VietBF
Page 3 of 9
12 3 456 Last »

VietBF (https://www.vietbf.com/forum/index.php)
-   Breaking News | Tin Sốt (https://www.vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=40)
-   -   USA Nội chiến Cung Đ́nh Việt+ (https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?t=1892330)

Gibbs 04-24-2024 01:11

Trận thư hùng giữa phe Tô Lâm và phe Nghệ Tĩnh của Vương Đ́nh Huệ, với mục tiêu tranh đoạt ghế Tổng Bí thư quyền lực bậc nhất, đang đầy kịch tính.

Ông Nguyễn Phú Trọng lại tiếp tục vắng mặt trong thời gian tương đối dài, nhưng đă không c̣n ư nghĩa đối với những biến động của chính trường. Theo giới thạo tin, Tô Đại tướng giờ đây đă coi Tổng Trọng như “chết rồi”, và không thèm quan tâm.

Báo VnExpress online ngày 22/4 đưa tin rơ ràng, rành mạch: “Trợ lư Chủ tịch Quốc hội Phạm Thái Hà bị bắt”. Bản tin cho biết, ông Phạm Thái Hà – Phó Chủ nhiệm Văn pḥng Quốc hội, Trợ lư Chủ tịch Quốc hội, đă bị bắt với cáo buộc “lợi dụng chức vụ, quyền hạn gây ảnh hưởng đối với người khác để trục lợi”, theo Khoản 4, Điều 358, Bộ luật H́nh sự.

Theo Trung tướng Tô Ân Xô, ông Hà bị bắt trong quá tŕnh Cơ quan Điều tra mở rộng vụ án xảy ra tại Tập đoàn Thuận An. Các quyết định về việc khởi tố, tạm giam ông Phạm Thái Hà, đă được Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao phê chuẩn.

Đây là diễn biến mới nhất, khi Cơ quan Điều tra của Bộ Công an mở rộng điều tra vụ án xảy ra tại Tập đoàn Thuận An và các đơn vị, tổ chức có liên quan. Trong bối cảnh, 11 địa phương, tỉnh, thành, trên cả nước, nhận được yêu cầu của Bộ Công an về việc rà soát lại những hợp đồng thầu liên quan đến Tập đoàn Thuận An – một sân sau của phe Nghệ An và ông Vương Đ́nh Huệ.

Chủ tịch Tập đoàn Thuận An – ông Nguyễn Duy Hưng, bị bắt ngày 15/4, kéo theo hàng loạt dự án của Tập đoàn này bị rà soát. Một số quan chức tỉnh Bắc Giang cũng vướng ṿng lao lư, với cáo buộc liên quan đến Tập đoàn Thuận An.

Đáng chú ư, trước đó, truyền thông nhà nước cho biết, việc Ủy ban Kiểm tra một số tỉnh, thành phố, cũng nhận chỉ đạo theo ngành dọc, yêu cầu uỷ ban nhân dân các tỉnh rà soát các dự án của Tập đoàn Thuận An. Nghĩa là, Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam đă ra chỉ đạo về việc rà soát các dự án có liên quan đến Tập đoàn Thuận An.

Điều này cho thấy, vụ án Tập đoàn Thuận An là nghiêm trọng, khả năng cao có liên quan đến cán bộ đảng viên cấp cao, “thuộc diện Trung ương quản lư”. Đó cũng là lư do, v́ sao, mạng xă hội lại rộ tin đồn về việc ghế Chủ tịch Quốc hội đang rung lắc mạnh, sau khi ông Nguyễn Duy Hưng bị bắt giữ.

Theo giới quan sát, vụ án Tập đoàn Thuận An có nhiều điểm giống với vụ án Tập đoàn Phúc Sơn, đă khiến Chủ tịch nước Vơ Văn Thưởng phải xin từ chức. Nhưng nếu so sánh, số tiền 64 tỷ đồng mà Vơ Văn Thưởng nhận của Tập đoàn Phúc Sơn 12 năm trước, chỉ là “tiền lẻ” so với con số hơn 2.000 tỷ mà Phạm Thái Hà đă nhận từ Thuận An.

Giới thạo tin cho biết, Phạm Thái Hà là đệ tử ruột của Vương Đ́nh Huệ, thậm chí, ở mức độ “tay ḥm ch́a khóa”. Ông Hà theo hầu Huệ Vương như h́nh với bóng trong suốt 20 năm qua, kể từ khi Vương Đ́nh Huệ mới chỉ là Phó Tổng Kiểm toán Nhà nước.

Quá tŕnh công tác và thăng tiến của Phạm Thái Hà luôn song hành với hoạn lộ của Huệ Vương, trên cương vị Trợ lư. Đó là lư do tại sao, những sai phạm có hệ thống của Phạm Thái Hà, chắc chắn Huệ Vương có liên quan, ít nhất là về trách nhiệm, tương tự như các ông Phạm B́nh Minh và Vũ Đức Đam trước đây.

Được biết, khi bị Bộ Công an câu lưu làm việc, Phạm Thái Hà đă kiên quyết không khai ra những người đă được chia phần, trong số tiền 2.2 ngàn tỷ, do ông Hà nhận hối lộ từ các sân sau của phe Nghệ An và Vương Đ́nh Huệ.

Nhưng theo lẽ thường, Trợ lư Hà không thể tự ư làm sai, nếu không được cấp trên là Huệ Vương bật đèn xanh. Và khi Bộ Công an đă bắt Trợ lư, th́ cấp trên trực tiếp khó có thể vô can, tối thiểu cũng phải chịu trách nhiệm của người đứng đầu. Do đó, chắc chắn, Huệ Vương không thể thoát.

Kể từ cuối năm 2022 đến nay, công cuộc “đốt ḷ” của Đảng Cộng sản Việt Nam đă loại bỏ 2 phó thủ tướng, 2 chủ tịch nước, và một Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng ban Kinh tế Trung ương. Việc này khiến cho số lượng ủy viên Bộ Chính trị giảm từ 18, xuống c̣n 14, trong ṿng 2 năm qua. Đồng thời, hàng loạt bí thư, chủ tịch tỉnh, đă bị bắt giữ trong thời gian gần đây.

Giới quan sát nhận định rằng, trong bối cảnh cuộc chạy đua nhân sự “chủ chốt”, chuẩn bị cho Đại hội Đảng lần thứ 14, đang được tiến hành, các phe nhóm trong nội bộ Đảng đă lợi dụng chiến dịch “đốt ḷ” để triệt hạ đối thủ và giành lợi thế về ḿnh. Mà nạn nhân tiếp theo, khả năng rất cao sẽ là Chủ tịch Quốc hội Vương Đ́nh Huệ.

Vậy, tương lai của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tới đây sẽ ra sao?./.



Trà My

Gibbs 04-25-2024 04:18



Sau khi khi bắt CEO tập đoàn sân sau và trợ lư chủ tịch quốc hội, VN đă nhanh chóng họp bất thưởng nhằm cách chức ông Vương Đ́nh Huệ, người đang giữ chức chủ tịch quốc hội và là một trong tứ trụ chính trường VN.

Báo Asia Sentinel tiết lộ Nguyễn Duy Hưng, chủ tịch tập đoàn Thuận An, người vừa bị bắt v́ tội “vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng và đưa hối lộ” là em họ của Vương Đ́nh Huệ.

Bộ Công an công bố việc đă ra quyết định khởi tố bị can, lệnh bắt tạm giam ông Phạm Thái Hà, phó chủ nhiệm Văn pḥng Quốc hội kiêm trợ lư Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ tịch Quốc hội. Ông Phạm Thái Hà bị điều tra về tội: lợi dụng chức vụ, quyền hạn gây ảnh hưởng đối với người khác để trục lợi.


Phạm Thái Hà đă đi theo Vương Đ́nh Huệ nhiều năm và trở thành người thân cận của Vương Đ́nh Huệ:
- Khi Huệ làm Tổng kiểm toán Nhà nước (2006 - 2011), Hà làm Thư kư Tổng kiểm toán nhà nước.
- Khi Huệ lên làm Bộ Trưởng
Bộ Tài chính (2011 – 2012), Hà làm Thư kư Bộ Tài chính, hàm Vụ trưởng.
- Khi Huệ sang Trưởng Ban kinh tế Trung ương (2012 – 2016), Hà được Huệ đưa sang làm Trợ lư Ban kinh tế Trung ương.
- Huệ lên Phó Thủ tướng (2016 – 2020), Hà làm Trợ lư Trợ lư Phó thủ tướng chính phủ.
- Khi Huệ qua làm Bí thư thành ủy Hà Nội (2020 - 2021) cũng đưa Hà qua làm Trợ lư.
- Rồi khi Huệ trở thành Chủ tịch Quốc hội năm 2021, th́ sang năm 2022 cũng đưa Hà sang làm Trợ lư Quốc hội cho ḿnh.
Có thể nói Vương Đ́nh Huệ và Phạm Thái Hà gắn chặt với nhau trong nhiều năm như h́nh với bóng.

Sau nhiều ngày thẩm tra, Phạm Thái Hà - Trợ lư của ông Huệ - nhất mực nhận hết tội lỗi, không khai ra ai. Tuy nhiên ông Vương Đ́nh Huệ vẫn phải chịu trách nhiệm của người đứng đầu theo Quy định 41 của BCHTW Đảng đối với trường hợp vi phạm RẤT nghiêm trọng (ông Hà nhận hối lộ gần 80 triệu USD, với số tiền lớn như thế rơ ràng là thuộc về trường hợp vi phạm RẤT nghiêm trọng).

Ông Huệ đă viết tâm thư gửi Đ/c TBT Nguyễn Phú Trọng, trong đó tŕnh bày những đóng góp to lớn cho sự nghiệp phát triển của Đảng, nhà nước và Quốc hội thời gian dài... Và nay đă có tín hiệu tốt: ông Huệ được cho "hạ cánh an toàn". Ông Huệ sẽ từ bỏ mọi chức vụ trong thời gian sắp tới.

Theo Quy định của Đảng về “Trách nhiệm nêu gương của người đứng đầu”, và theo tiền lệ từ nguyên Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc; nguyên Chủ tịch nước Vơ Văn Thưởng; nguyên Phó Thủ tướng Thường trực Phạm B́nh Minh, Vũ Đức Đam… cũng đă chủ động từ chức ngay sau khi có kết quả về sai phạm của cấp dưới.

Thông tin bên lề mấy ngày nay sau khi trợ lư bị bắt, ông Huệ đă viết đơn từ chức, và ngày 26/4 sẽ có cuộc họp bất thường nhằm phê chuẩn đơn từ chức này.

Đánh giá về cuộc chiến quyền lực giữa các cá nhân và phe phái trong nội bộ Đảng hiện nay, giới phân tích cho rằng, đây là đỉnh điểm cao nhất, chưa từng thấy trong lịch sử Đảng.
Chỉ trong ṿng chưa đầy 15 tháng, không chỉ uỷ viên Bộ Chính trị đă rơi rụng 5 đồng chí, mà trong tương lai không xa, từ 18 ủy viên sẽ chỉ c̣n lại 13 – một con số đầy xui xẻo. Thậm chí, 4 nhân vật “Tứ trụ”, dù đă bổ sung để thay thế cho cựu Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc, th́ nay cũng chỉ c̣n 2 ghế.

Báo chí nhà nước không nhắc ǵ đến ông Vương Đ́nh Huệ trong vụ bắt giữ trợ lư Phạm Thái Hà. Tuy nhiên, theo luật sư Đặng Đ́nh Mạnh, ông Huệ chắc chắn phải chịu trách nhiệm với tư cách là người đứng đầu:
“Ông Vương Đ́nh Huệ phải chịu trách nhiệm là lẽ tất nhiên. Nhưng về phương diện pháp lư, trách nhiệm và xử lư đến mức độ nào c̣n tùy thuộc vào kết quả điều tra vụ án.
Nếu ông Vương Đ́nh Huệ cũng có hành vi trục lợi, nhận hối lộ, tương tự ông Phạm Thái Hà, th́ ông ấy phải chịu xử lư về trách nhiệm h́nh sự.”
Trong trường hợp ông Huệ không có hành vi trục lợi, nhận hối lộ, theo luật sư Mạnh, th́ dĩ nhiên, ông ấy được miễn trách nhiệm h́nh sự, nhưng vẫn phải chịu trách nhiệm theo tham chiếu tại điều 7 của bản Quy định số 41 của Bộ Chính trị, ban hành năm 2019, về việc miễn nhiệm, từ chức đối với cán bộ, th́ Vương Đ́nh Huệ phải chịu trách nhiệm người đứng đầu khi để cơ quan, đơn vị thuộc quyền quản lư, phụ trách hoặc cấp dưới trực tiếp xảy ra tham nhũng, tiêu cực nghiêm trọng.

Gibbs 04-26-2024 07:26

Nếu tin đồn lại... đúng th́ vài ngày nữa, các thành viên của Ban Chấp hành Trung ương (BCH TƯ) đảng CSVN khóa 13 lại tụ tập bất thường thêm một lần nữa để gật đầu, chấp nhận cho ông Vương Đ́nh Huệ - Ủy viên Bộ Chính trị đang đảm nhiệm vai tṛ Chủ tịch Quốc hội Cộng ḥa XHCN Việt Nam – từ nhiệm (từ bỏ tất cả các chức vụ trong hệ thống chính trị, hệ thống công quyền).
Theo tin đồn th́ ông Huệ không chỉ bảo kê một số tập đoàn tư nhân, hỗ trợ lũng đoạn chính sách, kinh tế - xă hội để được hối lộ hàng ngàn tỉ đồng mà c̣n vi phạm các tiêu chuẩn về đạo đức, lối sống [1].
Cuộc tấn công ông Huệ bắt đầu bằng việc bắt giữ các nhân vật chủ chốt của Công ty cổ phần Tập đoàn Thuận An v́ “vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng” và “đưa hối lộ”, bắt giữ một số viên chức làm việc trong Ban Quản lư các dự án của tỉnh Bắc Giang v́ “vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng” và “nhận hối lộ” [2], kế đó bắt giữ ông Phạm Thái Hà v́ “lợi dụng chức vụ, quyền hạn gây ảnh hưởng đối với người khác để trục lợi”. Cuộc tấn công vừa kể được xem là “vô tiền khoáng hậu” v́ lời lẽ liên quan tới việc bắt giữ ông Hà... đanh thép bất thường.
Việc thư kư, trợ lư của các nhân vật nắm giữ vai tṛ lănh đạo hệ thống chính trị, hệ thống công quyền tại Việt Nam bị bắt vốn đă trở thành điều ... “b́nh thường mới” nhưng chưa bao giờ hệ thống chính trị, hệ thống công quyền tại Việt Nam lại cho phép các cơ quan truyền thông chính thức loan báo rộng răi và cặn kẽ lai lịch bị can như khi bắt giữ ông Phạm Thái Hà.
Nhân thân ông Hà được xác định rơ ràng là “Phó Chủ nhiệm Văn pḥng Quốc hội kiêm trợ lư Chủ tịch Quốc hội Vương Đ́nh Huệ”. Chưa hết, việc cố t́nh liệt kê “quá tŕnh công tác” của bị can Phạm Thái Hà c̣n nhằm minh định ông Hà chính là “thủ túc” của ông Huệ, ông Huệ đi đến đâu, ông Hà theo tới đó, thành ra ông Hà “lợi dụng chức vụ, quyền hạn gây ảnh hưởng đối với người khác để trục lợi” th́ ông Huệ không thể vô can...
Khi ông Huệ là Tổng Kiểm toán Nhà nước (KTNN), ông Hà được chọn làm Thư kư Tổng KTNN. Lúc ông Huệ làm Bộ trưởng Tài chính, ông Hà là Thư kư Bộ trưởng Tài chính. Ông Huệ trở thành Trưởng Ban Kinh tế BCH TƯ đảng, ông Hà là Thư kư trưởng ban. Rồi ông Huệ đảm nhiệm vai tṛ Phó Thủ tướng, ông Hà là Trợ lư Phó Thủ tướng. Lúc ông Huệ được điều động làm Bí thư Hà Nội, ông Hà là Trợ lư Bí thư Thành ủy Hà Nội...
Một số cơ quan truyền thông chính thức, trong đó có VTV1 (kênh số 1 của Đài Truyền h́nh quốc gia) c̣n đi xa hơn khi nhấn mạnh: Bộ Công an đang tập trung lực lượng, mở rộng điều tra, làm rơ hành vi vi phạm của các bị can, sai phạm tại Công ty Cổ phần Tập đoàn Thuận An và các đơn vị, tổ chức có liên quan để xử lư nghiêm theo quy định của pháp luật và thu hồi triệt để tài sản [3].
Từ sự hiểu biết về “thế và lực” của ông Huệ, đối chiếu những yếu tố bất thường trong việc bắt giữ và công bố thông tin khởi tố - tạm giam ông Phạm Thái Hà, sự xuất hiện của website vuonghamy.com [4] – khuê danh của ái nữ ông Huệ - nhằm bơm thêm dầu vào lửa,... những người am tường hậu trường chính trị Việt Nam pḥng đoán, cuộc chiến giành quyền lực trong đảng CSVN đă đến giai đoạn... “một mất, một c̣n”!
***
Thượng tuần tháng 2 năm 2021, khi tuyên bố bế mạc Đại hội Đại biểu toàn quốc lần thứ 13 của đảng CSVN (Đại hội 13), ông Nguyễn Phú Trọng – Tổng Bí thư tái đắc cử nhiệm kỳ thứ ba – khẳng định: Đại hội đă tiến hành nghiêm túc, đúng Điều lệ Đảng, sáng suốt lựa chọn và bầu các đồng chí đủ tiêu chuẩn, xứng đáng vào Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa 13... Nhiệm kỳ khóa 13 phải tốt hơn nhiệm kỳ khóa 12 [5],...
Sau đó, tại cuộc họp báo nhằm công bố kết quả Đại hội 13, ông Trọng tuyên bố: Đại hội 13 đă thành công rất tốt đẹp cả về nội dung, cách thức, tạo ra không khí tin cậy lẫn nhau, hồ hởi, phấn khởi. Công tác nhân sự cho Đại hội 13 của đảng được chuẩn bị chu đáo, thận trọng, khách quan, công tâm, làm từng bước, làm đến đâu chắc đến đó. Do vậy khi đưa ra đại hội đă nhận được sự thống nhất rất cao [6]...
Giống như ông Trọng, nhiều viên chức minh định... “kỳ vọng các đồng chí trong BCH TƯ nhiệm kỳ này là những người ở một tầm cao đặc biệt, mẫu mực về đạo đức, luôn học tập tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, luôn trong sạch, không vướng vào tham nhũng, chủ nghĩa cá nhân hay lợi ích nhóm”. Thậm chí một Ủy viên Bộ Chính trị c̣n bảo, đại ư: Việt Nam đă đủ điều kiện để lập nên “kỳ tích” như Nhật, như Hàn [7]...
Đến nay, tuy chỉ mới hơn hai năm sau khi “thành công rất tốt đẹp” nhưng BCH TƯ đảng CSVN nhiệm kỳ 13 đă tụ tập 14 lần (6/14 là tụ tập bất thường ngoài kế hoạch) và 10/14 lần tụ tập chỉ để loại bỏ những cá nhân từng được ca tụng là “ở một tầm cao đặc biệt, mẫu mực về đạo đức, luôn học tập tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, luôn trong sạch, không vướng vào tham nhũng, chủ nghĩa cá nhân hay lợi ích nhóm”.
V́ sao lại thế?...
(C̣n tiếp)

