cuộc cách mạng công nghệ và phát minh ra Tên lửa đạn đạo liên lục địa.
Một ngành học mới đă xuất hiện giúp chúng ta hiểu được ứng dụng của địa lư chính trị vào nghệ thuật chính trị. Nó được gọi là Địa chính trị. Đây là ngành nghiên cứu về địa lư v́ nó có thể ảnh hưởng đến chính sách đối ngoại và các hiện tượng chính trị.
2. TÀI NGUYÊN THIÊN NHIÊN
Các yếu tố tự nhiên có thể định lượng và ổn định của quyền lực là các nguồn tài nguyên thiên nhiên bao gồm nguyên liệu thô, sản phẩm nông nghiệp như thực phẩm và sợi, rừng, khoáng sản, thác nước, độ ph́ nhiêu của đất, v.v. Việc sở hữu các nguồn tài nguyên như than, sắt, urani, dầu, cao su, bô-xít, mangan, các kim loại đen và kim loại màu khác, khoáng sản phi kim loại và khí đốt tự nhiên là điều cần thiết cho sản xuất công nghiệp và quốc pḥng ở các quốc gia dân tộc. Gần đây hơn, người ta đă chứng minh rằng việc có sẵn dầu mỏ với giá cả hợp lư là rất quan trọng đối với sức khỏe kinh tế tốt của các quốc gia công nghiệp. Sự thịnh vượng hiện đại của nhiều quốc gia Ả Rập là do có nhiều dầu mỏ ở đó.
Tuy nhiên, có thể nói rằng việc sở hữu tài nguyên thiên nhiên không tự động tạo ra sức mạnh. Việc sử dụng hợp lư công nghệ tiên tiến của chúng cũng rất cần thiết. Thứ hai, lư thuyết nguyên liệu thô cứng nhắc của chính trị quốc tế đă thịnh hành, nhưng hiện nay tính phổ biến của nó đang giảm dần.
Việc phát minh ra chất tổng hợp và các quy tŕnh công nghiệp mới khác, sự phát triển của chất tổng hợp và khả năng chịu đựng t́nh trạng thiếu hụt kinh niên cao bất ngờ của dân số đang phải chiến đấu đă giúp giải phóng các quốc gia khỏi những lư thuyết tuyệt đối .
Bất chấp những hạn chế này, tài nguyên thiên nhiên và nguyên liệu thô vẫn tiếp tục phục vụ cho sự phát triển kinh tế và quân sự của một quốc gia.
3. DÂN SỐ:
Có vẻ như dân số đông là một lợi thế của nhà nước . Nhưng không phải vậy. Ví dụ, với dân số đông nhất toàn cầu, Trung Quốc không mạnh bằng Hoa Kỳ và Liên Xô. Mặt khác, Israel, Nhật Bản và Đức lại mạnh mặc dù dân số ít.
Đó là lư do tại sao chất lượng dân số cũng quan trọng như số lượng. Về mặt số lượng, nó là một yếu tố hữu h́nh trong khi về mặt chất lượng, nó là vô h́nh. Do đó, dân số có thể vừa là tài sản vừa là gánh nặng. Nếu mọi người được nuôi dưỡng tốt, được giáo dục và đào tạo bài bản, họ sẽ là nguồn sức mạnh to lớn.
Nhưng nếu họ ngu dốt, nghèo đói và mù chữ, họ là gánh nặng lớn cho nhà nước. Nhiều phẩm chất của dân số, chẳng hạn như sự đoàn kết, biết chữ, ḷng trung thành, tính cách và tinh thần yêu thương, hy sinh và nghĩa vụ, là rất quan trọng để tạo nên một quốc gia hùng mạnh, nhưng chúng rất khó để đo lường. Một dân số tốt đóng vai tṛ là quân nhân, thường dân, công nhân, nhà sản xuất và người tiêu dùng tốt.
Lực lượng lao động là một khái niệm hữu ích hơn cho mục đích sức mạnh quốc gia. Đó là một phần dân số có thể phục vụ cho các mục tiêu chính sách đối ngoại được xác định rộng răi. Tất cả các cá nhân vô dụng về mặt chính trị và những người chỉ cần để duy tŕ hoạt động của xă hội (như nhà sản xuất thực phẩm) phải được trừ khỏi tổng số. Phần c̣n lại là chỉ số lực lượng lao động có thể đóng góp vào quốc pḥng, sức mạnh sản xuất, hành chính, ngoại giao và chính trị của nhà nước với sự chỉ đạo, lănh đạo và quản lư phù hợp.
