R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Nov 2006
Posts: 32,978
Thanks: 29,084
Thanked 19,442 Times in 8,875 Posts
Mentioned: 162 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 794 Post(s)
Rep Power: 80
|
SÁNG MẮT, SÁNG L̉NG!
Anh Tâm thất thểu về nhà, đến đầu ngơ gặp ngay lăo tổ trưởng, anh định lảng nhưng không thoát được con mắt cú vọ của lăo.
- Xe đâu mà đi bộ thế anh Tâm? Lăo hỏi.
Anh tâm lẩm bẩm “Đồ chim lợn” rồi trả lời:
- Vượt đèn đỏ, công an thu xe.
Lăo tổ trưởng tỏ ra thích thú:
- C̣n mất toi mấy triệu tiền phạt, mất luôn cả cái cần câu cơm, các cậu Grap, xe ôm là chúa chạy ẩu.
Đúng lúc ấy ông bí thư chi bộ hưu trí đi qua nghe thấy, chêm vào:
- Có phạt nặng mới sợ, bên Mỹ, Nhật, bên Singapore họ c̣n phạt nặng gấp mấy lần…
Anh Tâm không lảng nữa, quyết định đối mặt.
Anh đi đến trước mặt ông bí thư, lễ phép:
- Cháu chào chú! Chú có rỗi không? cháu mời chú tách cà phê, mong được chú nói chuyện bên Nhật, bên Mỹ cho mở tầm mắt.
Ông bí thư quen nghe phỉnh nịnh vui ra mặt, nhận lời.
Ông bí thư say sưa nói về những lần ông ra nước ngoài… ngày trước chắc ông đă từng là “anh ba, anh sáu” đi công cán Âu, Mỹ… nhiều nên lắm chuyện thú vị, ông bảo ta phải học tập họ mới khá lên được….
ông an ủi anh Tâm:
- Ḿnh sai phải chấp hành, phạt là cây gậy của chính quyền để uốn nắn xă hội có kỷ cương, trật tự, nước nào cũng thế thôi đừng bức xúc, ḿnh nghiêm chỉnh chấp hành không vi phạm chẳng có cớ ǵ bị phạt.
Anh Tâm ra vẻ chăm chú, nghe đến đây hỏi:
- Thưa chú, chú bảo ta phải học Mỹ, châu Âu, Nhật Bản mới khá lên được. Họ là quốc gia tư bản, kinh tế thị trường, chính trị đa nguyên, đa đảng, bầu cử tự do… ta có học theo họ không?
Ông bí thư trợn mắt:
- Những thứ đó của bọn bóc lột, nhất định ta không học.
Anh Tâm không phản ứng, nhẹ nhàng hỏi tiếp:
- Thế ta học họ cái ǵ hả chú?
- Học cách quản lư xă hội của họ đâu ra đấy, răm rắp thực hiện, không có chuyện chống đối.
Anh Tâm gật gù, tỏ ra tâm đắc, hỏi:
- Bên ấy có 50/50, có anh hùng Núp không chú?
- Tuyệt nhiên không có- Ông bí thư trả lời.
- Bên ấy có tắc đường, xe cộ nhảy lên cả vỉa hè, lao vào nhau không ạ?
- Làm ǵ có chuyện ấy, đường xá họ đẹp như tranh, hệ thống cống rănh đâu ra đấy làm ǵ có chuyện ngập đến bẹn, cứt đái lềnh phềnh…. Nói là phạt nặng nhưng tớ để ư chẳng mấy khi có vi phạm, đủ các loại phương tiện giao thông công cộng đâu có ách tắc việc ǵ phải vội vă, hớt hải tựa ma làm như ở ta…
Anh Tâm chỉ ra ngoài đường, nơi mấy cái nắp cống, cái th́ vỡ, cái th́ sụt lún, hỏi:
- Nếu có người vấp phải mấy cái nắp cống kia bị tai nạn ở bên ấy pháp luật xử thế nào?
Ông bí thư hùng hồn:
- Dân nó kiện là khối thằng chết, thằng quản lư đô thị bay chức, thằng thi công đền bù có khi bại sản, đi tù… lănh đạo đất nước bị dân chửi, báo chí dập vùi tả tơi…
Anh Tâm ra vẻ ngớ ngẩn:
- Thế bên ấy người vi phạm giao thông nộp phạt như thế nào?
- Cái này mới hay, không biết tại sao ta chưa học được họ.
Người vi phạm sẽ bị cảnh sát giao thông (CSGT) lập biên bản về lỗi, nhưng không có quyền quyết định mức phạt. Người vi phạm sẽ đem biên bản đến cơ quan quản lư giao thông tại đây họ sẽ quyết định h́nh thức, và mức độ phạt theo luật…
Người phạm lỗi thấy oan ức có thể kiện và mọi việc kết thúc theo phán quyết của toà án, nhiều khi người vi phạm thắng ngược lại v́ các yếu tố bất khả kháng, v́ lỗi của hệ thống hạ tầng giao thông, sự điều hành kém của CSGT…
Nói chung là rất rơ ràng, ṣng phẳng, minh bạch… khó có thể lạm quyền…
Anh Tâm cảm nhận, ông bí thư đúng là người của nhà nước đào tạo không uổng phí, đă đến lúc kết thúc cuộc tṛ chuyện:
- Cháu cảm ơn chú, bây giờ mới sáng mắt, nhưng đời cháu khổ quá, tốt nghiệp đại học khó xin được việc theo chuyên môn đào tạo, nơi đúng chuyên môn lương thấp không đủ nuôi mồm, chẳng bằng thu nhập của anh xe ôm, cháu nuôi hai miệng ăn đành phải làm Shipper kiếm sống.
Chú nói phạt của ta là học Nhật, Singapore… cháu hỏi chú bên ấy có nhiều người khổ như cháu không ạ?
Ông bí thư ráo hoảnh:
- Ở đâu chẳng có người nghèo, nhưng nghèo kiết xác như cậu không có, chỉ ta mới nhiều người bần cùng, lắm người có bằng cấp chạy Shipper…
Nói là phạt cao, nhưng là cao so với ta, thu nhập của họ không đến nỗi chỉ vượt đèn đỏ cả nhà treo niêu… v́ thế nhất định ta phải học theo họ để đuổi kịp họ…
Anh Tâm thở dài:
- Nói như chú việc ǵ phải học nước ngoài, tự ta trói ta, dân ta hại dân ḿnh, khi nào c̣n những chuyện khốn nạn như thế diễn ra chẳng biết kêu ai, tất cả vẫn vinh quang, thắng lợi, đỉnh cao trí tuệ ngày xuống hố cả nút sẽ không c̣n bao xa, phải không chú?
__________________
|