Gibbs 04-26-2024 07:27

Lê Văn Đoành: Vương Đ́nh Huệ chính thức rút lui khỏi chính trường!
Trận thư hùng nổi tiếng nhất trong lịch sử đảng Cộng sản Việt Nam, giữa Chủ tịch Quốc hội Vương Đ́nh Huệ với Bộ trưởng Công an Tô Lâm mà mọi người chờ xem, rất tiếc đă không xảy ra khi họ Vương sớm buông súng xin hàng.
Nhanh hơn dự đoán của mọi người, Vương Đ́nh Huệ, Uỷ viên Bộ Chính trị khóa 12 và 13, chủ tịch Quốc hội khóa 15, đă làm đơn xin thôi tất cả các chức vụ trong đảng và quốc hội, rút lui khỏi chính trường.
Sau khi Ủy ban Kiểm tra Trung ương công bố quyết định “Tuyệt Mật” số 163-QĐ/UBKTTW ngày 19-4-2024, nội dung “Kiểm tra khi có dấu hiệu vi phạm đối với đồng chí Vương Đ́nh Huệ”, th́ năm ngày sau, tức ngày 24-4-2024, ông Huệ đă viết đơn gởi tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, Bộ Chính trị và Ban Bí thư để xin dừng cuộc chơi.
Mặc dù Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đă cố gắng hết sức để “giải cứu” Vương Đ́nh Huệ, nhưng ông cũng đành “bó tay”. Mọi tài liệu, chứng cứ “án tại hồ sơ”, nằm trên bàn làm việc của Tổng bí thư, Uỷ ban Kiểm tra Trung ương, Ban Nội chính và Bộ Công an, đều chống lại nỗ lực của Chủ tịch Quốc hội và cả người đỡ đầu cho ngài Chủ tịch.
Bản thân Vương Đ́nh Huệ phải chịu trách nhiệm của người đứng đầu, theo quy định của Đảng và pháp luật của Nhà nước, khi để cấp dưới lộng hành, núp bóng ông để can thiệp, lấy dự án cho các tập đoàn và nhận hối lộ với số tiền lên đến cả ngàn tỷ đồng.
Ông Huệ bị cho là đă vi phạm quy định về những điều đảng viên không được làm, trách nhiệm nêu gương của cán bộ, đảng viên. Ngoài ra, những người hạ bệ ông Huệ c̣n có chứng cứ về việc ngài Chủ tịch có nhiều quan hệ phức tạp, không trong sáng, vi phạm “đạo đức và lối sống”.
Những người “xử” Huệ cho rằng, các sai phạm của ông rất nghiêm trọng, ảnh hưởng đến uy tín của đảng, gây bức xúc trong các tầng lớp đảng viên và cả dư luận xă hội hiện nay.
Hôm nay, Bộ Chính trị khoá 13 nhóm họp khẩn cấp tại Hà Nội để xem xét đơn và đồng ư cho ông Vương Đ́nh Huệ được thôi các chức vụ, theo “nguyện vọng” ông Huệ tŕnh bày trong đơn.
Bộ Chính trị sẽ triệu tập Hội nghị Trung ương bất thường vào chiều thứ Sáu, ngày 26-4-2024, để Ban Chấp hành Trung ương Đảng khoá 13, xem xét theo nguyện vọng, ban hành nghị quyết, cho ông Vương Đ́nh Huệ thôi giữ các chức vụ Uỷ viên Bộ Chính trị, Uỷ viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng khoá XIII, thôi chức Chủ tịch Quốc hội nước Cộng ḥa xă hội chủ nghĩa Việt Nam, thôi làm đại biểu quốc hội nhiệm kỳ 2021 - 2026, để “về vườn làm người tử tế”.
Như vậy, “bộ ngũ”, tức năm nhân vật chủ chốt lănh đạo đảng và nhà nước từ đầu khoá 13 đến nay, chỉ c̣n hai người: Nguyễn Phú Trọng và Phạm Minh Chính.
Dự kiến tại Hội nghị Trung ương bất thường lần này, Ban Chấp hành Trung ương sẽ giới thiệu nhân sự để Quốc hội bầu Chủ tịch Quốc hội thay thế Vương Đ́nh Huệ và Chủ tịch nước thay ông Vơ Văn Thưởng, là người đă bị truất phế hồi tháng trước.
Có thông tin, bà Nguyễn Thị Vân Chi, phu nhân của ông Vương Đ́nh Huệ, hiện không có mặt ở Việt Nam. Bà Chi là đại biểu quốc hội khoá 14 và 15, đơn vị Nghệ An. Bà giữ chức Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tài chính, Ngân sách của Quốc hội; Phó Chủ tịch Nhóm Nghị sĩ hữu nghị Việt Nam-Séc.
Nếu không có ǵ thay đổi, th́ trung tuần tháng 5-2024 Hội nghị Trung ương 9 khoá 13 sẽ diễn ra. Dự kiến hội nghị này sẽ bầu bổ sung 3 ủy viên Bộ Chính trị, để thay thế số ủy viên Bộ Chính trị bị khuyết và để dễ phân công công tác lănh đạo chủ chốt của đảng.
Từ nay đến ngày khai mạc đại hội 14, nhiệm kỳ 2026-2031, (dự kiến khai mạc vào tháng 1-2026) sẽ c̣n nhiều diễn biến khó lường, bởi v́ nhân sự trong Bộ Chính trị hiện nay, ngoài Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, tất cả đều có “t́ vết” trong quá khứ. Chỉ cần một phe nào đó “khai hỏa” th́ những t́ vết dù không lớn, cũng sẽ biến thành “quả bom” gây rúng động chính trường hoặc nổ tung cung đ́nh!

Gibbs 04-26-2024 07:42

Trần Quí Thanh và hai cô con gái, Trần Uyên Phương và Trần Ngọc Bích, bị cáo buộc chiếm đoạt 767 tỷ đồng, là một ví dụ điển h́nh cho câu tục ngữ “gieo gió ắt gặp băo”.

Nhà tài trợ chính cho Thuư Nga Paris By Night Tân Hiệp Phát.

Tân Hiệp Phát là nhà tài trợ chính (diamond) cho Thuư Nga Paris By Night. Trần Uyên Phương thường hay xuất hiện trong các chương tŕnh Thuư Nga Paris By Night với MC Nguyễn Cao Kỳ Duyên để quảng cáo sản phẩm.

“Thật t́nh mà nói th́ khi kinh doanh cần lợi nhuận để duy tŕ trung tâm nhưng đứng trên lập trường của Thúy Nga th́ họ bất chấp khi hợp tác với tư bản đỏ,” một khán giả nói.

Mối quan hệ giữa Trung tâm Thúy Nga (Paris By Night) và Tập đoàn Tân Hiệp Phát trong nước bị nhiều người, đặc biệt là người Việt hải ngoại, ác cảm, nhất là sau khi lănh đạo tập đoàn này bị bắt.

Tân Hiệp Phát là nhà tài trợ hạng bạch kim cho chương tŕnh Paris By Night trong nhiều năm qua và các sản phẩm nước giải khát của họ được Thúy Nga quảng cáo rầm rộ trong chương tŕnh.

Trần Quí Thanh cùng hai người con gái Trần Uyên Phương và Trần Ngọc Bích bị bắt về tội ‘Lạm dụng tín nhiệm để chiếm đoạt tài sản’ sau khi có đơn tố cáo của nhiều người dân về việc ông cho vay nặng lăi rồi siết tài sản của họ không khoan nhượng.

Trước khi bị bắt, Trần Uyên Phương từng nhiều lần được Thúy Nga ưu ái cho xuất hiện và phát biểu trong các chương tŕnh Paris By Night. Cô chào mời, giới thiệu các sản phẩm của Tân Hiệp Phát cũng như quảng bá sách cô viết về tập đoàn và cha của cô, và được người dẫn chương tŕnh ca ngợi.

Paris By Night 133 có xuất hiện h́nh ảnh ông Trần Quí Thanh trong video clip chúc mừng kỷ niệm 40 năm Trung tâm Thúy Nga. C̣n trong số 129, Trung tâm Thuư Nga đă cho biểu diễn bài hát ‘Yêu bằng hạnh phúc cuối’ phổ nhạc bài thơ của ông Trần Quí Thanh.


Tuấn Phan, một người kinh doanh tự do, nói trước đây ông từng là khán giả trung thành của Paris By Night và thậm chí c̣n mua vé đến xem trực tiếp khi Thúy Nga sang Úc tŕnh diễn. “V́ Paris By Night làm về văn hóa Việt Nam rất hay để kết nối những người con xa xứ muốn theo dơi về văn hóa Việt Nam để khỏi quên cội quên nguồn,” ông giăi bày. Tuy nhiên, ông cho rằng trong những năm gần đây, Paris By Night ‘không c̣n hướng về nền văn hóa Việt Nam Cộng ḥa nhân bản như trước nữa’ mà ‘đi theo đường hướng kinh doanh nhiều hơn’.

Không chỉ riêng mảng bất động sản, trong mảng kinh doanh nước giải khát, người Việt kiều đă sống ở Úc được 35 năm này cũng lên án cách kinh doanh ‘dựa vào cường quyền ức hiếp người dân’ của Tân Hiệp Phát qua vụ việc chai nước tăng lực của tập đoàn bị cáo buộc ‘có con ruồi’ hồi năm 2015.

Trong bối cảnh, Bộ trưởng Công an Tô Lâm đang ráo riết tập trung mọi nỗ lực với mưu đồ “giành ngôi đoạt vị”, để thay thế Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, th́ việc đưa vụ án của ông Trần Quư Thanh ra xét xử, là có ư tứ ǵ?

Báo Tuổi Trẻ ngày 24/3 đưa tin “Ông Trần Quí Thanh bị đề nghị 9-10 năm tù”. Bản tin cho biết, sau hơn một ngày xét xử, chiều 24/4, đại diện Viện Kiểm sát Nhân dân thành phố Hồ Chí Minh đă luận tội cha con ông Trần Quí Thanh. Theo đó, ông Thanh bị đề nghị từ 9 đến 10 năm tù, bà Uyên Phương bị đề nghị từ 5 đến 6 năm tù, bà Ngọc Bích bị đề nghị từ 4 đến 5 năm tù.

Theo kết luận điều tra của Bộ Công an, 3 cha con ông Trần Quí Thanh đă cho một số doanh nghiệp, cá nhân vay tiền, nhưng sử dụng thủ đoạn không kư hợp đồng cầm cố tài sản, mà buộc người vay phải kư hợp đồng giả cách chuyển nhượng tài sản, rồi chiếm đoạt lấy.

Trong ngày đầu xét xử, tại ṭa, ông Trần Quí Thanh vẫn khẳng định ḿnh không có tội, cũng không cho vay, mà là mua bán đất với các bị hại. Tuy nhiên, sau đó ít giờ, cả 3 cha con ông Trần Quí Thanh đă thống nhất nhận tội, theo như cáo trạng truy tố.

Nói về sự giàu có của gia đ́nh ông Trần Quư Thanh, công luận đánh giá, ở Việt Nam, nói về nắm giữ tiền mặt, nếu gia đ́nh ông Trần Quư Thanh “đứng thứ 2”, th́ “chắc không ai dám nhận chủ nhật”.

Tập đoàn Tân Hiệp Phát là một doanh nghiệp tư nhân, sản xuất nước giải khát, với doanh số lên tới trên dưới 6.000 tỷ, lăi trước thuế trung b́nh mỗi năm 2.000 tỷ. Thậm chí, có những năm, doanh thu của Tân Hiệp Phát bằng cả Coca với Pepsi sản xuất tại Việt Nam cộng lại.

Nhưng khổ nỗi, cha con ông Thanh kiếm được lợi nhuận bao nhiêu cũng không thấy đủ. V́ thế, ngoài sản xuất nước đóng chai th́ họ c̣n mở thêm mảng cho vay tiền, nhận cầm cố dự án. Đây cũng chính là lư do khiến cả nhà ông Trần Quư Thanh vướng vào ṿng lao lư.

Tục ngữ Việt Nam có câu, “Gieo gió tất gặt băo”. Đây được cho là lời răn dạy cho những ai muốn hại người, để cầu lợi ích, th́ sẽ gặp tai họa là điều không tránh khỏi.


VietnamNet ngày 4/8/2014 đưa tin, cho biết, ngày 2/8/2014, tại tỉnh Hà Nam, Tổng Bí thư Ban chấp hành Trung ương Đảng Nguyễn Phú Trọng đă tới thăm nhà máy Number 1 Hà Nam của ông Thanh, và nhấn nút khởi động dây chuyền sản xuất của nhà máy. Giới thạo tin cho biết, ông Trần Quí Thanh có mối quan hệ đặc biệt với ông Hồ Mẫu Ngoạt – cựu Trợ lư của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.

Việc ông Trọng thăm nhà máy Number 1 là có sự tác động của ông Hồ Mẫu Ngoạt, theo đề nghị của ông Thanh, với giá 5 tỷ đồng. Đây chỉ là một ví dụ nhỏ trong muôn vàn các phi vụ kiếm ăn của ông Ngoạt mà thôi.

Dư luận xă hội cho rằng, người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam, vốn trăm công ngàn việc, lư do ǵ mà lại dành sự ưu ái đặc biệt cho Tân Hiệp Phát như thế? Và điều này có liên quan ǵ tới việc Tân Hiệp Phát có các biểu hiện vi phạm pháp luật và đạo đức kinh doanh hay không?

V́ sao, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng – trên cương vị người đứng đầu Cơ quan Pḥng chống Tham nhũng Trung ương, lại sơ suất như vậy. Để bị mang tiếng chống lưng cho vị “đại gia” đầy tai tiếng Trần Quư Thanh của Tân Hiệp Phát.

Công luận đánh giá rằng, Trợ lư là cánh tay nối dài của lănh đạo. Được lănh đạo Việt Nam sử dụng như một trung gian, để làm tiền doanh nghiệp cũng như nhận hối lộ từ doanh nghiệp. Điều vừa kể có liên quan ǵ đến việc Bộ trưởng Tô Lâm và Bộ Công an thường xuyên bắt giữ các thư kư, trợ lư của lănh đạo cao cấp, mà mới nhất là vụ bắt Trợ lư của Chủ tịch Quốc Hội Vương Đ́nh Huệ.

Công luận cho rằng, phải chăng, đó là hệ quả của t́nh trạng “thượng bất chính, hạ tắc loạn”. Không chỉ trong nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam, mà cả ở thượng tầng kiến trúc của bộ máy chính trị Việt Nam, cũng đang ở trong một t́nh trạng chung như vậy.

Một câu hỏi đặt ra là, v́ sao, Bộ Công an lại xử lư 3 cha con ông Trần Quí Thanh vào lúc này, khi cuộc chiến cung đ́nh đang ở cao trào? Và điều này có liên quan trong khả năng có thể “bắc cầu” đến Hồ Mẫu Ngoạt – cựu Trợ lư của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng hay không?

Chúng ta hăy chờ xem./.


Trà My

Gibbs 04-26-2024 07:46

Lănh tụ Cộng sản Trung Quốc Mao Trạch Đông đă để lại một câu nói bất hủ về chính quyền Cộng sản: “Chính quyền đẻ ra từ ṇng súng”.

Trong cuộc đại chiến cung đ́nh trên chính trường Việt Nam hiện nay, ưu thế của kẻ có súng đă đưa Bộ trưởng Bộ Công an lên làm chủ cuộc chơi, và chiếm nhiều ưu thế.

Theo giới quan sát, các phe nhóm trong Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay, đặc biệt là Bộ trưởng Công an Tô Lâm, đang đẩy các đối thủ vào thế “triệt buộc” không lối thoát, phải thúc thủ đầu hàng và giă từ cuộc chơi.

Với lối đánh bí mật, bất ngờ, thần tốc, Bộ Công an và Bộ trưởng Tô Lâm đă khiến cựu Chủ tịch nước Vơ Văn Thưởng – một ngôi sao chính trị đang lên, người có mối quan hệ mật thiết với ông Tổng, phải lập tức “bó tay giương cờ trắng”, kết thúc sự nghiệp chính trị ở tuổi 54.
Thừa thắng xốc tới, Bộ trưởng Tô Lâm chuyển mũi tấn công vào các sân sau và nhân sự thân tín của Chủ tịch Quốc hội Vương Đ́nh Huệ. Ông Tô hy vọng sẽ nhanh chóng buộc Huệ Vương phải làm đơn xin từ chức, “về trách nhiệm chính trị”, tương tự như các tiền lệ trước đây. Đến lúc đó, Tô Đại tướng sẽ một ḿnh một ngựa, ung dung tiến tới, ngồi vào ghế Tổng Bí thư của Đảng, bất kể có hay không có sự tồn tại của Tổng Trọng.

Đó là lư do, sau khi Tô Lâm cho bắt Nguyễn Duy Hưng và Phạm Thái Hà, đă lập tức xuất hiện tin đồn cho rằng, Huệ Vương đă thúc thủ, buông gươm xin thôi chức, để tránh bị truy tố trách nhiệm h́nh sự.

Không lâu sau, lại rộ lên các tin tức, khẳng định rằng, những thông tin gây bất lợi cho ông Huệ, là do phe Bộ Công an tự tung ra. Tô Lâm đă đánh giá không đúng, cũng như không biết hết về tiềm năng của phe Nghệ Tĩnh và ông trùm Vương Đ́nh Huệ.

Tại sao lại nói như vậy?

Thứ nhất, có thông tin cho biết, trong phiên họp của Bộ Chính trị chiều ngày 19/4, ông Vương Đ́nh Huệ dứt khoát không nhân tội, mà c̣n thẳng thừng bác bỏ các cáo buộc của Bộ Công an. Ông c̣n yêu cầu Bộ Chính trị và Tổng Bí thư “làm rơ, có hay không một thế lực đang lộng quyền, tiếm quyền trong Đảng, âm mưu hạ bệ tôi, thao túng chính trường”.
Theo giới phân tích, một tài liệu ṛ rỉ của Ủy ban Kiểm tra Trung ương loan truyền trên mạng xă hội, liên quan đến việc kiểm tra và làm rơ các báo cáo của Bộ Công an về những sai phạm của ông Huệ. Theo đó, Ủy ban Kiểm tra Trung ương yêu cầu lập đoàn kiểm tra trong ṿng 60 ngày, để kết luận, sau đó sẽ báo cáo cụ thể cho Bộ Chính trị. Điều này cho thấy, chưa tới mức Huệ Vương phải chủ động nhận tội, điều này hăy c̣n quá sớm.

Nhà báo Lê Nguyễn Hương Trà – Cô Gái Đồ Long – người được cho là chiếc loa của “công chúa” Nguyễn Thanh Phượng, con gái ông Ba Dũng, cũng thừa nhận trong một comment trả lời nhà báo Hoàng Linh, cho biết, chưa có chuyện làm đơn từ chức. Đó là lư do tại sao, theo giới phân tích, các thông tin vừa kể cho thấy, Huệ Vương thật sự chưa thúc thủ.

Chiều 22/4, sau khi Bộ Công an chính thức công bố tin bắt Trợ lư của Chủ tịch Quốc hội, Trung tướng Tô Ân Xô đă nêu đích danh có chủ ư: “Bắt ông Phạm Thái Hà, Phó Chủ nhiệm Văn pḥng Quốc hội, Trợ lư Chủ tịch Quốc hội”. Nhưng Huệ Vương vẫn bản lĩnh vững vàng, vẫn điều hành phiên họp của Thường vụ Quốc hội.

Theo nguyên tắc “tập trung dân chủ” và Điều lệ Đảng quy định, nghị quyết của Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương phải tuân theo biểu quyết của đa số. Trong khi, chỉ riêng phe Nghệ An đă nắm giữ tới 4 ghế uỷ viên Bộ Chính trị và 14 ghế uỷ viên Trung ương Đảng. Hơn nữa, ông Huệ c̣n có lá phiếu của Tổng Trọng cùng với nhóm Hà Tĩnh và các phe cánh khác đang ủng hộ Tổng Bí thư. Như vậy, ưu thế của ông Huệ vẫn rất lớn.

Trong trường hợp ông Vương Đ́nh Huệ thực sự bị đưa ra Ban Chấp hành Trung ương để xem xét kỷ luật, th́ khả năng Huệ Vương thoát tội vẫn rất cao. Hội nghị Trung ương 6, Khóa 11 là một ví dụ, khi đó, Tổng Trọng đưa Ba Dũng ra Ban Chấp hành Trung ương để kỷ luật, nhưng bất thành, v́ số phiếu ủng hộ Ba Dũng trong Đảng là rất cao.

Chưa kể đến, mối quan hệ bền chặt giữa ông Tập Cận B́nh và Tổng Trọng, cũng như phe Nghệ An. Trong khi đó, lực lượng của Tô Đại tướng trong Bộ Chính trị khá thấp, và cái tiếng là đệ tử của cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, cũng là một điều rất bất lợi cho Tô Lâm.

Đó là lư do, tại sao có nhiều ư kiến cho rằng, Bộ trưởng Tô Lâm chưa chắc đă giành chiến thắng trong việc hạ bệ Vương Đ́nh Huệ!./.



Trà My

Gibbs 04-26-2024 16:57

Tạ Duy Anh: Thủ giống thủ, xôi giống xôi
1: Thông báo cho cho ông Vơ Văn Thưởng thôi chức Chủ tịch nước:
"Ông Vơ Văn Thưởng là cán bộ lănh đạo chủ chốt của Đảng và Nhà nước, được đào tạo cơ bản, trưởng thành từ cơ sở, được phân công giữ nhiều chức vụ lănh đạo quan trọng của Đảng và Nhà nước.
Tuy nhiên, vừa qua theo báo cáo của Ủy ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, ông đă vi phạm quy định về những điều đảng viên không được làm, quy định về trách nhiệm nêu gương của cán bộ, đảng viên, trước hết là Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Ban Bí thư, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng và chịu trách nhiệm người đứng đầu theo các quy định của Đảng và pháp luật của Nhà nước.
Những vi phạm, khuyết điểm của ông Vơ Văn Thưởng đă gây dư luận xấu, làm ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, Nhà nước và cá nhân ông.
Nhận thức rơ trách nhiệm trước Đảng, Nhà nước và nhân dân, ông đă có đơn xin thôi giữ các chức vụ được phân công và nghỉ công tác".
2: C̣n đây là thông báo cho ông Vương Đ́nh Huệ thôi chức Chủ tịch Quốc Hội:
"Ban Chấp hành Trung ương đánh giá ông Vương Đ́nh Huệ là cán bộ lănh đạo chủ chốt của Đảng và Nhà nước, được đào tạo cơ bản, trưởng thành từ cơ sở; được phân công giữ nhiều chức vụ lănh đạo quan trọng của Đảng và Nhà nước.
Tuy nhiên, theo báo cáo của Ủy ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, ông Huệ đă vi phạm quy định về những điều đảng viên không được làm, quy định về trách nhiệm nêu gương của cán bộ, đảng viên, trước hết là Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Ban Bí thư, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng và chịu trách nhiệm người đứng đầu theo các quy định của Đảng và pháp luật của Nhà nước.
Những vi phạm, khuyết điểm nêu trên "đă gây dư luận xấu, làm ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, Nhà nước và cá nhân".
Nhận thức rơ trách nhiệm trước Đảng, Nhà nước và nhân dân, ông Vương Đ́nh Huệ đă có đơn xin thôi giữ các chức vụ được phân công và nghỉ công tác".
Bạn nào t́m giúp tôi xem có chỗ nào khác nhau trong hai thông báo này.