CÁC YẾU TỐ CON NGƯỜI
1. SỨC MẠNH KINH TẾ.
- KHOA HỌC CÔNG NGHỆ:
Năng lực công nghiệp, năng lực nông nghiệp và năng lực quân sự của một quốc gia phụ thuộc một mặt vào sự sẵn có của tài nguyên thiên nhiên và nguyên liệu thô và mặt khác, vào sự phát triển khoa học và công nghệ. Các yếu tố liên quan đến sự tiến bộ khoa học và công nghệ của một quốc gia như sau:
CÔNG NGHIỆP:
Công nghệ có thể được coi là khả năng của một quốc gia trong việc chuyển đổi các nguồn lực được ban tặng thành sức mạnh thực sự. Nó có thể được áp dụng trong lĩnh vực kinh tế và công nghiệp, nghĩa là máy móc tốt hơn và sản phẩm tốt hơn và dồi dào hơn. Không một quốc gia nào trên thế giới hiện nay có thể trở thành một cường quốc trừ khi họ có thể sản xuất ra một lượng lớn hàng hóa và dịch vụ.
Nếu một quốc gia không có công nghệ, công nghiệp và thị trường để xử lư hiệu quả tài nguyên thiên nhiên, quốc gia đó sẽ bị hạ xuống vị trí là một quốc gia xuất khẩu nguyên liệu thô yếu. Ngược lại, một quốc gia có công nghệ phát triển nhưng không có tài nguyên thiên nhiên sẽ phụ thuộc rất nhiều vào việc nhập khẩu nguyên liệu thô từ các quốc gia khác. Ví dụ, nhiều quốc gia phương Tây, ngoại trừ Hoa Kỳ, phụ thuộc rất nhiều vào nguồn cung dầu mỏ Trung Đông.
Họ không có bất kỳ sự kiểm soát chắc chắn nào đối với nguồn cung và biến động giá cả của họ. Có thể nói một cách an toàn rằng những quốc gia có cả nguyên liệu thô quan trọng và công nghệ chế biến phát triển là những quốc gia phát triển và hùng mạnh.
Công nghệ giúp một quốc gia có nền kinh tế mạnh hơn, cơ sở công nghiệp mạnh hơn, hệ thống giao thông và truyền thông mạnh hơn, quân đội mạnh hơn, khả năng chiến thắng trong chiến tranh lớn hơn và ảnh hưởng đến các quốc gia trong thời b́nh. Năng lực công nghiệp góp phần vào việc sản xuất vũ khí cần thiết cho chiến tranh hiện đại.
Nó cung cấp phần thưởng quốc tế dưới h́nh thức hàng tiêu dùng và h́nh dạng thị trường cho hàng hóa nước ngoài. Nó cho phép một quốc gia thuyết phục các quốc gia khác bằng cách cung cấp hỗ trợ kỹ thuật và kinh tế dưới dạng các khoản vay ưu đăi, viện trợ, trợ cấp, v.v. Do đó, năng lực công nghiệp của một quốc gia là nguồn của cải và quyền lực to lớn.
NÔNG NGHIỆP:
Nông nghiệp là một thành phần quan trọng của sức mạnh quốc gia. Nó có liên quan hơn đối với các nước đang phát triển, nơi nông nghiệp có xu hướng là ngành kinh tế chính của quốc gia. Theo lời của Couloumbis và Wolfe , “Đây cũng là một yếu tố hữu h́nh của sức mạnh. Các quốc gia có thể tự nuôi sống ḿnh, đặc biệt là trong suốt một cuộc chiến tranh dài, sẽ tương đối mạnh hơn các quốc gia không tự cung tự cấp.”
Thương mại quốc tế ở một quốc gia đang phát triển phụ thuộc rất nhiều vào các sản phẩm nông nghiệp và các sản phẩm được sản xuất có thành phần nông nghiệp (ví dụ, đay, vải và đường). Những sản phẩm này trở thành hàng hóa xuất khẩu, tạo điều kiện thuận lợi cho việc nhập khẩu máy móc và nguyên liệu thô cho ngành công nghiệp. Ở Ấn Độ, các sản phẩm nông nghiệp chiếm khoảng năm mươi phần trăm tổng sản lượng. Xuất khẩu của Ấn Độ trong khi hàng hóa được sản xuất có thành phần nông nghiệp chiếm thêm hai mươi phần trăm tổng sản lượng xuất khẩu, chiếm gần 70 phần trăm tổng sản lượng xuất khẩu của Ấn Độ.
Do đó, Ấn Độ là một quốc gia kém phát triển về mặt công nghiệp, phụ thuộc rất nhiều vào nông nghiệp và các sản phẩm liên quan. Nông nghiệp đóng góp khoảng 35 phần trăm thu nhập quốc dân và cung cấp sinh kế cho khoảng ba phần tư dân số. Năm 1950, Ấn Độ phải đối mặt với vấn đề lương thực và chịu đựng t́nh trạng lạc hậu về nông nghiệp.
