Đă hơn 47 năm Việt Nam tham gia vào Liên hợp quốc, ngoài mục tiêu xây dựng luật pháp, duy tŕ ḥa b́nh và an ninh quốc tế, thúc đẩy hợp tác hữu nghị và phát triển trên thế giới, tất cả các Quốc gia Thành viên LHQ ( trong đó có Việt Nam) phải cam kết bảo vệ và thúc đẩy quyền con người.
Nhiều năm qua, báo cáo của các cơ quan Liên Hợp Quốc và các bên liên quan về nhân quyền ở Việt Nam đều đánh giá t́nh h́nh nhân quyền ở Việt Nam ở mức tồi tệ. Nhiều quyền cơ bản của con người bị bóp nghẹt dưới sự giám sát của Đảng Cộng sản, trong đó có quyền tự do ngôn luận.
Ở các nước tư bản, người dân được tự do bày tỏ ư kiến, được quyền thảo luận, góp ư, thậm chí là phản đối những chính sách của lănh đạo mà người dân cho là không phù hợp. Họ được quyền yêu hoặc ghét lănh đạo, được quyền chỉ trích Chính phủ mà không sợ bị bắt giữ.
C̣n ở Việt Nam, chính quyền vẫn trả lời với quốc tế rằng: “Việt Nam có tự do ngôn luận”. Nhưng…phải tuân theo những giới hạn được quy định trong pháp luật. Kèm theo đó là các điều luật rất mơ hồ như 331,117, Luật An ninh mạng…Chỉ cần người bày tỏ quan điểm không yêu Đảng, không yêu lănh tụ, hoặc bày tỏ ư kiến phản đối những đường lối, chính sách của Đảng cầm quyền th́ ngay lập tức sẽ bị mời lên đồn, nhẹ th́ bị phạt tiền, nặng hơn th́ đi tù.
Quyền tự do ngôn luận được xem là nguyên tắc cơ bản cho một nền dân chủ. Nhờ tôn trọng quyền tự do ngôn luận của người dân mà Chính phủ các nước phát triển có thể biết và thấu hiểu ḷng dân, từ đó điều chỉnh các chính sách sao cho phù hợp. Nếu Việt Nam cũng học tập, cho phép người dân tự do biểu đạt ư kiến, th́ chắc chắn đất nước sẽ phát triển hơn.
Cô Ba
__________________
|