Gibbs 04-26-2024 16:58

Chu Mộng Long: Chuyện chàng đom đóm
(Trích Lĩnh Nam quái sự)
Cung đ́nh lộ chuyện hối lộ ngàn tỉ. Vua chỉ dụ khâm sai điều tra. Chỉ dụ ghi "Tuyệt mật" nhưng lại lộ tràn lan trong nhân gian. Nhiều người biết mà không dám công khai, thậm chí là không dám soi đèn xem cái chỉ dụ "Tuyệt mật" ấy. Bèn phải chui vào đêm tối bắt đom đóm làm đèn mà soi.
Đèn đom đóm soi cái chỉ dụ bắt đom đóm. Số là nghi phạm có liên quan đến một mệnh quan triều đ́nh từng học bài bằng đèn đom đóm. "Chàng đom đóm" lâu nay đă thành danh hiệu của mệnh quan ấy.
Ngay cả cuộc hỏi cung "tuyệt mật" cũng lộ hết theo đèn đom đóm. Đom đóm thành công cụ thăng quan lẫn hạ quan và soi sáng cả vùng tăm tối nhất của xứ Lĩnh Nam.
Quan khâm sai hỏi Chàng đom đóm:
- Đứa nô tài của ngài đă theo chân ngài qua nhiều cửa, từ kiểm toán đến kinh tài, từ kinh tài đến pháp lư, đúng không?
Chàng đom đóm lập ḷe mấy câu:
- Đúng vậy! Nó là nô tài th́ phải theo chân chủ...
Quan khâm sai hỏi tiếp:
- Theo dân gian th́ ngài rơi cái ǵ th́ nó phải nhặt cái ấy cho ngài?
Chàng đom đóm hiểu khâm sai đại thần đang mượn chuyện tiếu lâm dân gian để xỏ xiên ngài, bèn vừa gật vừa lắc:
- Đúng mà không đúng. Tôi dạy dỗ cẩn thận và dặn kỹ nó rồi. Cái ǵ của ta rơi th́ nhặt hết, trừ phân. Và nó là đứa nô tài rất ngoan!
Quan khâm sai khen:
- Đúng như lời đồn. Học đèn đom đóm trí tuệ có khác. Thông minh chứ không đến nỗi thong manh.
Sau khi ḍ xét gương mặt của Chàng đom đóm, quan khâm sai hỏi tiếp:
- Vậy thằng nô tài nó nhận hối lộ hơn hai ngàn tỉ, có phải là nhặt của rơi cho ngài không?
Chàng đom đóm giăy đành đạch:
- Nhận hối lộ đến ngàn tỷ là tội phạm nghiêm trọng. Nhưng ai làm nấy chịu. Tôi chỉ chịu trách nhiệm làm ông chủ mà không dạy bảo nô tài cẩn thận.
Quan khâm sai hỏi dồn:
- Vậy khi đứa nô tài ấy nhặt cả ngàn tỉ mà ngài không soi xét xem nó nhặt bao nhiêu sao?
Chàng đom đóm chỏng đít lên và cất giọng như ve sầu:
- Ngài xem, với cái ánh sáng lập ḷe thế này th́ soi cái được cái mất. Tôi tưởng số tiền nó nhặt được chẳng đáng là bao so với của rơi của tôi...
Quan khâm sai phải gật đầu thán phục:
- Thảo nào, ngày xưa ngài nổi tiếng học đèn đom đóm. Soi chữ được chữ mất mà vẫn biết tuốt để trở thành đỉnh cao trí tuệ!

Gibbs 04-26-2024 17:01

BỘ CHÍNH TRỊ KHÓA 13 CHỈ C̉N 13 THÀNH VIÊN
Bộ Chính trị khóa 13 đầu khóa có 18 người, nay thêm sự ra đi của ông Huệ, con số này chỉ c̣n 13.
Ủy viên Bộ Chính trị là những nhân vật quyền lực nhất trong hệ thống Đảng Cộng sản Việt Nam. Nhưng chưa hết khóa, đă có 5 người được "cho thôi" gồm:
👉Chủ tịch Quốc hội Vương Đ́nh Huệ
👉Chủ tịch nước Vơ Văn Thưởng
👉Trưởng Ban kinh tế Trung ương Trần Tuấn Anh
👉Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc
👉Phó Thủ tướng Phạm B́nh Minh

Gibbs 04-26-2024 17:02

Vương Đ́nh Huệ biết ḿnh thua Tô Lâm từ khi sân sau chưa bị đánh. Đấy có thể là lư do khiến ông Huệ vội vàng thực hiện chuyến đi dài ngày sang Bắc Kinh, gặp trực tiếp Tập Cận B́nh. Điều đáng nói là, Vương Đ́nh Huệ càng vùng vẫy, Tô Lâm càng cho thít sợi dây tḥng lọng chặt thêm.

Đầu tiên, khi ông Huệ gặp ông Tập, th́ Nguyễn Duy Hưng – Chủ tịch Tập đoàn Thuận An, bị bắt. Khi ông Huệ kết thúc chuyến đi, th́ Phạm Thái Hà bị câu lưu.

Tiếp theo, bà Hạ Vinh – Bộ trưởng Bộ Tư pháp Trung Quốc vừa kết thúc chuyến thăm Việt Nam, và về nước, th́ Tô Lâm cho công bố thông tin bắt Phạm Thái Hà với báo chí. Vương Đ́nh Huệ nhích tới một bước, th́ Tô Lâm sẽ phang một gậy. Cứ thế, tḥng lọng thít chặt vào Vương Đ́nh Huệ, cho đến thời điểm này, gần như không c̣n lối thoát nào cho ông Chủ tịch Quốc hội.

Việc Tô Lâm cho công khai thông tin bắt Phạm Thái Hà sau khi bà Hạ về nước, cho thấy, chuyến đi cầu viện của Vương Đ́nh Huệ đă thất bại. Bởi “thiên triều” cũng sẽ nghiêng về phía mạnh hơn. V́ sử dụng kẻ mạnh sẽ hiệu quả hơn sử dụng kẻ phải cầu cứu người khác giúp đỡ như Vương Đ́nh Huệ.

Có vẻ như, ông Tô Lâm đă tính trước khả năng ông Vương Đ́nh Huệ tiếp tục cầu cứu ông Tổng Bí thư, nên khi Tô Lâm cho đánh Vương Đ́nh Huệ, không sử dụng bất kỳ vũ khí nào khác, ngoài vũ khí mà ông Tổng đă ban ra. Và “trách nhiệm người đứng đầu” quả là vũ khí lợi hại, mà một tướng vơ luôn muốn thể hiện uy lực của ḿnh như Tô Lâm, đă không bỏ lỡ cơ hội chớp lấy thứ vũ khí này, để mưu cầu giấc mộng quyền lực cho bản thân ḿnh.

Vào đường cùng, Vương Đ́nh Huệ phải cầu cứu ông Tổng Bí thư là điều khó tránh khỏi. Nhưng làm sao ông Tổng Bí thư có thể can thiệp trong trường hợp này, khi mà những quy định là do chính ông ban ra. Ông Tổng thường rao giảng đạo lư trước toàn Đảng Cộng sản, mà giờ đây, ông lại lấy tư cách cá nhân để can thiệp cho đệ tử ruột của ḿnh thoát tội, th́ khác nào, ông đă dẫm lên những giáo lư của chính ḿnh?

Cầu “thiên triều” không có tín hiệu tích cực, cầu Tổng Bí thư th́ Tổng bí thư im lặng, v́ “há miệng mắc quai”, vậy nên, số phận sự nghiệp chính trị ông Vương Đ́nh Huệ đă trở nên lập ḷe, và sắp tắt theo tàn đom đóm, trong một tương lai không xa. Với t́nh h́nh hiện nay, xem như, sự nghiệp chính trị của ông Huệ đă hết khả năng có thể cứu được.
Trong Đảng Cộng sản Việt Nam, một khi đă leo lên đến Ủy viên Bộ Chính trị, th́ không ai không nuôi một vài, thậm chí là rất nhiều sân sau, để trục lợi các dự án công, nhằm làm giàu bất chính. Nếu bị đánh bằng chiêu bài bắt sân sau, bắt người thân cận, như trợ lư hay thư kư, th́ thế nào cũng lần ra được sự liên quan với người đứng đầu. Dùng chiêu này chắc chắn thành công. Kể cả, nếu có ai đó dùng chiêu này với Tô Lâm, th́ Tô Lâm cũng khó thoát. Bởi chẳng ai trong sạch khi có thể trèo cao trong thể chế này.

Vương Đ́nh Huệ thua Tô Lâm, không phải v́ ông Huệ dở hơn, mà bởi ông Huệ không có được binh quyền như Tô Lâm. Khi không có bộ máy điều tra, th́ làm sao có đủ “đồ chơi” mà quật đối thủ?

Có thể nói, dù Vơ Văn Thưởng, hay Vương Đ́nh Huệ, hay cả Phạm Minh Chính, th́ cũng khó mà thoát khỏi đ̣n hiểm của Tô Lâm, một khi ông ra tay.

Từ việc Tô Lâm sử dụng bộ máy Công an quá lợi hại, mà giờ đây, vị trí Bộ trưởng Bộ Công an đă trở thành một vị trí quan trọng mà các thế lực đều nḥm ngó. Phan Đ́nh Trạc có tham vọng muốn nắm ghế Bộ trưởng Bộ Công an. Với thành công như Tô Lâm hiện nay, ghế Bộ trưởng Bộ Công an là ghế quyền lực lớn, có khả năng gây sóng gió trên chính trường, sau ghế Tổng Bí thư.

Trước mắt, vơ đài tranh ghế Tổng Bí thư đang khốc liệt. Tuy nhiên, vơ đài tranh ghế Bộ trưởng Bộ Công an cũng không kém. C̣n chỉ chừng 1 năm rưỡi nữa, 2 vơ đài này hứa hẹn sẽ rất náo nhiệt.

Hăy đợi mà xem!

Hoàng Anh

Gibbs 04-26-2024 17:15

Kể từ sau Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ 13, nhiều ư kiến cho rằng, v́ ông Nguyễn Phú Trọng quyết trụ lại chức vụ Tổng Bí thư nhiệm kỳ thứ 3, bất chấp Điều lệ Đảng, nên Tổng Trọng đă chọn ông Nguyễn Ḥa B́nh – một kẻ tham quyền cố vị, làm lá chắn. Nhờ vậy, B́nh Ṭa – một nhân vật đầy tai tiếng, bất ngờ lọt vào Bộ Chính trị.


Mới đây, bất ngờ, cái tên Chánh án Ṭa án Nhân dân Tối cao Nguyễn Ḥa B́nh lại một lần nữa đă được xướng danh.
Luật sư Trần Đ́nh Triển, mới đây xuất hiện một status với tiêu đề, “Cần mở rộng điều tra vụ án Lê Đức Thọ, có liên quan đến con trai ông Nguyễn Hoà B́nh hay không?”

Luật sư Triển đă đặt vấn đề:

“Vừa qua, Cơ quan An ninh điều tra Bộ Công an khởi tố vụ án và khởi tố bị can đối với ông Lê Đức Thọ (nguyên: Uỷ viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh uỷ Bến Tre; đă từng giữ chức vụ: Tổng Giám đốc, Chủ tịch Hội đồng Quản trị Ngân hàng Thương mại Cổ phần Công thương Việt Nam). Dư luận xă hội phán ánh, gia đ́nh Lê Đức Thọ có hàng ngàn tỷ đồng. Câu hỏi đặt ra, cần được giải đáp là, tiền đó do đâu mà có?”

Theo tác giả, Vietinbank trong thời gian ông Lê Đức Thọ làm Tổng Giám đốc và Chủ tịch Hội đồng Quản trị, cần phải thanh tra, điều tra, làm rơ một số vấn đề sau đây: Vietinbank thành lập bao nhiêu công ty? Mua cổ phần hoặc liên danh liên kết với các doanh nghiệp nào? Nguồn vốn từ đâu? Hạch toán kế toán như thế nào? Lợi nhuận thu về để đâu? v.v…

Đáng chú ư, theo Luật sư Triển “bật mí”:

“Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Một thành viên quản lư quỹ Ngân hàng Thương mại Cổ phần Công thương Việt Nam, là một trong số công ty vệ tinh của Vietinbank, do Nguyễn Tuấn Anh (hiện là Phó Chủ tịch Uỷ ban Nhân dân tỉnh Gia Lai, con trai ông Nguyễn Hoà B́nh – Uỷ viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Chánh án Toà án Nhân dân Tối cao) một thời gian dài làm Chủ tịch Công ty “quản lư vốn”, và [đă] “bung vốn đầu tư” với một khối lượng tiền vô cùng lớn.”
Tác giả đặt tiếp câu hỏi, vậy Lê Đức Thọ và Nguyễn Tuấn Anh có cấu kết với nhau hay không? Có ăn chia không? Có lợi dụng ảnh hưởng của ông Nguyễn Hoà B́nh, và ông B́nh có can thiệp như một số đơn thư nêu vấn đề không?

Đáng chú ư, trước đó, Luật sư Trần Đ́nh Triển đă nhiều lần giới thiệu: “ông Nguyễn Hoà B́nh là bạn học cùng khóa đại học với tôi; trong công tác th́ có thời gian cùng ngành, hoặc khác nghề nhưng lại liên quan đến nhau. V́ vậy, tôi hiểu biết Nguyễn Hoà B́nh, từ học hành, năng lực tŕnh độ, sở trường sở đoản, phẩm chất đạo đức và nhân cách…”.

Điều này cho thấy, Luật sư Triển cũng là đồng môn của đương kim Bộ trưởng Bộ Công an.
Chưa hết, ông Triển c̣n khẳng định: “Chánh án c̣n có con trai c̣n rất trẻ, đă được luân chuyển, bổ nhiệm làm Phó Chủ tịch Uỷ ban Nhân dân tỉnh Gia Lai”.

Trong bối cảnh cuộc chiến quyền lực, Tổng Trọng và phe Nghệ Tĩnh đang chật vật chống lại sự lộng hành của Tô Lâm – người đang nỗ lực để giành chiếc ghế người đứng đầu Đảng, từ tay Tổng Trọng.

Đó là lư do, trên mạng xă hội của người Việt, có nhiều ư kiến cho rằng, những tiết lộ của Luật sư Triển đưa ra vào thời điểm này, được coi là cố ư “đổ thêm dầu vào lửa”, nhằm thúc đẩy quyết tâm của Tô Lâm, “tiễn” B́nh Ṭa ra đi?
Điều này có liên quan ǵ đến luồng dư luận rằng, trong cuộc chiến cung đ́nh, Tô Lâm có kế hoạch lôi kéo sự ủng hộ của dư luận, với mục đích “thỏa măn cơn cuồng nộ của số đông dân chúng”, về thực trạng thiếu công lư ở Việt Nam hiện nay?

Xin nhắc lại, b́nh luận về việc Tô Đại tướng sẽ chọn “quân domino” nào tiếp theo, nhà báo Trần Hiếu Chân đă đưa ra một nhận xét đáng chú ư:

“Chánh án Nguyễn Ḥa B́nh chỉ là “món nộm” trong bữa tiệc của Tô Đại tướng. Bộ trưởng Công an Tô Lâm muốn “hạ hỏa” sự sục sôi của dân chúng, trước “Hội đồng dao thớt” của Chánh án Ḥa B́nh. Ông này cho quân ra chợ mua dao thớt về, để làm vật chứng cho vụ án Hồ Duy Hải kéo dài hàng chục năm trời”.

Dẫu rằng, theo giới quan sát, lâu nay, mối quan hệ giữa ông B́nh và Tô Đại tướng vẫn ở mức “tâm đầu ư hợp”. Việc Chánh án Nguyễn Ḥa B́nh được đánh giá là rất thân cận với Tổng Trọng, đến nay đă trở thành một trở ngại cho sự nghiệp chính trị của ông. Th́ việc Tô Lâm xử lư Nguyễn Ḥa B́nh, để buộc B́nh Ṭa phải là đi, sẽ trở thành đ̣n “nhất tiễn hạ song điêu”, mà ông Tô Lâm sẽ là người có lợi nhất.

Rất có thể, sau Vương Đ́nh Huệ, sẽ đến lượt ông Nguyễn Ḥa B́nh được ghi tên vào “bảng phong thần” của Tô Đại tướng.

Chúng ta hăy chờ xem./.



Trà My

Gibbs 04-26-2024 17:16

Một nguồn tin ṛ rỉ cho biết, ngày 25/4 đă diễn ra cuộc họp Bộ Chính trị. Kết quả, ông Trần Thanh Mẫn, Phó Chủ tịch Thường trực Quốc hội, làm Chủ tịch nước; bà Trương Thị Mai làm Chủ tịch Quốc hội; Đại tướng Lương Cường, Chủ tịch Tổng cục Chính trị Quân đội, làm Thường trực Ban Bí thư, và ngày 26/4 sẽ diễn ra hội nghị Trung ương bất thường để thông qua vấn đề nhân sự.

Ông Vương Đ́nh Huệ bị cắt hết các chức vụ trong Đảng và nhà nước.

Nếu thông tin này chính xác, th́ Tô Lâm không có dự phần trong các ghế trống, sau khi đấu đá khốc liệt khiến 2 trụ trong Tứ trụ rơi rụng. Ban đầu, khi Tô Lâm loại Vơ Văn Thưởng, th́ dư luận cho rằng, Tô Lâm cần chiếc ghế Chủ tịch nước ngồi tạm, để hưởng suất đặc biệt cho kỳ Đại hội 14. Tuy nhiên, diễn biến sau đó, phe Nghệ An lại đẩy Phan Đ́nh Trạc ra tranh ghế Bộ trưởng Công an khiến Tô Lâm không dám ngồi vào ghế Chủ tịch nước, mà phải ở lại Bộ Công an.

Sau khi phe Nghệ An thể hiện ư muốn giành ghế Bộ trưởng Công an, Tô Lâm đă cho tấn công vào nhân vật có vị trí cao nhất trong nhóm Nghệ An – ông Vương Đ́nh Huệ. Đánh ông Huệ, Tô Lâm có thể loại được đối thủ nặng kư nhất, có khả năng tranh ghế Tổng Bí thư với ông, đồng thời cũng đánh “rắn dập đầu”, để nhóm Nghệ An từ bỏ tham vọng chiếm Bộ Công an.

Cho đến thời điểm này, xem như chắc chắn, Vương Đ́nh Huệ đă rụng, và Bộ Chính trị đă họp khẩn để chia chác lại những chiếc ghế bị bỏ trống. Tuy nhiên, trong lần chia chác này, không có phần Tô Lâm.

Điều đáng nói là, chính Tô Lâm đă đánh ngă 2 trụ, nhưng lại để cho người khác hưởng lợi, là điều rất bất thường. Có 2 khả năng đă xảy ra, hoặc Tô Lâm không thu xếp được ghế Bộ trưởng Công an cho đàn em Hưng Yên, nên không dám rời Bộ Công an, để nhận 1 trong 2 ghế hữu danh vô thực trong Tứ trụ. Hoặc, Tô Lâm đợi đốn hạ xong 2 trụ này, rồi ra tay đốn tiếp trụ Tổng Bí thư, để tự ḿnh lên “ngôi”.

Nếu ngồi ghế Chủ tịch nước mà không kiểm soát được Bộ Công an, th́ sẽ là một mối nguy lớn cho Tô Lâm. Điều này đă được các nhà quan sát chính trị phân tích kỹ, ngay khi ông Vơ Văn Thưởng mới ngă ngựa.
Cho nên, việc ông Phan Đ́nh Trạc nhảy vào phá rối, muốn cắt bớt sức mạnh của Tô Lâm trong Bộ Công an, cũng được xem là nước cờ hiểm. Dù Tô Lâm đánh gục được Vương Đ́nh Huệ, nhưng không xử lư được nhóm Nghệ An ở Bộ Công an, th́ cũng có khả năng, Tô Lâm làm cho người khác hưởng.

Ư đồ của Tô Lâm là nhắm vào chiếc ghế cao nhất trong Đảng, điều này đă quá rơ. Sau khi loại ông Huệ, th́ có thể nói, các chân rết xung quanh ông Tổng cũng dần dần ră đám. Trước đây, ông Trần Cẩm Tú là người đi trước Tô Lâm trong vấn đề xử lư các quan chức tham nhũng, th́ giờ đây, ngược lại, Trần Cẩm Tú đang phải bám theo đuôi Tô Lâm. Điều đó cho thấy, lực lượng c̣n lại của Tổng Trọng, sau khi Tô Lâm tạo phản, cũng ngán ngại Tô Lâm. Và có thể nói, cơ hội truất phế Tổng Trọng chưa bao giờ tốt như lúc này. Rất có thể, Tô Lâm đợi xử lư xong Vương Đ́nh Huệ, sẽ tiếp tục ra tay với ông Tổng.