Đối với thực phẩm, nó phụ thuộc vào các quốc gia phương Tây và đặc biệt là Hoa Kỳ, thông qua PL 480 đă gây áp lực liên tục lên Ấn Độ. Nhưng với sự trợ giúp của công nghệ hiện đại, Ấn Độ đă thành công trong Cách mạng Xanh và trở nên tự cung tự cấp về thực phẩm. Sự phụ thuộc của Ấn Độ vào Hoa Kỳ về thực phẩm đă chấm dứt và Ấn Độ trở nên tự tin hơn trong các hoạt động ngoại giao. Do đó, các phương pháp khoa học và công nghệ có thể tăng cường năng lực nông nghiệp của một quốc gia, qua đó tăng cường hơn nữa sức mạnh của quốc gia đó.
2. SỨC MẠNH QUÂN SỰ:
Phát triển khoa học và công nghệ là yếu tố duy tŕ cho lực lượng vũ trang, nếu không có nó th́ sức mạnh quân sự không thể đáng tin cậy và tự lực cánh sinh. Năng lực bản địa để sản xuất các loại vũ khí hiện đại và tinh vi khác nhau là cần thiết; nếu không, quốc gia không thể duy tŕ chiến tranh kéo dài.
Do đó, bất chấp sự lạc hậu về công nghệ, nhiều quốc gia đă có được sức mạnh quân sự bằng cách mua vũ khí từ các quốc gia tiên tiến, những quốc gia này đă đóng góp vào sức mạnh quân sự của họ. Ban đầu, hầu hết các quốc gia đều tăng cường sức mạnh của ḿnh theo cách này và sau đó xây dựng năng lực công nghệ để sản xuất quốc pḥng và lực lượng.
Sức mạnh quân sự có liên quan cả trong chiến tranh và ḥa b́nh. Không ai có thể giành chiến thắng trong chiến tranh nếu không có căn cứ quân sự mạnh. Trong thời b́nh, ngoại giao cũng bị ảnh hưởng đáng kể bởi đ̣n bẩy mà các đối thủ sử dụng do sức mạnh quân sự tương ứng của họ. Sức mạnh quân sự liên quan đến hai yếu tố chính - lực lượng vũ trang và vũ khí. Để phân tích vai tṛ của chúng trong sức mạnh quốc gia, người ta phải xem xét quy mô và số lượng, chất lượng và sự tinh vi về công nghệ, khả năng cơ động và triển khai, khả năng lănh đạo và tinh thần của chúng.
Quy mô và số lượng lực lượng vũ trang có tầm quan trọng lớn. Ngay cả thời đại của các trận chiến không gian và chiến tranh nút bấm cũng không làm suy yếu tầm quan trọng chung của số lượng. Do đó, một quốc gia có quy mô lực lượng pḥng thủ lớn sẽ luôn ở vị thế tương đối tốt hơn. Vũ khí và thiết bị được cung cấp cho họ cũng quan trọng không kém. Một quốc gia có lực lượng vũ trang nhỏ nhưng được trang bị vũ khí tinh vi và thiết bị chất lượng có thể dễ dàng đánh bại một quốc gia khác có lực lượng vũ trang lớn hơn nhiều bằng vũ khí cũ. Do đó, chất lượng của quân đội và đạn dược vũ khí cũng rất quan trọng cùng với số lượng của chúng. Chất lượng của lực lượng phụ thuộc vào bản chất của quá tŕnh huấn luyện, sức bền thể chất và tinh thần của quân đội. Tiếp theo là vấn đề về khả năng cơ động và triển khai. Nó đại diện cho khả năng của một quốc gia trong việc triển khai sức mạnh vũ trang của ḿnh ở các địa điểm bên trong và bên ngoài lănh thổ của ḿnh.
Chỉ số chính của tính cơ động là khả năng vận chuyển và hỗ trợ hiệu quả các Hoạt động quân sự trên bộ, trên biển và trên không của một quốc gia. Lănh đạo quân sự cũng đóng vai tṛ lớn trong các Hoạt động quân sự thực tế trong chiến tranh. Bằng kỹ năng của ḿnh, các chỉ huy quân sự có thể làm cho kẻ thù mạnh hơn giật ḿnh và biến sự thất bại của phe ḿnh thành chiến thắng.
Tinh thần của lực lượng, tức là ư chí hy sinh v́ đất nước, cũng là một yếu tố không kém phần quan trọng góp phần tạo nên sức mạnh quân sự. Các liên minh và căn cứ quân sự cũng góp phần tạo nên một khía cạnh quan trọng của yếu tố quân sự.
Một quốc gia có nhiều liên minh và căn cứ như vậy có khả năng mạnh hơn. Cuối cùng, thành phần quân sự của sức mạnh quốc gia phụ thuộc vào nguồn tài chính của quốc gia và sự phát triển công nghệ, công nghiệp và kinh tế của quốc gia đó.
(C̣n tiếp)
__________________
Gibbs_is_offline   Reply With Quote
 
Page generated in 0.04344 seconds with 9 queries