Chỉ c̣n chưa đến 3 tuần nữa là sẽ diễn ra Hội nghị Trung ương 9, nhưng Trung ương Đảng lại không chờ nổi, mà phải cho họp bất thường. Điều này cho thấy, các bên đều đang rất vội. Những người thay thế được phân ghế vội vă, v́ nếu để lâu, có thể cục diện sẽ thay đổi và cơ hội sẽ bị vuột mất. C̣n với Tô Lâm, có thể ông cũng cần phải nhanh chóng phân chia ghế, để xác định hướng đi tiếp theo.

Cung đ́nh Cộng sản đang loạn, sắp tới đây, sẽ có nhiều phim hay để mà xem. Dù rằng Tô Lâm đang là kẻ mạnh nhất, nhưng kẻ thù của ông ngày một đông, và mối thù của họ với Tô Lâm cũng ngày một sâu.

Nếu Tô Lâm đoạt được ghế Tổng Bí thư, ắt hẳn, các thế lực khác trong Đảng cũng không để ông yên.



Hoàng Anh

Gibbs 04-26-2024 17:19

Danh sách ủy viên Bộ Chính trị khóa XIII từ 18 nay c̣n 13:
1. Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng
2. Thủ tướng Phạm Minh Chính
3. Thường trực Ban Bí thư, Trưởng ban Tổ chức Trung ương Trương Thị Mai
4. Bí thư Thành ủy TPHCM Nguyễn Văn Nên
5. Bí thư Thành ủy Hà Nội Đinh Tiến Dũng
6 . Trưởng ban Nội chính Trung ương Phan Đ́nh Trạc
7. Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương Trần Cẩm Tú
8. Bộ trưởng Công an, Đại tướng Tô Lâm
9. Bộ trưởng Quốc pḥng, Đại tướng Phan Văn Giang
10. Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam, Đại tướng Lương Cường
11. Chánh án Ṭa án nhân dân Tối cao Nguyễn Ḥa B́nh
12. Chủ tịch Hội đồng Lư luận Trung ương, Giám đốc Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh Nguyễn Xuân Thắng
13. Phó Chủ tịch Thường trực Quốc hội Trần Thanh Mẫn

Gibbs 04-26-2024 17:23

1 Attachment(s)
Ly Cafe cuối cùng.
Ca từ thật thắm thiết và da diết …
"Ḿnh ba đứa hôm nay gặp nhau
Nâng ly cà phê ngát mùi hương ngọt ngào
Chiều thu về gió lạnh đ́u hiu
Thấy tâm tư dạt dào, thấy buồn buồn làm sao"


Gibbs 04-26-2024 17:24

Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam đồng ư để ông Vương Đ́nh Huệ thôi giữ các chức vụ Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Trung ương Đảng khóa 13, Chủ tịch Quốc hội, theo nguyện vọng cá nhân.
Quyết định được Ban Chấp hành Trung ương thống nhất tại hội nghị bất thường ngày 26/4, sau khi xem xét đơn xin thôi giữ các chức vụ của ông Vương Đ́nh Huệ.
Ông Huệ thôi chức sau khi trợ lư thân cận của ông là Phạm Thái Hà bị khởi tố, bắt giam v́ liên quan đến vụ án Tập đoàn Thuận An.
Chỉ trong ṿng hơn một tháng, hai trong số 'Tứ trụ' của Việt Nam đă kết thúc sự nghiệp chính trị.

Gibbs 04-27-2024 14:32

Chủ tịch AIC Nguyễn Thị Thanh Nhàn vừa bị đề nghị truy tố thêm tội danh về tội Đưa hối lộ, Vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng và Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ.


Được biết, vụ án AIC và bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn khởi đầu vào tháng 4/2022, khi Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an ra quyết định khởi tố vụ án vi phạm đấu thầu xảy ra tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Đồng Nai và Công ty cổ phần Tiến bộ Quốc tế AIC. Tuy nhiên, bà Nhàn và 7 thuộc cấp thân tín của bà đă tẩu thoát.

Phiên ṭa Xét xử sơ thẩm vụ án này đă tuyên cựu Bí thư Tỉnh ủy Đồng Nai Trần Đ́nh Thành 11 năm tù; cựu Chủ tịch tỉnh Đồng Nai Đinh Quốc Thái 9 năm tù, cùng tội “Nhận hối lộ”. Bà Nhàn bị tuyên vắng mặt 30 năm tù. Sau đó, bà Nhàn và một số cấp dưới đang bỏ trốn của bà đă gửi đơn kháng cáo. Tuy nhiên, Ṭa phúc thẩm không chấp nhận đơn kháng cáo thay cho bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn cùng nhóm bị cáo bỏ trốn.

Nguyễn Thanh Hải, Cục trưởng Cục Hộ tịch, quốc tịch, chứng thực, thuộc Bộ Tư pháp, cho biết, Cục này chưa nhận bất kỳ thông tin nào liên quan đến sự thay đổi quốc tịch của bà Nhàn. Nhưng sau đó, thông tin từ báo chí châu Âu cho biết, bà Nhàn đă có quốc tịch của một quốc gia nhỏ thuộc châu Âu.

Đến ngày 20/4, bà Nhàn lại tiếp tục bị khởi tố trong vụ án “Vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng”, xảy ra tại AIC và Trung tâm Công nghệ sinh học thành phố Hồ Chí Minh và các đơn vị liên quan.

Ngày 13/7, bà Nhàn tiếp tục bị khởi tố trong vụ án thứ 3, xảy ra tại AIC và Bệnh viện Sản Nhi Quảng Ninh. Trong vụ án này, bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn bị cáo buộc gây thiệt hại 50 tỉ đồng.

Phạm Minh Chính, thủ tướng. Vẫn là mô típ cũ về câu chuyện hủ hóa được đồn thổi khá lâu về mối quan hệ t́nh ái ngoài luồng giữa ông thủ tướng đă lập gia đ́nh với người phụ nữ đầy quyền lực: Nguyễn Thị Thanh Nhàn.

Nguyễn Thị Thanh Nhàn là người phụ nữ quyền lực nhất Việt Nam, chứ không phải những phu nhân của tứ trụ hay những người phụ nữ trong Bộ Chính trị. Bà Nhàn là người có quyền lực ngầm, quan trọng là bà sai khiến được cả các “vua”. Nhiều bí thư tỉnh muốn được Trung ương rót vốn, phải nhờ đến tiếng nói của bà Nhàn. Đây chính là điều được báo chí quốc doanh công bố. Khi xin được vốn ngân sách, th́ quan chức cấp tỉnh và bà Nhàn thi nhau xà xẻo, thông qua việc triển khai dự án. Bà Nhàn vừa được tiếng là giúp đỡ tỉnh, đồng thời cũng kiếm chác được không ít trong phần ngân sách rót về đấy.

Theo bài viết có tựa đề được dịch sang tiếng Việt là “Vai tṛ lâu dài của t́nh nhân trong chính trị Đông Nam Á”, đăng trên báo The Diplomat vào ngày 4/5/2022, của tác giả David Hutt, có một đoạn mô tả về bà Nhàn như sau:

“Vụ bê bối được cho là có nhân t́nh, một lần nữa lại được đưa tin, sau khi lệnh bắt giữ Nguyễn Thị Thanh Nhàn gần đây được công bố, một nữ doanh nhân và được cho là nhà môi giới các thương vụ vũ khí giữa Việt Nam và Israel, hiện đang sống ở châu Âu. Bà bị nghi ngờ gian lận và gian lận trong đấu thầu mua thiết bị y tế, trị giá khoảng 7 triệu USD. Theo tin đồn không thể chứng minh, bà là t́nh nhân cũ của cả đương kim Thủ tướng Phạm Minh Chính và đương kim Bộ trưởng Quốc pḥng Phan Văn Giang. Đối với một số người, lệnh bắt giữ bà bắt nguồn từ cuộc chiến đang diễn ra giữa các chính trị gia cấp cao nhất của đất nước.”

Những phụ nữ từng là Ủy viên Bộ Chính trị không thiếu, ví dụ như bà Ṭng Thị Phóng, bà Nguyễn Thị Kim Ngân trước đây, hay bà Trương Thị Mai hiện nay. Đều là những nữ chính trị gia nổi tiếng trong chính quyền Cộng sản. Thậm chí, có người đă từng leo vào Tứ trụ như Nguyễn Thị Kim Ngân, nhưng hầu hết, họ đều là người bên lề, không tham gia vào những cuộc thư hùng khốc liệt ở thượng tầng chính trị. Bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn th́ ngược lại, bà không có chức vụ ǵ trong chính quyền, nhưng lại có thể khuynh đảo được chính trường.

Công bằng mà nói, về nhan sắc, bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn không xuất sắc như bà cựu Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân, nhưng bà lại làm cho ông Thủ tướng đương nhiệm và cả Bộ trưởng Bộ Quốc Pḥng đương nhiệm phải chết mê chết mệt (theo tác giả David Hutt của tờ báo The Diplomat).

Có người cho rằng, bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn dùng kế mỹ nhân rất thành thạo. Có lẽ, bà có thứ vũ khí mà những người đẹp thông thường hiếm ai có được. Trước hết, bà có khả năng lănh đạo doanh nghiệp. Và đặc biệt, bà phải có khả năng đánh vào tử huyệt cảm xúc của hai quan chức đứng đầu Chính phủ và đứng đầu Bộ Quốc pḥng. Chính v́ thế nên mới làm cho các quan chức lớn “đổ gục”, và nhờ đó, AIC của bà dành được nhiều ưu tiên.

Kế mỹ nhân chỉ là bước đầu kết nối, để gắn kết lâu dài, vấn đề “lại quả” mới là quyết định. Ông Phạm Minh Chính và ông Phan Văn Giang đều cần bà Nhàn với Công ty AIC của bà đứng ra môi giới cho các thương vụ mua bán vũ khí (sự thật là thương lượng các thỏa thuận, đặc biệt là phần % “lại quả”). Đây được xem là “luật bất thành văn” trong các thương vụ mua bán vũ khí của Việt Nam.

C̣n nhớ, năm 2015 khi Tổng thống Mỹ Barack Obama băi bỏ lệnh cấm vận vũ khí sát thương với Việt Nam, sau đó, một tờ báo Mỹ tiết lộ, phía Việt Nam đ̣i phía Mỹ phải kê khống giá trị hợp đồng và lại quả 25% tổng giá trị hợp đồng, nhưng Mỹ từ chối nên thương vụ đổ bể.

Ngoài ra, Tổng cục 2 Bộ Quốc Pḥng cũng cần một nhân vật trung gian, để khi có động là “cao chạy xa bay”, cắt đứt mắt xích làm khó khăn công tác điều tra. Bà Nhàn – người không làm trong cơ quan t́nh báo – đứng ra làm môi giới cho các thương vụ này là hợp lư.

Theo nguồn tin riêng cho biết, AIC của bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn chen chân vào Bộ Quốc pḥng, tham gia vào thương vụ nhập khẩu vũ, thị trường này trước đây vốn là của 2 ông lớn thuộc Bộ Quốc pḥng, là Tổng Công ty Xuất nhập khẩu Tổng hợp Vạn Xuân – VAXUCO – và Tổng Công ty Kinh tế Kỹ thuật Công nghiệp Quốc pḥng – GAET.

Ngoài ra, bà Nhàn c̣n có thể xin Trung ương cấp vốn ngân sách cho tỉnh. Bà Nhàn mạnh đến mức, một số bí thư tỉnh c̣n nhờ bà xin ngân sách Trung ương dùm cho tỉnh, đổi lại, AIC được ưu tiên trúng thầu một số dự án mà họ tham gia.

Khả năng đánh trúng tử huyệt cảm xúc đàn ông làm cho quan lớn đổ ngă, là một thứ vũ khí lợi hại, ắt người phụ nữ này có am hiểu về tâm lư học. Ngoài khả năng đặc biệt trên, th́ hiện nay, bà Nhàn cũng cho thấy, bà là người có đủ khả năng để chơi tṛ chơi “trốn t́m” với ông Tô Lâm. Tuy bà Nhàn chỉ là con mồi, nhưng bà lại làm cho kẻ săn mồi Tô Lâm không thể nào giở sở trường bắt cóc đối với bà. Và qua đó, bà Nhàn giữ cho thế của Phạm Minh Chính vẫn vững vàng.

Có người c̣n cho biết thêm, đấy chỉ là phần nổi, thực chất, bà Nhàn quen biết nhiều hơn 2 nhân vật kể trên. Một trong những người đó là ông Trần Đại Quang – cố Chủ tịch nước.

Được biết, bà Nhàn dùng mối quan hệ với ông Trần Đại Quang để thâu tóm các bí thư, chủ tịch tỉnh và các bộ trưởng. Bà Nhàn qua lại với ông Trần Đại Quang, được xác định là vào giai đoạn ông Quang làm Bộ trưởng Bộ Công an.

Thông tin cho biết, khi bố bà Nhàn mất, Thứ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thanh Long đă phải về tận nhà bà ở Bắc Ninh để viếng. Ngoài ra, Bí thư tỉnh Bắc Ninh lúc đó – ông Nguyễn Nhân Chiến – và Chủ tịch Uỷ ban Nhân dân tỉnh Bắc Ninh lúc đó – ông Nguyễn Tử Quỳnh – đă phải túc trực tại nhà bà Nhàn 24/24. Nguyên nhân là có quá nhiều uỷ viên Bộ Chính trị đến viếng.

Mối quan hệ của bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn được mô tả là rất rộng trong tầng lớp lănh đạo cao nhất. Thực sự, bà Nhàn có quyền lực ngầm.

Có mối quan hệ “trên cả t́nh bạn” với 3 nhân vật lớn, là Trần Đại Quang, Phạm Minh Chính và Phan Văn Giang, th́ có người nói rằng, bà Nhàn là người phụ nữ “chăn vua”. V́ thế mà bà xin ǵ Trung ương cũng cho, đấy là quyền lực ngầm mà không người phụ nữ Việt Nam nào có được, kể cả những người phụ nữ đang hoặc đă từng đứng trong Bộ Chính trị.

Nguyễn Thị Thanh Nhàn đang được hai cơ quan t́nh báo bảo vệ ở Châu Âu, một trong số đó là cơ quan t́nh báo Mossad của Isreal. Chính cơ quan này thu xếp để Nhàn có các cuộc tiếp xúc với các ông chủ Ả Rập ở Trung Đông. Tháng 3 năm 2022, trước khi có thông tin sẽ chính thức bị khởi tố, P.M. Chính c̣n giao cho Nhàn thay mặt Chính phủ Việt Nam trong các thương vụ mà sự hiện diện của Bộ trưởng Kế hoạch Đầu tư Nguyễn Chí Dũng chỉ là nhân vật có mặt mang tính h́nh thức. Thông tin việc P.M. Chính có liên hệ với Mossad đă xuất hiện từ tháng 7 năm 2019, khi đó là Trưởng ban Tổ chức TW đă tới Isreal và đă có nhiều cuộc tiếp xúc với nhiều thành phần ở Isreal.

TAZ của Đức lại xác định, Nguyễn Thị Thanh Nhàn là t́nh nhân của ông Phạm Minh Chính (Thủ tướng Việt Nam). Theo tờ báo này cho biết, cả hai có với nhau một cô con gái. Tin mật từ bên trong và tin được tiết lộ từ báo chí nước ngoài là trùng khớp nhau. Cho nên, có thể nói, bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn đă lợi dụng t́nh cảm với quan chức hàng đầu trong Đảng Cộng sản, để thu vén cho công việc làm ăn.

Không chỉ bà Nhàn lấy bản thân bà làm kế mỹ nhân, để bắt mối làm ăn, mà phó tướng của bà Nhàn một thời, là Hoàng Thị Thúy Nga, cũng là một phụ nữ có nhan sắc. Chính báo chí nhà nước đă từng đưa tin, bà Nga đă “đánh ngă” 5 giám đốc sở trong công việc làm ăn của bà. Những quan chức bị bà Nga kéo vào ṿng lao lư, phần đông là giới mày râu.

Câu chuyện kế mỹ nhân của bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn chỉ là thông tin riêng, c̣n chiêu tung “viên đạn bọc đường” của bà Nhàn th́ đă được báo chí công khai rồi. Bà Nhàn đi đến đâu là rải tiền, phủ hết bộ máy lănh đạo. Vụ án AIC với Bệnh viện Đa khoa Đồng Nai là minh chứng rất rơ. Từ Bí thư tỉnh, Chủ tịch tỉnh đến giám đốc các sở liên quan đều được có phần. Viên đạn bọc đường của bà Nhàn đă hạ hàng loạt quan chức theo cách như thế.

Nếu so sánh, bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn và Hoàng Thị Thúy Nga, th́ rơ ràng, bà Nhàn ở tầng cao hơn. Mày râu đổ ngă dưới chân bà Nhàn cũng là thuộc loại có “số má” nhất nh́ Đảng Cộng sản, trong khi đó, mày râu bị đổ dưới chân Hoàng Thị Thúy Nga cũng khiêm tốn hơn, chủ yếu là cấp giám đốc sở. Có người cho rằng, ngón nghề mà bà Nga có được, là bởi được làm việc dưới trướng bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn một thời gian dài.

Công việc làm ăn của bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn lẽ ra rất suôn sẻ, AIC của bà sẽ chiếm hết các gói thầu vốn ngân sách ngành y tế và giáo dục. Tuy nhiên, v́ trên thượng tầng kịch chiến, nên người ta mới nhắm vào bà Nhàn để triệt hạ đối thủ. Kế mỹ nhân và viên đạn bọc đường của bà Nhàn sẽ hạ từ lớp lănh đạo này đến lớp lănh đạo khác.

Bà Nhàn và 7 nhân viên của bà dường như đă được thông báo trước và đă trốn ra nước ngoài. Bà Nhàn đă sang Đức. Việc chọn Đức làm nơi dừng chân, đồng thời có thông tin cho rằng, bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn đă mua quốc tịch Cyprus – một quốc gia thuộc khối EU – th́ có thể nói, bà Nhàn đă tính kỹ cho con đường tẩu thoát. Việc tẩu thoát và t́m nơi ẩn náu, cũng đă được lên kế hoạch chỉn chu. Và có lẽ, số phận chính trị của Phạm Minh Chính và Phan Văn Giang kư gửi vào người phụ nữ này, cũng là sự chọn lựa tốt. Nếu bà Nhàn chỉ là “chân dài” nhưng trí tuệ kém, th́ có lẽ, sự nghiệp chính trị của hai nhân vật trên đă tan từ lâu.

Kế toán trưởng của AIC, Đỗ Văn Sơn, đă bị dẫn độ về Việt Nam từ nơi ông ẩn trốn, Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất, vào tháng 6 năm 2023. Cơ sở cho việc dẫn độ là một thông báo truy nă từ chính phủ Việt Nam thông qua Interpol, một “truy nă báo đỏ”, như Đại sứ quán Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất đă xác nhận với tờ báo TAZ của Đức.

Nguyễn Thị Thu Phương – Trưởng bộ phận Thư kư Tài chính của Công ty AIC – cũng được ông Tô Ân Xô thông báo là đă “ra đầu thú”, bà này từ Nhật trở về và bị bắt. Bà Phương đă bị bắt gần một tháng trước khi ông Tô Ân Xô thông báo với truyền thông.

****

Nguyễn Thị Thanh Nhàn có mối quan hệ sâu đậm với Nhật Bản. Vào năm 2018, Tokyo trao cho bà này Huân chương Mặt trời mọc, do công đóng góp cho việc thúc đẩy trao đổi quan hệ văn hóa và kinh tế giữa hai nước Việt – Nhật. Một công ty Nhật có doanh thu chừng 60% lệ thuộc vào AIC; và khi vụ AIC thông thầu bị đưa ra ánh sáng, công ty này đă ngưng làm ăn với AIC khiến doanh thu mất khá nhiều.

Intelligence Online, có trụ sở tại Paris, Pháp tiết lộ bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn, cựu chủ tịch công ty AIC “hiện đang trốn ở Trung Quốc”. Nếu thông tin bà Nhàn đang trốn ở Trung Quốc là xác thực th́ việc dẫn độ về Việt Nam không có ǵ khó khăn. Trung Quốc và Việt Nam có bang giao thân thiết và hiệp định dẫn độ được 2 bên kư kết và điều chỉnh vào tháng 4 năm 2015.

Gibbs 04-27-2024 14:37

Thu Hà: Nguyễn Phú Trọng, người cô đơn trên đỉnh cao quyền lực
Ngai vàng, quyền lực, vàng son, nhung lụa chưa chắc làm cho người ta hạnh phúc. Trong giấc mơ, dù là lănh tụ tối cao hay dân cày, niềm vui và nổi buồn gặp phải, tất cả đều giống nhau.
Chinh phục vương quyền
Nguyễn Phú Trọng sinh ngày 14-4-1944 tại Hà Nội. Ông vừa trải qua sinh nhật lần thứ 80. Ông là sinh viên khoa Ngữ văn Trường đại học Tổng hợp Hà Nội, gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam năm 1967. Ông có bằng Tiến sĩ chuyên ngành xây dựng đảng khi học tập ở Liên Xô, giai đoạn 1981-1983.
Cuộc đời ông Trọng kiên định, theo đuổi chủ nghĩa Mác – Lenin đến mê muội, cũng như giấc mơ vô định về “thiên đường XHCN”.
Ông Trọng sống chết với lư luận, điều lệ, nghị quyết, quy chế và vô số thứ “hầm bà lằng” khác, gọi chung là văn kiện. Ông từng công tác tại Tạp chí Cộng sản và rồi trở thành Tổng Biên tập TCCS giai đoạn 1991-1996.
Năm 1997, ông Trọng được bầu bổ sung vào Bộ Chính trị khoá 8 và trở thành người đứng đầu Quốc hội năm 2006, sau đó vươn lên thành Tổng bí thư khoá 11 vào năm 2011.
Từ đầu năm 2012, ông Trọng bắt đầu tranh đấu với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, để giành quyền lực về phe đảng, khi mà chính phủ của ông Dũng thâu tóm rất nhiều quyền hành thời đó.
Cuối năm 2012, ông Trọng thành công trong việc cho tái lập Ban Nội chính Trung ương và Ban Kinh tế Trung ương, nhằm đối trọng với phe Nguyễn Tấn Dũng.
Nguyễn Bá Thanh, bí thư Đà Nẵng được ông Trọng kéo ra Ba Đ́nh, cho ngồi ghế Trưởng ban Nội chính. Vương Đ́nh Huệ, bộ trưởng Bộ Tài chính, được điều sang nắm vị trí Trưởng ban Kinh tế.
Ông Trọng có tham vọng đưa Nguyễn Bá Thanh và Vương Đ́nh Huệ bầu bổ sung vào Bộ Chính trị tại Hội nghị Trung ương 7, khoá 11. Thế nhưng phe của ông thất bại thảm hại, khi cả Thanh và Huệ đều bị rớt. Mong muốn quy hoạch Huệ ngồi vào ghế Chủ tịch Quốc hội và Thanh vào ghế Thủ tướng chính phủ trong khoá 12, nhiệm kỳ 2016-2021 của ông Trọng đă bị “cuốn theo chiều gió”.
Tháng 1-2016, Nguyễn Phú Trọng loại được Nguyễn Tấn Dũng, để giành suất “nhân sự đặc biệt”, ung dung ngồi lại cái ghế tổng bí thư nhiệm kỳ 2. Sau đó, dưới sự chỉ đạo của ông Trọng, các cơ quan của Đảng trở thành công cụ chính trong chiến dịch “đốt ḷ”, chống tham nhũng. Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và Ban Nội chính trở nên quyền lực song hành, phối hợp với Bộ Công an.
Phe ông Trọng gia tăng sức mạnh của bộ máy Đảng trong tương quan với bộ máy nhà nước và bắt đầu thanh trừng diện rộng.
Mở màn là Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh, sau đó đến Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn, Vũ Huy Hoàng, Hoàng Trung Hải, Nguyễn Văn B́nh… cùng vô số cấp tướng công an, quân đội, từng là đồ đệ gắn bó trung thanh với Nguyễn Tấn Dũng, đều bị Nguyễn Phú Trọng “ném vào ḷ” hoặc kỷ luật đảng, phế bỏ chức tước, đuổi về vườn...
Cả hệ thống chính trị “lên đồng”, tung hô ông Trọng là “người đốt ḷ vĩ đại”. Ban chỉ đạo pḥng, chống tham nhũng và tiêu cực cấp tỉnh, một sáng kiến khác của Nguyễn Phú Trọng, được thiếp lập ở tất cả các địa phương. Ông Trọng đặt niềm tin không đúng chỗ, bởi đứng đầu các Ban chỉ đạo này lại là các bí thư tỉnh, thành; các “ông trùm” tham nhũng!
Khôi hài ở chỗ, “ông trùm” lại giám sát các cuộc điều tra chống tham nhũng ở cấp địa phương và báo cáo về trung ương. Họ giám sát “hay” đến nỗi, các bí thư tỉnh uỷ kiêm Trưởng ban này, lại biến thành “củi” chui vào “ḷ của ông Trọng”, như bí thư các tỉnh B́nh Dương, Hải Dương, Quảng Nam, Lâm Đồng, Vĩnh Phúc, Bến Tre…
Hai vũ khí chính của ông Trọng là giáo dục đạo đức cho cán bộ, kể cả cán bộ đảng viên cấp cao và … bỏ tù. Có ǵ đó sai, khi đi dạy nhân cách lẫn tư tưởng cho những kẻ 30 đến 40 năm tuổi đảng. Càng sai hơn, khi đem nhà tù ra doạ, nhưng cho phép án tù tỷ lệ nghịch với số tiền mà quan tham nôn ra.
Các văn bản giáo huấn của đảng càng dài ra, theo chiến dịch “học tập tấm gương” của thầy Trọng, chứ không phải Hồ Chí Minh. Nguyễn Phú Trọng “say máu”, hả hê trong chiến thắng. Ông ngồi rung đùi, cho xuất bản sách “Kim chỉ nam” của Nguyễn Phú Trọng và nhặt “củi” ném “vào ḷ”. Ông quên mất rằng, những cao thủ chính trị vẫn miệt mài trong bóng đêm, chờ cơ hội phản công.
Vào tháng 4-2019, ông Trọng bất ngờ bị đột quỵ trong chuyến đi kinh lư Kiên Giang. Ngày ông Trọng vắng mặt dài hạn trên chính trường, đă dấy lên những đồn đoán về sức khỏe của ông, cũng như khả năng tranh giành quyền lực trong Đảng.
Thoát chết khỏi bạo bệnh, đi không vững, người run bần bật, nhưng ông Trọng vẫn không hề nghĩ đến chuyện rời bỏ và chuyển giao quyền lực. Lúc nào cũng hô hào “ngăn chặn tham vọng quyền lực” nhưng bản thân ông Trọng không hề thực hiện.
Điều lệ Đảng quy định “Tổng Bí thư giữ chức vụ không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp”, nhưng ông Trọng lờ đi. Các ứng viên Đinh Thế Huynh, Trần Quốc Vượng lần lượt ra đi v́ lư do này, lư do kia. Riêng ông Trọng vẫn ngồi ghế tổng bí thư nhiệm kỳ 3. Bỏ ngoài tai mọi đàm tiếu, chỉ trích trong đảng và dư luận xă hội, có lẽ ông Trọng cho rằng chỉ có ông “tiêu biểu nhất về đạo đức, trí tuệ của toàn Đảng”.
Cô đơn trên đỉnh cao quyền lực
Cho đến giờ này, ông Trọng vẫn không có “đồ đệ chân truyền”. Sở dĩ hai nhân vật Vương Đ́nh Huệ và Vơ Văn Thưởng được ông Trọng nâng đỡ và d́u dắt, chẳng qua ông nh́n thấy ở họ có “tố chất cộng sản” hơn những kẻ khác mà thôi.
Huệ và Thưởng kiên định chủ nghĩa Mác- Lenin, có tŕnh độ học vấn, tŕnh độ lư luận rơ ràng, chắc chắn hơn các đồng chí “chuyên tu- tại chức”, các anh “tiến sĩ tội phạm học”, “tiến sĩ h́nh sự học” và giáo sư… “tra tấn học”. Huệ và Thưởng cũng có bộ dạng sáng sủa, ăn nói lưu loát và nhất là một ḷng theo ông Trọng.
Ông Trọng “đốt ḷ” giỏi, lư luận hay, nhưng “chơi cờ” trong bàn cờ chính trị rất dở. Ông hoàn toàn có thể chuẩn bị người kế nhiệm và chọn thời điểm thích hợp để ra đi trong thế ngẩng cao đầu, nhưng ông đă không làm.
Nhiều chính trị gia lăo thành đă cảnh báo, việc ông Trọng không quy hoạch, sắp xếp nhanh người kế vị, là sai lầm chết người. T́nh huống này có thể dẫn đến t́nh trạng tranh giành quyền lực một mất một c̣n, ảnh hưởng đến sự ổn định chính trị của đất nước. Khi đó, t́nh trạng thiếu các cơ chế kiểm soát và cân bằng đủ mạnh, di sản chiến dịch chống tham nhũng của Tổng Bí thư Trọng có thể bị đe dọa.
Hai nhân vật Vương Đ́nh Huệ và Vơ Văn Thưởng mà Nguyễn Phú Trọng dành niềm tin tuyệt đối để quy hoạch vào ghế A1 và A2 của triều đ́nh cộng sản cho hai nhiệm kỳ liên tiếp là 2026-2031 và 2031-2036 đă bị bật gốc.
Cú “ngă ngựa” của Thưởng và Huệ đau hơn của ba Uỷ viên Bộ Chính trị khác trong khoá 13 như Phạm B́nh Minh, Nguyễn Xuân Phúc, Trần Tuấn Anh rất nhiều. Cả Thưởng và Huệ đều bị bêu réo trên báo đảng là “vi phạm quy định về những điều đảng viên không được làm” và “đă gây dư luận xấu, làm ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, Nhà nước và cá nhân”.
Vơ Văn Thưởng sang Bắc Kinh ra mắt Tập Cận B́nh vào tháng 10-2023. Đến tháng 3-2024 th́ em họ Thưởng bị bắt giam, Thưởng bị các đồng chí của ḿnh “cưa” ghế.
Vương Đ́nh Huệ sang tŕnh diện Tập Cập B́nh vào tháng 4-2024. Kết thúc chuyến đi, vừa về đến sân bay th́ Trợ lư Phạm Thái Hà bị bắt. Nửa tháng sau, Huệ bị truất phế.
Hai cánh tay đắc lực, luôn xuất hiện cặp kè bên Nguyễn Phú Trọng đă bị hạ gục. Đây không những là đ̣n chí mạng mà phe tấn công nhắm vào uy tín của ông Trọng, mà c̣n dội một gáo nước lạnh vào mặt Tập Cận B́nh.
Những thuộc hạ một thời mà ông Trọng tự hào là “đội ngũ trẻ trung, ưu tú của đảng” đă rơi rụng gần hết. Ông Trọng giờ xem như đang cô đơn trên đỉnh cao quyền lực.
Nguyễn Phú Trọng bên cạnh hai đồ đệ Vương Đ́nh Huệ và Vơ Văn Thưởng. Ảnh cắt từ báo Lao Động
Hơn 30 năm trước, ông Trần Xuân Bách, Ủy viên Bộ Chính trị, thành viên Ban Bí thư khoá 6, đă đưa vấn đề “đa nguyên, đa đảng” ra trước trung ương. Ông Bách cho rằng “Dân chủ không phải là ban ơn, không phải là mở rộng dân chủ hay dân chủ mở rộng… Dân chủ là quyền của dân, với tư cách là người làm nên lịch sử…”.
C̣n tướng Trần Độ, Ủy viên Trung ương khoá 6, Phó Chủ tịch Quốc hội khoá 7, tuyên bố: “Đảng Cộng sản phải tự ḿnh từ bỏ chế độ độc đảng, toàn trị, khôi phục vai tṛ, vị trí vốn có của Quốc hội, Chính phủ. Phải thực hiện đúng Hiến pháp, tức là sửa chữa các đạo luật chưa đúng tinh thần Hiến pháp”.
Dân chúng muốn đảng cộng sản phải chấp nhận chia sẻ quyền lực, cạnh tranh công bằng. Nhân sự lănh đạo, điều hành đất nước phải thật sự do dân bầu ra, bằng các cuộc bầu cử phổ thông đầu phiếu.
Tóm lại, ông Nguyễn Phú Trọng nên làm điều ǵ đó như các bậc tiền bối nêu trên đă làm. Ít ra họ cũng để lại chút tiếng thơm, lưu tên trong lịch sử như một người cộng sản chân chính. C̣n nếu không, ông Trọng sẽ để lại “ngàn năm bia miệng”, qua h́nh ảnh đi vào thiên thu với sợi xích Huân chương Hữu nghị treo dài trên cổ của ông mà họ Tập đă tặng cho ông trong chuyến đi "khấu đầu" hồi tháng 10-2022!

Gibbs 04-27-2024 14:40

Dương Quốc Chính: Tổn thất lớn!
Nói thật là với ḿnh và nhiều trí thức khác, th́ đến một tuần trước, anh Huệ vẫn là ứng cử viên nặng kư nhất cho vị trí Tổng Bí thư. Mọi người nghĩ anh sang Tàu để chốt hạ, xin ư kiến bạn nữa là xong, nếu "bạn" cũng ưng! Ai ngờ, Bộ Công an lại ra đ̣n thần tốc và táo bạo như vậy, đúng như chiến dịch Hồ Chí Minh năm 1975 vậy!
Xét về quy tŕnh, anh Huệ là số 1, với hai tiền lệ trước là ông Mạnh và ông Trọng. Vị trí Chủ tịch Quốc hội rất thuận để lên Tổng Bí thư, do cũng là vị trí giám sát hành pháp. Ngoài ra, so bó đũa chọn cột cờ, th́ anh Huệ cũng là sáng nhất về kỹ trị, với bằng cấp, học hàm học vị ngang với giới hàn lâm, nhất là lại về kinh tế.
Nếu anh thành Tổng Bí thư, có lẽ sẽ là người có tem nhăn kỹ trị nhất trong lịch sử, so với các bác học hết tiểu học, hoạn lợn, tiều phu, tổng hợp Văn, bộ đội, cán bộ đoàn... hồng hơn là chuyên. Thế nên đây là một tổn thất lớn lao cho đảng và anh em ḅ đỏ! Nh́n quanh không có ai hơn anh được.
Đường hoạn lộ của anh có chút chông gai và có vẻ bị đồng chí X ngáng bạc, khi anh và ông Bá Thanh bị chặn lại, chậm một nhịp vào Bộ Chính trị, thay vào đó là bà Ngân và ông Thiện Nhân. Nhưng kể từ đó, ai cũng nghĩ anh Huệ là một trong số các truyền nhân của ông Trọng, được ông yêu, sắp xếp vị trí cho.
Đến khi đồng chí X nghỉ, điều đó càng rơ như ban ngày. Hồi anh sang bí thư Hà Nội, ḿnh cũng đă dự đoán đến nước đi đó, để bổ sung kinh nghiệm lănh đạo địa phương, c̣n thiếu trong CV của anh. Ở Đại hội đảng vừa rồi, ḿnh và nhiều người c̣n nghĩ anh xứng đáng làm Thủ tướng, với kinh nghiệm kinh tế như vậy, sự xuất hiện của ông Chính mới là sự bất ngờ.
Nhưng khi anh Huệ thành Chủ tịch Quốc hội, ḿnh nghĩ anh có tham vọng Tổng Bí thư, v́ Chủ tịch Quốc hội lên Tổng Bí thư có vẻ thuận hơn. Điều đó chứng tỏ hoạn lộ của anh khá là hanh thông và đúng quy tŕnh hướng tới chức Tổng Bí thư. Kể ra nếu anh giữ ǵn hơn th́ tương lai đó không xa.
Anh Huệ, cũng như anh Thưởng, trước đây đều được cho là những người khá là sạch sẽ và thuộc về phe "cụ". Họ sạch cơ bản là v́ khó bẩn! Do đứng ở vị trí ít bổng lộc, khó suy thoái hơn các vị trí hành pháp khác. Dường như anh Huệ, anh Thưởng là cặp Trương Long, Triệu Hổ, tả hữu bọc lót cho nhau bên "cụ", nhất là khi anh Thưởng lên Chủ tịch nước!
Nhưng đời đâu học được chữ ngờ. Hai anh đều sập hầm y chang nhau và cũng như các anh khác đă nghỉ. Đúng là làm chính trị ở Việt Nam nếu muốn mạnh th́ phải có vây cánh, muốn có vây cánh th́ phải có khả năng ban phát bổng lộc, chức vụ. Thế nên anh nào cũng phải abc, chứ khó tránh. V́ không làm th́ làm ǵ nuôi được đệ, đệ nó không theo, cũng không lobby được anh em đồng chí, th́ sẽ bơ vơ, khó mà thăng tiến. Đó là cái khó của quan thanh liêm, mà khó có ai có thể vượt qua được.
Hơn nữa, v́ hoạn lộ hanh thông vậy, biết đâu anh lại chủ quan, hớ hênh khi ăn chơi và tạo điều kiện cho đệ tử cày tiền. Mà bây giờ An ninh và Tổng cục 2 chuyện ǵ chả biết, họ âm thầm lập hồ sơ pḥng khi hữu sự thôi. Chẳng thế mà những vụ làm ăn từ 10 năm trước đến giờ mới được dùng tới. Biết đâu nếu không bộc lộ tham vọng th́ có thể lại không sao?
Tóm lại, anh Thưởng và anh Huệ ra đi là một tổn thất lớn cho đảng, cụ thể là "cụ". C̣n nhân dân và đảng viên bây giờ thật sự hoang mang, v́ không biết tiếp theo sẽ là đồng chí nào. Hai ông thoạt nh́n tưởng sạch thế mà vẫn rụng nhanh như vậy, th́ các đồng chí khác biết thế nào được?
Giờ bọn phản động đă tin "cụ" chưa? Ḷ cháy không có vùng cấm nhé, 4A th́ rụng mất hai rồi. Mà danh sách c̣n chưa dừng lại. Có lẽ ứng viên Tổng Bí thư sau đây sẽ trở nên đơn giản hơn trước nhiều, chỉ cần là Uỷ viên Bộ Chính trị chưa có đệ bị bắt!

Gibbs 04-27-2024 14:46

Trận đấu giữa Tô Lâm và Vương Đ́nh Huệ đă ngă ngũ. Thế trận của Vương Đ́nh Huệ bi đát, hết đường cứu chữa. Thế của Tô Lâm th́ như chẻ tre. Sau khi loại Vơ Văn Thưởng, Tô Lâm không cần nghỉ ngơi mà tung tiếp đ̣n hiểm vào Vương Đ́nh Huệ. Không loại trừ khả năng, Tô Lâm đă lên danh sách loại sạch Tứ trụ, để ông một ḿnh một ngựa tiến về đích, mà không c̣n bị bất cứ lực cản nào.

Chưa bao giờ chính trường Việt Nam loạn như bây giờ, giới chóp bu tranh quyền đoạt lợi, bất chấp tất cả. Kinh tế tê liệt, dân chúng lầm than, doanh nghiệp khốn đốn, vv… không lănh đạo nào thèm quan tâm. Cả Bộ Chính trị và Trung ương Đảng đều chỉ quan tâm đến một chữ duy nhất, đó là chữ “ghế”. Kẻ mạnh th́ chiến để cướp ghế, kẻ yếu th́ chiến để giữ ghế. Ở thời điểm này, ngoài mục tiêu quyền lực, họ không c̣n mục tiêu nào khác. Bởi một khi mất ghế, th́ việc kiếm tiền làm giàu bằng tham nhũng cũng kết thúc, thậm chí, có thể c̣n phải mặc áo đồng phục Juventus.

Bộ Chính trị, Trung ương Đảng đều như vơ đài, các phe phái đánh nhau loạn xạ, đánh đến đầu rơi máu chảy. Thậm chí, đánh không thèm nh́n phe, người gần ngai vàng nhất, và những mối quan hệ quanh họ, sẽ bị đánh mạnh nhất. Giữa Vương Đ́nh Huệ và Phạm Minh Chính, th́ ông Huệ được xác định là gần Tổng Bí thư hơn, bởi lâu nay, ông Huệ được xem là người được ông Tổng chọn để đào tạo và kế thừa. Đó cũng là lư do khiến Tô Lâm quyết định đánh ông Huệ trước, thay v́ đánh vào đối thủ truyền thống là Phạm Minh Chính.

Thật là mỉa mai cho chữ “độc lập” mà Đảng vẫn tự hào, rêu rao suốt bao nhiêu năm qua. V́ quyền lực, v́ miếng ăn mà mỗi lănh đạo đều tranh thủ đi triều kiến phương Bắc, t́m kiếm sự ủng hộ. Trước khi tung ra những đ̣n hiểm nhằm vào các “đồng chí”, ông Tô Lâm cũng đi Trung Quốc “triều kiến”. Vương Đ́nh Huệ khi bị dồn vào đường cùng cũng đi “triều kiến”.

Như vậy, trong Đảng, dù là kẻ mạnh muốn chiếm ghế người khác, hay kẻ yếu có nguy cơ bị loại bỏ, cũng đều quỵ luỵ “thiên triều”. Toàn Đảng chỉ biết hướng về “thiên triều” t́m kiếm sự cứu vớt cho số phận chính trị của ḿnh.

Một khi, kẻ mạnh nhất trên vơ đài chính trị, mà vẫn mang tư tưởng cầu cạnh “thiên triều” để bảo đảm cho quyền lực chính trị của ḿnh, th́ những thế lực yếu hơn làm sao thoát khỏi “ṿng kim cô” này. Chính v́ thế, vơ đài Hà Nội trong mắt ông Tập chẳng khác nào một cái chuồng gà, nhốt một đám gà chọi. Ông Tập chỉ việc ngồi bên ngoài quan sát cái sới gà này, chọn con gà chiến nhất làm tay sai.
Ông Tập đă chọn cách làm đúng như vậy đối với cặp đấu Tô Lâm và Vương Đ́nh Huệ. Dù cả 2 đều đến Bắc Kinh lấy ḷng ông, nhưng ông không thể hiện rơ chọn ai. Ông để mặc cho 2 con gà chọi này đá nhau, gà nào thắng ông chọn con đó.

Với t́nh trạng giới chóp bu hỗn loạn như hiện nay, người dân Việt Nam không thể hy vọng có một Việt Nam ổn định và phát triển. Bởi một khi triều đ́nh chỉ lo đấu đá, tranh giành quyền lực, th́ họ làm sao c̣n tâm trí và sức lực để lo cho dân cho nước. Hơn nữa, để mưu cầu quyền lực, họ không dựa vào dân, mà lại t́m cách dựa vào ngoại bang, nghĩa là họ không tin dân và cũng không đứng về phía lợi ích của dân. Nói trắng ra là họ đă làm những điều hại dân hại nước, nên sợ dân biết, sợ dân không tin họ, và từ đó họ cũng không dám tin, không dám dựa dân.

Mới đây, lănh đạo của 2 hăng công nghệ nổi tiếng của Mỹ đă sang thăm Việt Nam và được chào đón nồng hậu. Nhưng họ lại chọn Indonesia làm nơi để rót tiền đầu tư. Điều này cho thấy, họ không tin vào sự ổn định chính trị mà Việt Nam vẫn luôn khoe khoang.

Với ngôn ngữ ngoại giao, các CEO này không nói thẳng rằng, Đảng Cộng sản cầm quyền của Việt Nam đang loạn, nhưng họ trả lời bằng hành động.

Đảng Cộng sản loạn sẽ dẫn đến sự bất ổn xă hội, đến những trở ngại cho giới doanh nghiệp, ít nhất là trong các thủ tục hành chính, mà hiện nay đă thể hiện rất rơ qua t́nh trạng “chây ỳ” của công chức. Nhà đầu tư bỏ đi, hậu quả chỉ có dân gánh, đất nước thiệt hại, c̣n giới quan chức từ thấp đến cao th́ vẫn t́m đủ cách để ăn ngập mặt.



Hoàng Phúc

Gibbs 04-28-2024 11:25

TRƯỜNG HỢP VƯƠNG Đ̀NH HUỆ
- Lao Ta -
Quan sát chính trường Việt thời gian gần đây, nếu muốn th́ không thiếu chuyện nóng để bàn, không thiếu vấn đề cần thảo luận. Nhưng nếu bạn kiêu ngạo không thèm phí thêm lời nào trước đủ loại sự kiện, th́ cũng chẳng ai có quyền trách bạn vô cảm. Cứ đụng chỗ nào là tóe loe ra đủ loại tiêu cực chỗ đó. Nghe tưởng mới, nhưng đó đă là suy nghĩ b́nh thường của người dân từ lâu lắm rồi.
Riêng trường hợp Vương Đ́nh Huệ mất chức th́ rơ ràng có nhiều điều khá đặc biệt, khác hẳn những ǵ đă xảy ra.
Với tôi, không thể không quan tâm.
Chuyến thăm của ông Huệ sang Trung Quốc, chắc chắn ḿnh ông không quyết được. Ngay cả ông nói ǵ, thỏa thuận ǵ...cũng không thể tự ư, tự quyền. Việc Tập Cận B́nh tiếp ông, nói những tâm sự như "rút ruột", dù nó giống với giáo huấn đàn em nhiều hơn, chắc chắn là một khoản đầu tư quan hệ có tính toán của Thiên triều.
Một buổi sáng Sài G̣n, tôi nằm trên giường nghe VTV1 nói đúng kiểu giọng VTV1, tức là ấn vào tai người nghe những quan điểm không chấp nhận bàn căi, về thành công vang dội của chuyến thăm, đưa h́nh ảnh ông Huệ và đoàn tùy tùng ai nấy đều hân hoan, kiêu hănh, măn nguyện th́ thầm nghĩ: Chắc Giáo sư Trọng có nhă ư để người kế cận làm quen dần với ông Tập Cận B́nh, nhân vật luôn được đặt ở vị trí cao hơn Tổng thống Mỹ chút ít (dù có thể chỉ là tṛ ngoại giao) như truyền thống của đảng ông từ xưa đến nay.
Nhưng đến buổi chiều Sài G̣n, tức chỉ sau vài tiếng, tôi được cho biết trợ lư thân cận 20 năm liền của ông Huệ bị câu lưu khi vừa bước xuống máy bay, ngay trước mắt ông Huệ.
Mọi suy đoán lung lay tận gốc.
Nhưng rơ ràng là có chuyện ǵ đó rất ghê gớm, chưa từng có đă xảy ra ở xứ này? Ông Huệ có thể chưa đến mức phải kiêng nể, nhưng c̣n ông Tập, c̣n những thỏa thuận giữa phái đoàn của ông Huệ với Quốc vụ viện Trung Quốc, cũng mặc nhiên thiết lập mối quan hệ gắn với cá nhân ông?
Ai cũng biết đám lănh đạo Tầu toàn cáo già về thủ đoạn. Họ luôn có đủ cách tinh vi để lừa đối tác. Hớ hênh là mắc bẫy họ ngay. Liệu ông Huệ có dại dột, vô t́nh tự ư bán/ đổi chác ǵ không? Lịch sử của dân tộc này cho thấy, mọi tội lỗi đều có thể bị lăng quên, được tha thứ, trừ tội bán nước (tôi chỉ nhắc lại chính điều ḿnh viết đă lâu).
Tuy không tin vào điều đó nhưng thật t́nh tôi rất muốn biết ông Tập và ông Huệ đă nói với nhau về chuyện ǵ? Ông Huệ có cài cắm lợi ích cá nhân dựa vào uy quyền đầy sức mạnh thao túng của ông Tập không? Cứ nh́n vẻ mặt ông Huệ th́ thấy ông tự tin về vai tṛ, vị trí của ḿnh, cả trong hiện tại lẫn tương lai.
Nếu có chuyện "đầu tư" quan hệ như tôi phỏng đoán từ phía Tầu, th́ việc vừa xảy ra ở Hà Nội cho thấy ông Tập Cận B́nh không hề hay biết tí ǵ về tương lai của ông Huệ. Hoặc nói thẳng ra t́nh báo Hoa Nam cũng xoàng thôi. Cá cược vào tương lai chính trị của một nhân vật lănh đạo nước láng giềng mất chức sau đó chỉ một tuần, không thể coi là chuyện b́nh thường của giới chóp bu Trung Nam Hải. Ở đây thực ra tôi đă cố tránh dùng từ "bẽ bàng".
Nhưng ở khía cạnh khác cho thấy Hà Nội cũng bắt đầu rất gớm mặt, tự chủ một cách mạnh mẽ và quyết đoán?
Thế rồi trưa Hà Nội, lại vẫn VTV1 đưa tin vẫn với tinh thần "duy nhất đáng tin" có chiếu h́nh "lănh đạo đảng và nhà nước" vào lăng viếng Chủ tịch Hồ Chí Minh, trong đó ông Huệ và ông Chính đứng hàng đầu. Ông Huệ ăn mặc có phom và bớt mộc mạc hơn ông Chính, v́ thế ông thành nổi bật nhất trong đám.
Nhiều người lập tức nghĩ tin ông bị mất chức chỉ là tin đồn bậy!
Nhưng cũng chỉ vài giờ sau th́ ông mất chức thật.
Cả gần ngh́n tờ báo, cơ quan truyền thông trước đó ca ngợi ông Huệ như một hy vọng của tương lai, đồng loạt réo tên ông theo kiểu réo tên một kẻ tội phạm! Điều đó cho thấy một điều ǵ đó chưa từng có đang là hiện thực chính trị, hiện thực quyền lực ở đất nước này. Nó có là tín hiệu của hy vọng hay không, chắc chắn c̣n phải chờ. Với cá nhân tôi, thật đáng bỏ công để quan sát.
Có rất nhiều cảm xúc trái ngược với riêng vụ ông Huệ mất chức. Nó vừa nhen nhóm hy vọng, vừa hoang mang chả hiểu chính trường đang diễn ra chuyện ǵ và sau đó là lo lắng. Bởi cho dù bản chất câu chuyện là ǵ, dù chúng ta có quan tâm hay không, th́ nó không thể không tác động đến xă hội, đến chuyện làm ăn, kiếm sống của mỗi người và xa hơn, đến tương lai đất nước.
Buồn và tổn thương nhất khi mọi chuyện có vẻ vẫn bắt đầu từ ḷng tham vô bờ bến. Chả lẽ tiền bạc không có đối thủ đánh bại nó, hoặc ít nhất cũng khiến nó húc đầu vào bức tường được xây bằng đạo đức, liêm sỉ và danh dự không thể công phá!
Những tấm ḷng lớn với xă tắc có những ai, có không và đang ở đâu?

Gibbs 04-28-2024 11:26

HUỆ VƯƠNG ĐI NƯỚC CỜ CUỐI CÙNG “ĐẢO CHÍNH” BẰNG QUỐC HỘI, NHƯNG BỊ BẮT BÀI
Ngày 26 tháng 4, Bộ Chính trị họp bỏ phiếu về trường hợp Huệ Vương về vườn. Trong cuộc họp có 15 phiếu ủng hộ ông Huệ ở lại, nhưng do sức ép của Tô Lâm và bộ chính trị nên Huệ Vương đă xin “rút lui về vườn” v́ trách nhiệm của người đứng đầu. Đồng thời xin bộ chính trị không công bố ngay mà để đến ngày họp kỳ quốc hội tiếp theo sẽ công bố. Lư do ông Huệ đưa ra là mới viếng thăm lăng Bác buổi sáng mà buổi chiều công bố ông về vườn sẽ không hây.
Nhưng thực ra đây là một nước cờ thâm hiểm mà ông và Bùi Văn Cường, chủ nhiệm văn pḥng Quốc hội đă bày ra nhằm “đảo chính” ngay trên kỳ họp quốc hội. Bởi ngày họp Quốc Hội tiếp theo sẽ có quay trực tiếp trên truyền h́nh, ông Bùi Văn Cường chủ nhiệm văn pḥng quốc hội sẽ lấy ư kiến về việc ông Huệ về vườn. Tuy nhiên phe ông Huệ trong Quốc Hội rất đông, sẽ không thông qua, bỏ phiếu không chấp thuận cho ông về vườn, và sẵn tiện ông Huệ sẽ làm một cuộc “đảo chính” lội ngược ḍng. Ông Huệ sẽ chỉ trích nhóm Tô Lâm, bộ chính trị đă lợi dụng thanh gươm và lá chắn đốt ḷ để hạ bệ ông và một số nhân vật chính trị khác…
Tiếc thay, âm mưu của Huệ Vương bị Tô Lâm và Bộ chính trị phát hiện, nên ngay chiều 26/4 lệnh cho các tờ báo của Đảng đăng tải tin ông Huệ bị kỉ luật và về vườn. Thế là âm mưu bất thành.
Trong thời gian tới, Bùi Văn Cường chủ nhiệm văn pḥng Quốc Hội sẽ bị hạ bệ như Huệ Vương. Đồng thời các quan chức các tỉnh sẽ bị bắt rất nhiều. Cho nên c̣n nhiều yếu tố bất ngờ sẽ khó đoán trước được sẽ xảy ra.
Giáo Làng

Gibbs 04-28-2024 11:31

Trân Văn/ VOA: Ông Huệ là chuyện nhỏ, thể chế mới là chuyện lớn
Ban Chấp hành Trung ương (BCH TƯ) đảng khóa 13 lại họp bất thường thêm một lần nữa để xác định các “tin đồn” về ông Vương Đ́nh Huệ (Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ tịch Quốc hội) là hoàn toàn chính xác, chẳng có chút nào... thất thiệt [1]. Đó cũng là lư do nhiều người sử dụng mạng xă hội đùa như Lê Thượng Tiến vừa đùa: Từ hồi COVID tui đă biết ông bảo vệ công ty làm cho CIA rồi v́ ổng nói cái ǵ đúng cái đó…Nể [2]!
Tuy BCH TƯ đảng khóa 13 chỉ xác định ông Huệ tự nguyện từ nhiệm, từ bỏ tất cả các chức vụ v́ có “vi phạm, khuyết điểm” và họ hoàn toàn nhất trí chứ không giải thích lư do nhưng chẳng ai thắc mắc v́ “tin đồn” đă đáp ứng “quyền được biết” của các công dân Cộng ḥa XHCN Việt Nam. Chẳng có ai ngạc nhiên v́ sao chỉ trong ṿng một tháng, hai Ủy viên Bộ Chính trị, một đảm nhiệm vai tṛ Chủ tịch Nhà nước, một đảm nhiệm vai tṛ Chủ tịch Quốc hội cùng tự nguyện từ nhiệm....
Có người như Nguyên Tống nhận xét: Cách mạng đang trong t́nh thế nguy nan. Số lượng đảng viên trung kiên - cao cấp bị lộ và bị bắt có lẽ nhiều hơn số ngày xưa bị Pháp lẫn Mỹ bắt! Bởi Danh Nguyen – một thân hữu của Nguyên Tống - than: Quân ta bắt quân ḿnh, thốn quá! Nên Thang Vu trấn an: Các đồng chí chưa bị lộ vẫn đông như quân Nguyên nên đừng lo thiếu nguồn. C̣n Hung Vuong th́ dửng dưng: Toàn lưu manh chính trị, bọn hại nước hại dân thôi! Nguyen Phuc tưng tửng: Lỗi thuộc về toàn dân nhé [3].
Từ thực tế như đă biết, Trần Quốc Quân cho rằng: Với cơ chế này, trong thể chế này, gần như quan chức nào, doanh nhân nào cũng là tù nhân dự bị không số. Nguyễn Hoàng Tuyển góp thêm: Tất cả đang trong nhà tù lớn, ai đặc biệt mới được vinh dự vào nhà tù bé, giờ các đồng chí có thể xây dựng chi bộ đảng vững mạnh trong nhà tù v́ đông về số lượng. Huệ Nguyễn Thị Thu – một thân hữu khác của Trần Quốc Quân – tâm sự: Hôm qua Biên tập viên của VTV1 đọc danh sách cán bộ lănh đạo tỉnh Vĩnh Phúc bị kỷ luật dài đến nỗi em phải chuyển kênh v́ thấy tăm tối quá! Kinh khủng! Chỉ một tỉnh thôi mà ngần ấy kẻ sai phạm!
Cá nhân ông Vương Đ́nh Huệ không phải là chủ đề chính, vấn đề chính mà dân chúng – những người sử dụng mạng xă hội như các thân hữu của Trần Quốc Quân – luận bàn là thể chế. Ví dụ theo Nghia Vo: Quan lại ai cũng tham nhũng, hư hỏng. Các nhóm lợi ích kiểm soát mọi lĩnh vực. Lừa đảo giả dối khắp nơi. Bằng giả, tiến sĩ dỏm tràn ngập. Dân th́ không ngại đâm chém... Có thể nói mô h́nh phát triển gọi là định hướng XHCN của Việt Nam lúc này đă hoàn toàn sai đường. C̣n sống được chỉ nhờ kiều hối, FDI chống đỡ, không có chắc ră rồi. Thấy sai mà vẫn bắt dân phải theo ḿnh là một tội ác. Người ra khỏi nhà nước này cảm thấy cuộc đời ḿnh thật vô nghĩa khi cống hiến cho ảo tưởng giả dối, tưởng đẹp nhưng hại người biết bao nhiêu...
Cùng mạch nghĩ ấy, Ton Hoang nhận định: Cái mất lớn nhất, phải cả trăm năm may ra mới khôi phục được là đạo đức, văn hoá, lương tri, phẩm giá. Có khi phải vài thế kỷ! Cũng có người thẳng tuột như Viet Nguyen: Cơ chế này tạo ra lũ ăn cướp, nếu muốn sạch sẽ th́ phải xóa đi làm ván mới. Đau nhưng phải làm. Đó chính là trách nhiệm của nhân dân [4].
***
Trong hơn hai năm (từ 1/2021 đến 4/2024), BCH TƯ đảng khóa 13 tụ tập 15 lần trong đó có bảy lần “bất thường” và 11/15 lần chỉ nhằm loại bỏ những cá nhân được giới thiệu là... “mẫu mực”. Không ít người bày tỏ sự ngán ngẩm như Đặng Tuấn Trung: Chưa bao giờ cuộc cờ mịt mù khói lửa như thế này. Máu chảy, đầu rơi lênh láng. Luật rừng được thi triển, cựu binh vào cuộc, mạch phim càng hồi hộp. Long Bùi góp thêm mong muốn có sự thay đổi lănh đạo cao nhất v́: Cái kiểu nửa nạc nửa mỡ này rất khó làm ăn. Tham th́ nhận tham, ăn th́ nhận ăn, quyền lực một người cũng được nhưng nó rơ ràng. Đặng Tuấn Trung đáp lại: Đúng vậy! Trách nhiệm đầu tiên của chính quyền là phát triển kinh tế, tạo an sinh xă hội nhưng giờ, lănh đạo các địa phương nằm im, thở khẽ chỉ v́ tṛ hề củi ḷ vô pháp. Sai bắt, đúng cũng bắt. Chỉ ngoan là yên thân. Ngày nào cũng nghe tán tṛ bắt bớ chứ không thấy triển khai dự án, kế hoạch nào, xă hội th́ hoang mang xáo trộn [5]…
Ngoài việc chia sẻ một ư kiến nhiều người tán thành: Với thể chế này chỉ là may hơn khôn chứ chẳng ai tử tế, trong sạch đâu [6], Vơ Anh Dũng thở dài: Thượng thư, Thái thú, Lănh chúa đă vào tù không ít. Tứ đại Thiên vương cũng lần lượt “bỏ của chạy lấy người” th́... hết biết [7]!
Có người như Anh Pham xem chuyện xử lư hết Chủ tịch Nhà nước đến Chủ tịch Quốc hội là “ăn vă lănh đạo” và bàn: Vấn đề không c̣n là cá nhân lănh đạo không tốt đẹp sạch sẽ mà là nền thuộc loại không sửa được. Trong môi trường như thế khó ai giữ cho ḿnh sạch. Thay v́ việc đốt đuốc đi t́m người tài đức để kế thừa, kế nhiệm th́ bắt đầu phải tính việc trăm năm bắt đầu từ thiết kế lại những rường cột của nền văn hóa trọng con người, bao dung, đề cao nhân phẩm. Dù bắt đầu ngay th́ trăm năm chưa chắc đă gột rửa được bản tính cũ nhưng vẫn cứ nên bắt đầu [8].

Gibbs 04-29-2024 02:02

Nguyễn Huy Cường: Việt Nam cần mấy "trụ"?
Thẳng thắn mà nói, đang có một cuộc khủng hoảng quyền lực. Một thiết chế bị những gián đoạn, giống như cây cầu có các dầm cầu đúc hẫng, các dầm cầu không liên kết với nhau.
Dĩ nhiên là, sẽ có “những giải pháp thay thế” nhưng nó mang ư nghĩa hợp thức hơn là tạo ḍng chảy cho con kênh nhiều rác rến.
Câu hỏi từ bậc thức giả đến thần dân ham thời sự hôm nay là “Tứ trụ” nay c̣n mấy? Hoặc "Ai sẽ vào tứ trụ"?
Không giấu bạn đọc là tôi ưu tư nhiều về chuyện này. Tôi không có tâm thế của kẻ hiếu kỳ luôn chờ những sự rơi rụng mới để vỗ tay hỷ hả bởi những bức xúc bấy lâu nay của mỗi người.
Tôi cũng không hóng xem sắp tới ai sẽ đến lượt!? Tôi muốn chia sẻ với cộng đồng vài điểm nhưng trước hết là một thông báo:
Tôi và nhiều bạn đọc “ruột” phát hiện ra một điều là hiện anh Facebook chơi một chiêu mới với tôi và một số trang khác bằng cách: Không xoá trắng, không chặn, không áp chế điều ǵ khó chịu. Nhưng anh này chơi một tṛ rất thông minh: Anh ta ngăn trở rất nhiều bạn xem bài mới của tôi, chỉ cho xem bài từ ngày 1/4/2024 trở về trước, có bạn th́ thời gian bị “cấm chợ ngăn sông” này từ 1/2/2024.
Những bạn này nhiệt t́nh gọi cho tôi th́ tôi biết. C̣n phần lớn th́ tưởng là tôi bị “Ấy” rồi, nghỉ viết rồi, rồi từ từ bỏ trang này. Tôi cho rằng, đây là bài khôn ngoan nhất của anh này.
Bây giờ trở lại đề tài “Tứ trụ”. Trên trang Facebook này đă hơn 10 lần tôi nêu sự quan ngại sâu sắc khi mỗi kỳ bầu cử HĐND tỉnh, bầu đại biểu Quốc hội, 'kênh' duy nhất để người đi bỏ phiếu biết về người ḿnh sắp bầu là một trang A-4 viết sơ sài, phần lớn là nêu thành tích của ứng cử viên treo ṭng teng gần tiệm tạp hoá.
Thi thoảng, có người gặp dân bằng một cuộc tiếp xúc với cử tri. Ở những cuộc ấy, không có ứng viên nào nói lên những giới hạn, trở lực, thất bại của ḿnh (và cũng chẳng ai khảo mà xưng) mà chỉ toàn nói về bằng cấp với thành tích, nghe ngọt lừ!
Ở thượng cấp th́ trước đó đă có một quy tŕnh gọi là “quy hoạch”, chấm sẵn những người để tạo nguồn. Nếu cần giải ngân cho những mục đích xem như cao cả th́ cho đi học một khoá lư luận cao cấp, hoặc học tập tác phong ǵ đó.
Trong quá tŕnh điều hành, lănh đạo nếu bộc lộ những điểm yếu hoặc mong manh có tín hiệu xấu th́ “áp” thêm thủ thuật “luân chuyển”. Nếu thấy có vấn đề hoặc cần điều chỉnh lại cái “quy hoạch” bữa trước chưa ổn th́ diễn tiếp cuộc “Bỏ phiếu tín nhiệm”. Cuối cùng th́ cho họp … bất thường. Thế thôi.
Ngày nay, khi đọc báo mạng thấy rơ là cái đề tài nêu vụ điều chỉnh, bổ nhiệm, phế truất cán bô từ cấp huyện trở lên đang ở cấp độ dày đặc. Điều này không cho thấy tinh thần “Đoàn kết, vững mạnh” mà là chuyện khác.
Bây giờ, sau biến cố vừa qua, hầu như muôn dân lại chú mục vào vấn đề: Ai thay ai, tứ trụ là ai v.v…
Thưa Quư bạn, chúng ta hăy b́nh tâm lại nghĩ thế này. Nếu, xin copy lại ư trên đây là: "Trên trang Facebook này đă hơn 10 lần tôi nêu sự quan ngại sâu sắc khi mỗi kỳ bầu cử HĐND tỉnh, bầu đại biểu Quốc hội, 'kênh' duy nhất để người đi bỏ phiếu biết về người ḿnh sắp bầu là một trang A-4 viết sơ sài, phần lớn là nêu thành tích của ứng cử viên treo ṭng teng gần tiệm tạp hoá.
Thi thoảng, có người gặp dân bằng một cuộc tiếp xúc với cử tri. Ở những cuộc ấy, không có ứng viên nào nói lên những giới hạn, trở lực, thất bại của ḿnh (và cũng chẳng ai khảo mà xưng) mà chỉ toàn nói về bằng cấp với thành tích, nghe ngọt lừ!"
(Hết đoạn copy)
Đó, nếu vẫn như vậy th́ kết quả sẽ ra sao? Hoặc, ta giả sử, ê-kip hiện nay (trước 2022) vẫn nguyên đó, vững như thành th́ sao?
Th́ đó, có ǵ bí ẩn hay úp mở ǵ đâu, Vũ nhôm vũ sắt, AIC, Việt Á, Vạn Thịnh Phát cùng một ngàn vụ khác vẫn quét biến một năng lượng lớn gấp nhiều lần GDP Việt Nam vài năm?
Ông Phúc, Cậu Thưởng, anh Huệ, dăm bảy ông tướng tá từ Bộ Công an, Bộ Tư lệnh Cảnh sát Biển có ngăn chặn được ai khôn,g hay chờ đến khi “Ban kiểm tra” họp bất thường mới biết?
Thưa các bạn, nếu chỉ viết đến đây rồi dừng, dễ có người quy kết “vậy ông bất tín nhiệm cả cái thượng tầng kiến trúc xă hội này sao”. Một thể chế mà không có “Tứ trụ” th́ ai lănh đạo, ai chịu trách nhiệm. Tôi phải làm rơ điều này.
Tôi không phải diện vô chính phủ, càng không phải diện “phủ nhận sạch trơn”, Tôi có nhân tố trội trong từng tế bào máu là nhân tố CHÍNH SÁCH.
Tôi cho rằng, ngay ở chính sách tạo dựng bộ máy cầm cân nảy mực Quốc gia (tạm tính từ cấp tỉnh trở lên đến tứ trụ) được “cơ cấu” kiểu hiện nay là bất ổn. Có lẽ không phải tranh căi điều này.
Nhưng nếu nó được thực thi bởi một chính sách khác (bầu bán, phân công, cọ sát, kiểm tra, chế tài) khác, tốt hơn, minh bạch hơn th́ Ban Kiểm tra Trung ương đỡ vất vả hơn.
Bây giờ xin tự trả lời câu hỏi là tựa đề bài viết (nặng đầu) này: VIỆT NAM CẦN BAO NHIÊU TRỤ?
Có một quan điểm như thế này: Nếu chỉ là “Tứ” trụ như hiện nay, th́ dẫu trụ ra trụ, trụ có là thánh cũng không ngăn được cơn khát tiền đang cháy cổ họng lớp thượng dân có quyền có chức kia, dù tay phải nó vơ, tay trái vẫn kư các hợp đồng ma quái, miệng vẫn hô "vạn tuế" như người lớn.
Nhưng nếu khác đi th́ sao?
***
Một lần tôi bắt gặp một đoàn người chừng 15 người khá lịch lăm, trang phục tử tế đi dọn rác ở hồ Hale (Gần toà báo Tiền Phong Hà Nội). Họ làm việc rất cần mẫn, trách nhiệm và hiệu quả.
Khi tôi tiếp xúc, hỏi ra, th́ ra họ là người Nhật. Họ là những doanh nhân Nhật Bản đang làm ăn. Công ty của họ ngoài quận Thanh Xuân và trên Long Biên, cách xa cái hồ này chừng 6 km.
Hàng tuần, vào ngày nghỉ, họ tự nguyện làm việc này, làm rất tốt. Về sau họ cuốn hút được một số người Việt, có cả trẻ con làm theo.
Tôi c̣n hàng chục câu chuyện như thế này nhưng kể một chuyện để nói rằng: Đất nước cần rất nhiều “Trụ” như thế.
Những người dân Nhật này chính là trụ cột của một quốc gia vững như thành, bất kể nhà nước họ do ai cầm quyền, tứ trụ họ là ai! Tôi nghĩ rằng (nói dại) nếu bây giờ động đất, sóng thần gây ra một biến cố nuốt chửng một nửa nhân sự chính phủ Nhật th́ những cái “Trụ” này vẫn vững như thành, vẫn cần mẫn xây dựng những Giá Trị Nhật. Đất nước Nhật Bản vẫn là một cường quốc văn minh.
***
Một câu chuyện nhỏ khác. Chính phủ Singapore mỗi năm phát (cho không) mỗi người dân một khoản tiền (Năm 2019 mỗi người khoảng 5.000 đô Sing) đó là tiền lăi, tiền hiệu quả thu được từ nền tài chính của họ. Số tiền này ngoài những quyền lợi thông thường như lương, thưởng, tiện ích công cộng mà người dân đă nhận.
Nhưng, nhiều người dân không nhận v́ hai lư do, một là họ không có nhu cầu, hai là họ nhường cho những người khó khăn khác.
Đó, những người dân này chính là “Trụ” của đất nước tuyệt vời này, bất kể thủ tướng là ai!
Ở Việt Nam thiếu hẳn yếu tố này mà “toàn đảng toàn dân” ta cứ mong ngóng một “Bộ tứ, bộ ngũ, bộ mười ba” nào đó thần thánh, tài giỏi, liêm khiết “lên” là đất nước phồn vinh ngay!
Khó lắm!
Nói lời cuối trước khi dừng phím: Để có một đất nước mà mỗi người dân là một “Trụ” th́ trước hết phải có một chính sách tốt. Đừng mong ngóng những ǵ không phải ngôn ngữ của … vĩ độ, kinh độ này.

Gibbs 04-29-2024 02:14

Ngày 27/4, VOA Tiếng Việt có bài “Giới quan sát: Vương Đ́nh Huệ từ chức cho thấy dấu hiệu khủng hoảng chính trị thượng tầng”.

Liên quan đến sự ra đi của Chủ tịch Quốc hội Vương Đ́nh Huệ, VOA dẫn nhận định của ông Dương Quốc Chính, một nhà quan sát t́nh h́nh chính trị ở Hà Nội, cho rằng:

“Việc ông Huệ từ chức cũng không quá bất ngờ, v́ người ta cũng đồn đoán mấy hôm nay rồi.”

Tuy nhiên, ông Chính nhận định rằng, ông Huệ là người khá kín tiếng, nên khá nhiều người bất ngờ về những “mối quan hệ làm ăn” của ông, sau vụ Trợ lư Phạm Thái Hà của ông bị bắt.

VOA dẫn lời một cư dân sống ở Đồng bằng sông Cửu Long, chia sẻ:
“Việc này cũng không có ǵ ngạc nhiên. Tôi nghĩ mấy ổng không thống nhất nhau nên loại nhau là chuyện b́nh thường”. Người này nói thêm rằng, lănh đạo ở cấp địa phương cũng đấu đá như vậy, nhưng không nêu rơ bằng chứng.

VOA cho hay, giới quan sát cho rằng, việc từ chức này không ảnh hưởng lắm đối với các vấn đề chính sách trước mắt, nhưng đó là một t́nh trạng hỗn loạn chính trị thượng tầng, gây sốc cho người dân trong nước và cộng đồng quốc tế, v́ Việt Nam vốn là một quốc gia luôn tự hào về sự ổn định chính trị.

Theo đó, hăng tin AP hôm 26/4 dẫn lời nhà quan sát Nguyễn Khắc Giang thuộc Viện ISEAS-Yusof Ishak ở Singapore, nhận định, việc từ chức của ông Huệ “cho thấy sự bất ổn cực độ trong một môi trường chính trị thường được ca ngợi về sự ổn định, khi 3 nhà lănh đạo hàng đầu đă bị mất chức chỉ trong một năm qua”.

VOA cũng cho biết, một cuộc khảo sát với hơn 650 lănh đạo doanh nghiệp do Pḥng Thương mại nước ngoài tại Việt Nam thực hiện, và công bố vào tháng 3, cho thấy, các công ty nước ngoài quyết định đến làm ăn ở Việt Nam, chủ yếu v́ sự ổn định chính trị.

Nhà phân tích Nguyễn Khắc Giang nhận xét rằng, ông Huệ từng được coi là người có khả năng kế nhiệm Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng. Ông nói: “Sự sụp đổ của ông ấy sẽ chỉ làm trầm trọng thêm cuộc khủng hoảng t́m nhân vật kế nhiệm ở Việt Nam”.
VOA nhận xét, tương tự như những vụ từ chức trước đây, các trang báo Việt Nam hôm 26/4 không nói rằng ông Huệ có dính líu đến tham nhũng, nhưng đồng loạt dẫn tuyên bố của Ủy ban Kiểm tra Trung ương, phán xét rằng, ông Huệ đă “vi phạm quy định về những điều đảng viên không được làm, quy định về trách nhiệm nêu gương của cán bộ, đảng viên và chịu trách nhiệm người đứng đầu”.

“Những vi phạm, khuyết điểm của ông Vương Đ́nh Huệ đă gây dư luận xấu, làm ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, Nhà nước và cá nhân ông”, thông cáo của Uỷ ban này viết.

Nhận xét về báo chí Việt Nam, ông Dương Quốc Chính cho rằng:

“Khi nói về những sân sau này, báo chí chính thống Việt Nam rất nhạy cảm, họ chỉ dám đăng những tin mà Bộ Công an cung cấp, chứ không như phương Tây – họ có kênh điều tra hoàn toàn độc lập với công an và pháp lư. Báo chí Việt Nam gần như 100% phải bắt buộc đăng tin do Bộ Công an cung cấp”.

Ông Chính chia sẻ rằng, ông biết, nhiều nhà báo có một số thông tin khá nhạy cảm, nhưng họ không được phép đăng. “Như vậy, hầu như người Việt Nam phải dựa vào những thông tin phi chính thống”.

VOA cũng dẫn Facebook của Luật sư Lê Quốc Quân ở Mỹ, viết rằng:

“Chưa bao giờ chính trường Việt Nam mâu thuẫn căng thẳng và xung đột gay gắt như bây giờ. Cũng chưa bao giờ, báo chí bị bịt kín thông tin, nhân dân chỉ biết đứng ngoài xem vị Chủ tịch của “Cơ quan quyền lực cao nhất” bị hạ bệ một cách bí mật, như bây giờ”.

“Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ đi vào lịch sử như một lực lượng chiếm đóng trong một giai đoạn trên đất nước Việt Nam, nơi người dân và cả các đảng viên cấp dưới hoàn toàn không biết, và không được tham gia vào công cuộc quản trị đất nước.”

Gibbs 04-29-2024 02:16

Việc buộc Chủ tịch Quốc hội Vương Đ́nh Huệ phải làm đơn xin nghỉ, và từ bỏ mọi chức vụ một cách chóng vánh, được coi là tiếng sét giữa trời quang, trong những ngày nghỉ lễ nóng nực ở Việt Nam.

Chỉnh trong ṿng 35 ngày, 2 trong số 4 nhân vật “Tứ trụ” quyền lực hàng đầu của Đảng Cộng sản Việt Nam, đă bị hạ bệ, với các cáo buộc về tham nhũng. Đây là một sự kiện “vô tiền khoáng hậu” trong lịch sử 94 năm của Đảng.

Chỉ trước đây hơn một tháng, có lẽ, ông Huệ không thể tưởng tượng được rằng, sự nghiệp chính trị của ông, với tư cách là một chính khách hàng đầu, một ứng viên cho chiếc ghế Tổng Bí thư tại Đại hội Đảng 14, lại rơi xuống vực thẳm. Theo giới thạo tin, ông Huệ được ông Trọng nâng đỡ, tin tưởng, và gửi gắm hy vọng. Cũng như, ông Tổng muốn chuyển giao quyền lực cho ông Huệ, sau khi ông rời chức vụ, vào năm 2026.

Sự ê chề, nhục nhă của Huệ Vương lớn tới mức, có tin cho biết, phu nhân của ông – bà Nguyễn Thị Vân Chi, hiện không có mặt ở Việt Nam v́ quá xấu hổ với bạn bè và người thân. Bà Chi là Đại biểu Quốc hội 2 khoá 14 và 15, thuộc Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Nghệ An. Bà giữ chức Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tài chính – Ngân sách của Quốc hội; Phó Chủ tịch Nhóm Nghị sĩ hữu nghị Việt Nam – Séc.

Trên mạng xă hội, sau khi Huệ Vương ngă ngựa, nhiều ư kiến cho rằng, ông Huệ cũng như ông Thưởng, đều là điển h́nh của lũ quan tham, chỉ giỏi ăn tục nói phét – một lũ “đầy tớ” mất dạy, ăn tàn phá hại đất nước. Lũ quan chức coi tiền ngân sách, tiền thuế của dân như cái máng thức ăn, chúng nó muốn đớp bao nhiêu th́ tùy thích.

Theo giới thạo tin, ông Huệ bị hạ gục nhanh chóng bởi lư do, Cục 5 – Cơ quan T́nh báo của Bộ Công an, đă nắm trong tay rất nhiều tài liệu, liên quan đến việc ông Huệ và phe Nghệ Tĩnh từng rút tiền ngân sách nhà nước vô tội vạ. Nếu những tài liệu này được công bố, th́ sẽ gây một cơn địa chấn lớn ở Ba Đ́nh. Do đó, Tổng Trọng buộc ḷng phải chấp thuận cho Huệ Vương về vườn sớm.

Trước, trong và sau khi ông Huệ bị phế truất, câu hỏi mà công luận quan tâm nhất, đó là, sau Huệ Vương, ai là nhân vật mà Tô Lâm sẽ “gô cổ”, để đưa tiếp lên “đoạn đầu đài”?

Có ư kiến cho rằng, có thể, sau Vương Đ́nh Huệ, Chánh án Nguyễn Ḥa B́nh là cái tên sẽ được lên “bảng phong thần” của Bộ trưởng họ Tô. Tuy nhiên, với đà thắng lợi như thế chẻ tre, với chiến thuật nhanh chóng và bất ngờ, với các bằng chứng buộc tội đanh thép không thể chối căi, đă buộc 2 uỷ viên Bộ Chính trị thuộc hàng “Tứ trụ” phải bó tay nhận tội, th́ rơ ràng, Chánh án B́nh không đủ tầm để trở thành mục tiêu chính của ông Tô Lâm.

Việc Tô Lâm không dấu diếm tham vọng trở thành kẻ thống trị toàn cơi Việt Nam, là điều không cần phải bàn căi. Sức mạnh và uy quyền của Tô Lâm tại thời điểm này, được đánh giá là vô đối, đă khiến tất cả các lănh đạo cao cấp nhất của Đảng, kể cả Tổng Trọng, đều phải “tâm phục, khẩu phục”.

Giới quan sát đánh giá, ưu điểm của ông Tô Lâm là, đă nói là làm. Thậm chí, ông c̣n làm cả những điều không tuyên bố, khiến dư luận hoàn toàn bất ngờ. Hiện tại, Bắc Kinh không có phản ứng nào chứng tỏ họ muốn cứu ông Huệ. Điều đó chứng tỏ, ông Tập cũng chẳng c̣n “mặn mà” với Tổng Trọng như trước.
Hơn thế nữa, Hội nghị Trung ương 8 đă cho thấy, uy tín của Tổng Bí thư đă giảm sút nghiêm trọng, chưa từng thấy. Tổng Trọng đă bị buộc phải tuyên bố chính thức rằng, ông sẽ thôi chức vụ Tổng Bí thư khi kết thúc Đại hội 13.

Theo giới phân tích, từ lâu, Bắc Kinh đă chọn ra một dàn lănh đạo, sẵn sàng thế chân cho Tổng Trọng. Những người này đă được Bắc Kinh chuẩn bị khá chu đáo, theo một kế hoạch đơn tuyến và bí mật tuyệt đối.

Điều đó hoàn toàn phù hợp với đánh giá rằng, Tô Lâm dựa vào Trung Quốc, để leo lên chiếc ghế quyền lực cao nhất trong Đảng?

Thực tế đă chứng minh cho thấy, một nhân vật thân Trung Quốc hơn, thậm chí sắt máu hơn trong việc duy tŕ chế độ toàn trị, độc đoán của Cộng sản Việt nam, vốn dĩ được đánh giá là một bản sao của Trung Quốc. Người đó không phải ai khác, mà chỉ có thể là Bộ trưởng Công an Tô Lâm.

Hiện nay, Tô Lâm không thể chậm trễ hơn nữa, bởi “đêm dài lắm mộng”. Ông cần hạ bệ sớm Tổng Trọng, tránh việc các phe nhóm khác trong Đảng sẽ phản công.

Dù rằng, hiện nay Tô Lâm đang là kẻ có quyền lực mạnh nhất. Nhưng cũng v́ vậy mà kẻ thù của Tô Lâm ở khắp nơi, đông hơn quân Nguyên. Một khi Tô Lâm đoạt được ghế Tổng Bí thư từ tay ông Trọng, ảnh hưởng đến quyền lợi của các thế lực khác, th́ họ cũng sẽ không để cho ông được yên.

Đó cũng là lư do, v́ sao, Tô Lâm sẽ phải nhanh tay trong việc hạ bệ Tổng Trọng.

V́ thế, một khả năng tương đối cao, rất có thể, sau Huệ Vương, mục tiêu tiếp theo của Tô Lâm chính là Tổng Trọng.

Chúng ta hăy cùng chờ xem!./.



Trà My

Gibbs 04-30-2024 14:09

“Người đứng đầu” là cách nói theo ngôn ngữ nhà nước, c̣n “xă hội” th́ gọi là “ông trùm”. Đơn giản, về bản chất, “ông trùm” là người đứng đầu. Mà người đứng đầu trong các “ông trùm” th́ được gọi là “trùm cuối”.

Như vậy, nếu nói những người đứng đầu các bộ ban ngành là “ông trùm” trong lĩnh vực mà họ phụ trách, th́ Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là “trùm cuối” trong Đảng.

Hiện nay, cách vận hành và các mối quan hệ bên trong Đảng Cộng sản Việt Nam không khác ǵ một băng đảng xă hội đen. Giới chóp bu chẳng cần phải thể hiện năng lực, tri thức, để lănh đạo đất nước, chẳng cần đem lại điều ǵ có ích cho dân. Họ đánh nhau chí tử, ai mạnh hơn th́ người đó trở thành kẻ “đứng đầu”. Trong các băng đảng xă hội đen, luật được dùng là “luật giang hồ”, c̣n trong Đảng, luật được dùng là “luật của kẻ mạnh”. Chỉ có kẻ mạnh mới có thể sử dụng luật pháp hoặc Đảng luật, để trị đối thủ.

Những năm gần đây, nhiều nhân vật lớn trong Đảng đă bị đánh bật ra khỏi vũ đài chính trị, có thể kể ra như ông Vũ Đức Đam, ông Phạm B́nh Minh, ông Nguyễn Xuân Phúc, ông Vơ Văn Thưởng và mới đây là Vương Đ́nh Huệ vv… Tất cả đều bị quy “trách nhiệm của người đứng đầu”.

Để lính làm bậy th́ thủ trưởng phải chịu trách nhiệm, là h́nh thức trừng phạt không mới, mà đă có từ ngàn xưa. Trong quân đội thời phong kiến, có câu nói “quân thua chém tướng”, chính là cách quy trách nhiệm cho người đứng đầu.

Ở quốc gia dân chủ cũng có việc quy trách nhiệm người đứng đầu. Bởi thế mới có những trường hợp thủ tướng, bộ trưởng từ chức v.v… Và cũng chính v́ thế mà các quốc gia này mới ngày một phát triển, bộ máy chính nguyền của họ ngày một trong sạch hơn.

Thế nhưng, tại sao quy định “trách nhiệm người đứng đầu” dưới tay ông Trọng lại không những không làm cho Đảng trong sạch hơn, mà thậm chí c̣n khiến Đảng trở nên bẩn hơn, không làm cho đất nước Việt Nam phát triển hơn, mà ngày một tụt hậu hơn.

V́ sao vậy?
Quy định “trách nhiệm người đứng đầu” ở các nước dân chủ là không trừ một ai, dù có là người ở vị trí cao nhất trong hệ thống chính trị. V́ không một ai ngoại lệ, nên quy định này giúp loại bỏ những người không có năng lực, yếu kém, hoặc tham nhũng ra khỏi bộ máy. Nó làm sạch bộ máy từ thượng tầng đến cơ sở.

C̣n ở Việt Nam, chính bản thân ông Nguyễn Phú Trọng – trong vai tṛ là người đứng đầu Đảng, cũng không hề chịu “trách nhiệm người đứng đầu” theo quy định mà chính ông ban hành. Trong vai tṛ là Trưởng tiểu ban Nhân sự của Đại hội 13, nhưng sau khi một loạt nhân sự do chính ông lựa chọn, đă ngă ngựa v́ dính tham nhũng, th́ ông cũng không hề có động thái nào cho thấy, ông muốn “chịu trách nhiệm đứng đầu”.

Quy định “trách nhiệm người đứng đầu” của ông Trọng đă đánh gục rất nhiều người, nhưng trừ ông ra.

Cũng chính ông Trọng đă tự ban cho chính ḿnh “suất đặc biệt”, để vượt qua quy định giới hạn tuổi tác, giới hạn sức khỏe, và giới hạn nhiệm kỳ, theo Điều lệ Đảng. Nghĩa là, ông tự đạp lên Đảng luật của ông. Đấy cũng là cách ông tạo ra vùng cấm cho chính ḿnh, vùng cấm này cấm Điều lệ Đảng chạm vào ông.

Vậy nhưng, ông vẫn thản nhiên rao giảng về việc đốt ḷ “không có vùng cấm”, cũng như lên giọng đạo đức trước toàn Đảng và toàn dân.

Để có thể miễn nhiễm với những quy định của Đảng, th́ phải đoạt được ngôi vị cao nhất, để trở thành “trùm cuối” trong Đảng. Đó là lư do khiến Tô Lâm đă và đang t́m mọi cách để đánh gục các “đồng chí” trong Đảng, để giành lấy vị trí Tổng Bí thư. Bởi vị trí Tổng Bí thư là “trùm cuối”, là vị trí có thể tự ban cho chính ḿnh những điều “đặc biệt”, mà những ông trùm nhỏ trong Đảng không thể có được. Do đó, nó như một thứ “ma lực”, nó cuốn hút các quan chức lao đầu vào nhau, bất kể thủ đoạn, để tranh đoạt.

Rồi đây, đến lúc, ông Trọng cũng phải rời khỏi vũ đài chính trị, hoặc từ chức giữa nhiệm kỳ, hoặc nghỉ hư khi hết nhiệm kỳ, hoặc có thể do chết. Thế nhưng, tiền lệ mà ông tạo ra và để lại, là cực kỳ tai hại. Dù cho người thay thế ông là bất kỳ ai, th́ cũng sẽ là kẻ lạm quyền đáng sợ như ông.



Trần Chương

Gibbs 04-30-2024 14:10

Chỉ trong ṿng vẻn vẹn có 35 ngày, 2 nhân vật “hạt giống” được Tổng Trọng dày công nâng đỡ và d́u dắt, để kế nhiệm ông sau khi ông rút lui, đă đă bị đánh gục.

Việc Vơ Văn Thưởng và sau đó là Vương Đ́nh Huệ bị buộc phải làm đơn từ chức, cho thấy uy quyền của Tổng Trọng đă suy giảm nghiêm trọng.

Một nguồn thạo tin từ Hà Nội, mới đây đă cho thoibao.de biết, ông Vương Đ́nh Huệ đă bị cấm xuất cảnh, và ngày 27/4 đă bắt đầu bàn giao tất cả hồ sơ, giấy tờ liên quan đến các hoạt động của Quốc Hội.

Đồng thời, kể từ ngày 1/5 trở đi, ông Huệ buộc phải thực hiện các yêu cầu cụ thể như sau:

“Không được tham dự trả lời phỏng vấn báo chí trong nước và quốc tế; cấm tham gia các hoạt động có tổ chức, gây ảnh hưởng đến Đảng và nhà nước; không được phép đi nước ngoài, trừ trường hợp đi chữa bệnh ở nước ngoài, th́ phải báo cáo để bố trí người đi theo giám sát”.

Những yêu cầu này khá đặc biệt và nhạy cảm, chưa từng áp dụng cho các lănh đạo “Tứ trụ” bị mất chức trước đây, hoặc có áp dụng nhưng bảo mật tốt, không bị lộ ra công luận. Dấu hiệu bất thường này đă cho thấy, có thể, ông Huệ đă phạm vào một trọng tội nào đó, và sẽ bị xử lư nghiêm khắc hơn.

Trên mạng xă hội, nhiều ư kiến cho rằng, khả năng cao, ông Trọng sẽ chủ động đệ đơn xin về hưu, v́ lư do sức khỏe. Tuy nhiên, có nhiều ư kiến khác lại cho rằng, rất có thể, ông Trọng sẽ bị ép về hưu theo đề nghị của Bộ Công an.

Theo thông lệ, Hội nghị lần thứ 9 Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa 13, dự kiến sẽ khai mạc vào trung tuần tháng 5/2024. Đây là một Hội nghị thường niên 2 kỳ trong một năm, theo quy định.

Trên một số diễn đàn chính trị, đă có thông tin từ các nguồn thạo tin cho hay, Bộ trưởng Tô Lâm đang vận động các lănh đạo chủ chốt trong Đảng, thống nhất để có thể ra một Nghị quyết của tập thể Bộ Chính trị, về việc “xem xét trách nhiệm của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng trong công tác cán bộ, với tư cách người đứng đầu.”

Trong bối cảnh chính trường Việt Nam hết sức rối ren như hiện nay, ông Tô Lâm không cần dấu diếm, đă và đang nỗ lực, gấp rút bằng mọi giá, quyết tâm “soán ngôi, đoạt vị”, ép Tổng Trọng phải rút lui khỏi chính trường, và nhường quyền lănh đạo tối cao cho ông.
Khi phát động cuộc chiến “đốt ḷ”, với mục đích làm trong sạch Đảng, nhưng kết quả cho thấy, Tổng Trọng càng đánh th́ tham nhũng càng tăng, và nội bộ Đảng be bét chưa từng thấy. Các quan chức lănh đạo cấp cao lại là những kẻ phạm tội lớn nhất, như 2 nhân vật thân tín của ông Tổng là Vơ Văn Thưởng và Vương Đ́nh Huệ.

Theo giới quan sát, lư do buộc Tổng Trọng phải chủ động rời chức vụ, liên quan đến “trách nhiệm chính trị”, trong tư cách là người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam, như những lănh đạo đă từ chức, là Nguyễn Xuân Phúc, Phạm B́nh Minh, Vơ Văn Thưởng và Vương Đ́nh Huệ.

Với sức mạnh vô đối của ông Tô Lâm hiện nay, theo giới quan sát, tất cả các lănh đạo trong Bộ Chính trị, cũng như ở mọi cấp, mọi ngành, đều đang run sợ, lo lắng. Bởi không ai biết, khi nào sẽ tới phiên họ bị Bộ Công an gọi tên, như các nhân vật lănh đạo đă bị khởi tố và bắt giam gần đây.

Theo giới quan sát, việc ông Thưởng và ông Huệ bất ngờ “ngă ngựa” đă cho thấy, tất cả các lănh đạo cấp cao của Đảng không ai thực sự trong sạch. Và việc hồi tố để lật lại hồ sơ “nhúng chàm” trong quá khứ, th́ động đến ai chết người ấy, kể cả Tổng Trọng.

Bộ Công an hạ bệ liên tiếp 2 nhân vật “Tứ trụ”, là Vơ Văn Thưởng và Vương Đ́nh Huệ, vốn là những nhân vật thân cận của ông Trọng, mà Tổng Trọng phải bất lực khoang tay đứng nh́n. Điều đó cho thấy, phe của Tổng Trọng cũng như phe Nghệ Tĩnh, đă không c̣n đủ uy lực và sức mạnh để đối phó với Bộ Công an.

Có ư kiến cho rằng, Tổng Trọng – người đứng đầu Đảng, đồng thời là Bí thư Quân ủy Trung ương, là nhân vật bất khả xâm phạm, và Tô Lâm sẽ không dám đụng tới. Tuy nhiên, khi Điều lệ Đảng c̣n không được chính người đứng đầu Đảng tôn trọng, th́ ông Tô Lâm có ǵ phải ngại? Thực tế, Tổng Trọng đă ngồi lên Điều lệ Đảng để giữ ghế Tổng Bí thư đến 3 nhiệm kỳ, th́ chức Bí thư Quân ủy Trung ương cũng chẳng c̣n có ư ǵ. Nghĩa là, quyền lực luôn thuộc về kẻ mạnh.

Giới quan sát quốc tế mới đây đă đánh giá, quyền lực tối thượng trên chính trường Việt Nam đă và đang rơi vào bộ máy an ninh – cảnh sát của ông Tô Lâm, người đứng đầu Bộ Công an. V́ thế, việc ông Trọng phải ra đi là điều hoàn toàn có thể.

Chúng ta hăy chờ xem./.



Trà My

Gibbs 04-30-2024 14:10

Sau khi Vơ Văn Thưởng và Vương Đ́nh Huệ rụng, dư luận đang đặt ra khả năng, liệu Tô Lâm có đốn nốt trụ Tổng để bản thân “lên ngôi hoàng đế” hay không?

Không ai có thể biết được Tô Lâm nghĩ ǵ, nhưng quan sát những động thái đă mà Tô Lâm đă làm, th́ rất có khả năng, ông sẽ thực hiện cú “lật đổ vĩ đại”, lớn nhất từ trước tới nay, để “lên ngôi”.

Tô Lâm đánh Vơ Văn Thưởng và Vương Đ́nh Huệ là đánh trực diện, đánh tổng lực. Tuy nhiên, 2 cú đánh này đă lộ rơ ư đồ “đánh tỉa” của ông, nhắm vào Tổng Bí thư. Bởi trước khi đốn một cây cổ thụ, người ta sẽ cắt từng cành nhánh của nó trước. Vơ Văn Thưởng và Vương Đ́nh Huệ là 2 nhánh lớn nhất trong số các cành nhánh vây quanh ông Tổng.

Cứ mỗi lần hạ được một thuộc hạ của ông Tổng, th́ thế và lực của Tô Lâm lại mạnh hơn. Trước đây, Tô Lâm chỉ cho bắt một vài quan chức, nay, ông cho bắt luôn một “rừng quan”, điển h́nh là vụ bắt một loạt 12 quan chức và cựu quan chức của tỉnh B́nh Thuận. Cho bắt một lần nhiều quan chức như thế, Tô Lâm đang phô diễn cho các đối thủ của ông biết, sức mạnh hiện nay của ông như thế nào, và từ đó trấn áp tinh thần những kẻ chưa bị gọi tên.

Mới đây, Bộ Công an triển khai dự án xây dựng sân bay Gia B́nh tại Bắc Ninh. Thông tin chính thức cho biết, sân bay này phục vụ cho đơn vị không quân của lực lượng Công an Nhân dân.

Như vậy, Bộ Công an muốn xây dựng cả lực lượng không quân riêng. Để làm ǵ?

Nhiệm vụ của công an là lo an ninh nội địa, không phải trách nhiệm chống ngoại xâm, vậy dùng không quân làm ǵ? Hay là để chuẩn bị bảo vệ “ngai vàng” cho ông Bộ trưởng Bộ Công an, khi ông ngồi lên chiếc ghế cao nhất của Đảng?
Hiện nay, trong Đảng ủy Công an có ông Tô Lâm là Bí thư Đảng ủy, các ông Nguyễn Phú Trọng, Phạm Minh Chính là Ủy viên Ban Thường vụ. Tuy ngồi ghế thành viên Thường trực Đảng ủy Công an, nhưng ông Nguyễn Phú Trọng đă không cầm cương được “con ngựa chứng” Tô Lâm. Có thể nói, hiện nay, Bộ Công an đă vuột khỏi tầm tay của ông Tổng Bí thư.

Để cân bằng với một lực lực lượng vũ trang, th́ chỉ có thể là một lực lượng vũ trang khác, có hỏa lực và trang bị tương đương hoặc mạnh hơn. Như vậy, để kiểm soát sự lộng hành của Bộ Công an th́ chỉ có thể là Bộ Quốc pḥng.

Hiện nay, ông Nguyễn Phú Trọng là Bí thư Quân uỷ Trung ương, nghĩa là, trong Đảng ủy Quân đội, ông Trọng cũng là sếp của ông Phan Văn Giang. Nếu tận dụng được vị trí này, ông Trọng có thể ngăn cản được sự lộng hành của Tô Lâm. Thế nhưng, với thế lực hiện nay, ông Tổng có c̣n sai khiến được Bộ Quốc pḥng hay không?

Trong cơ cấu của Đảng và nhà nước, vị trí nắm binh quyền lớn nhất là Bộ Quốc pḥng, với vai tṛ Bộ trưởng hiện nay thuộc về ông Phan Văn Giang. Nhưng cho đến bây giờ, ông Giang vẫn luôn đứng ngoài cuộc đấu đá cung đ́nh, do Tô Lâm khởi xướng.

Đứng ngoài cuộc, tọa sơn quan hổ đấu, là khôn ngoan hay thiếu khôn ngoan, là một câu hỏi khó trả lời. Nếu ra mặt ngăn cản Tô Lâm, th́ có thể, bản thân ông Phan Văn Giang sẽ dính “thương tích”, thậm chí, nếu bất cẩn, có thể chính ông cũng sẽ bị loại khỏi cuộc chơi. Tuy nhiên, nếu chỉ bàng quan đứng ngoài, th́ liệu, sau khi Tô Lâm thành công chiếm ghế Tổng Bí thư, có để yên cho ông hay không? Hay lại đưa người đồng hương Hưng Yên là Thượng tướng Hoàng Xuân Chiến – Thứ trưởng Bộ Quốc pḥng, lên thay? Ngoài ra, Trung tướng Nguyễn Hồng Thái – Ủy viên Trung ương Đảng, Tư lệnh Quân khu 1, cũng là người Hưng Yên.

Nếu ông Trọng và ông Phan Văn Giang không đồng ḷng, dùng quân đội để ngăn cản Tô Lâm, có thể, cả 2 ông sẽ phải trả giá đắt, khi Tô Lâm lên Tổng Bí thư.



Trần Chương

Gibbs 05-01-2024 04:51

Trương Nhân Tuấn: Tại sao phải "tứ trụ" mà không là "nhứt trụ"?
Chỉ duy nhứt Việt Nam mới có cái mô h́nh chính trị quái dị, không giống ai gọi là "tứ trụ". Một nước luôn chỉ có một ông vua. Bởi v́ "chủ quyền quốc gia" là duy nhứt, là tối thượng, là "bất khả phân chia". Khi chủ quyền bi phân chia làm bốn, hay do bốn người giữ, th́ chủ quyền không c̣n là chủ quyền nữa. Đất nước v́ vậy luôn bất ổn.
Theo tôi, ông Trọng hay ông Tô, ông nào cũng được. Việt Nam chỉ cần "một ông" lănh đạo là đủ.
Ư kiến của tôi nào giờ là vậy. Nào giờ tôi luôn hô hào "pháp trị hóa nhà nước". "Quốc gia pháp trị - l'Etat de Droit" là vậy. "Pháp trị - the Rule of Law" cũng vậy. Chỉ có "một" trụ mà thôi.
Tôi thấy học giả, chuyên gia tầm quốc tế, hay chuyên gia Việt Nam, luôn lầm lẫn rằng cái gọi là "nhà nước pháp quyền" của Việt Nam hiện tại với mô h́nh xây dựng quốc gia của Pháp (của EU và phần lớn các quốc gia khác trên thế giới) đồng nghĩa với "Etat de Droit", một mô h́nh "quốc gia xây dựng trên nền tảng luật lệ".
Ở các quốc gia "b́nh thường", ta thấy có hai mô h́nh phân chia quyền lực. Thứ nhứt "chế độ đại nghị" và hai là "tổng thống chế". Cả hai thể chế chỉ có "một" nhân vật đứng đầu, được nhân dân trao nắm quyền lực tối thượng của quốc gia, tức "chủ quyền". Chế độ đại nghị, chủ quyền quốc gia thuộc về quốc hội nhưng người đứng đầu nhánh hành pháp nắm quyền lực. "Một" người khác đứng đầu "quốc gia - Etat", gọi là "chủ tịch nước", người này chỉ có tư cách đại diện quốc gia mà không nắm quyền lực. Mô h́nh "tổng thống chế", tổng thống vừa đại diện quốc gia, vừa nắm luôn quyền lực tối thượng.
C̣n Việt Nam, với cái gọi là "nhà nước pháp quyền". Theo tôi đến nay chưa mấy ai hiểu rơ ư nghĩa "pháp quyền" là ǵ?
Pháp quyền, hôm trước tôi có bài viết nói là từ này đến từ học giả Đài Loan. Ông gọi "tư sản pháp quyền" là "quyền luật định, hay quyền hiến định, của giới tư sản".
Tức "pháp quyền là quyền đă được chuẩn nhận do hiến pháp". Điều 4 Hiến pháp Việt Nam đă xác định "đảng CSVN là lực lượng lănh đạo nhà nước và xă hội".
"Quốc gia pháp trị - Etat de Droit", là quốc gia được xây dựng trên nền tảng luật lệ.
Khác nhau giữa "Etat de Droit - quốc gia pháp trị" với "nhà nước pháp quyền rất là lớn.
Trong chế độ "pháp quyền", quyền lực quốc gia thuộc về đảng và thẩm quyền phân chia quyền lực cũng thuộc về đảng.
Nhiều người lẫn lộn "nội qui" của đảng với "pháp qui". Tức lẫn lộn giữa "điều lệ nội bộ của một đảng" với những qui định của luật pháp quốc gia. Nhiều người không phân biệt, và không hiểu được "nhà nước pháp quyền", v́ vậy lẫn lộn với mô h́nh "Etat de Droit". Thật là tai hại.
V́ vậy họ mới có những phê b́nh sai, kiểu Việt Nam mất ổn định chính trị. "Tứ trụ c̣n hai trụ", rồi c̣n một trụ mới là điều "thuận".
Củng cố chế độ "tứ trụ" mới là tầm bậy.

Gibbs 05-03-2024 06:06

Lê Quốc Quân/ VOA: Ông Nguyễn Phú Trọng và ‘Trách nhiệm chính trị’
Ngày 26/4 Trung ương Đảng đồng ư để ông Vương Đ́nh Huệ “thôi giữ các chức vụ” với lư do ông Huệ đă vi phạm“Những điều đảng viên không được làm… và chịu trách nhiệm người đứng đầu”, sau khi có vụ bắt giữ ông Phạm Thái Hà và những quan chức tập đoàn Thuận An.
Cũng tương tự như vậy, ngày 20/3/2024, ông Vơ Văn Thưởng đă thôi giữ các chức vụ v́ những lùm xùm liên quan đến tập đoàn Phúc Sơn và các quan chức địa phương ở tỉnh Vĩnh Phúc. Trong tháng 1/2024, trưởng ban kinh tế Trung ương Trần Tuấn Anh buộc phải rời nhiệm sở.
Hơn một năm trước, Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc và hai phó thủ tướng là Vũ Đức Đam và Phạm B́nh Minh cũng ngậm ngùi ra đi v́ “chịu trách nhiệm chính trị”. Bộ chính trị của Đảng Cộng sản từ đầu nhiệm kỳ có 18 người, nay chỉ c̣n lại 13.
“Trách nhiệm pháp lư” và “Trách nhiệm chính trị”
Trách nhiệm pháp lư, năng lực chịu trách nhiệm pháp lư và cơ sở truy cứu trách nhiệm pháp lư là những thuật ngữ pháp luật phức tạp. Nhưng tóm lại th́: Trách nhiệm pháp lư là hậu quả mà công dân phải gánh chịu khi vi phạm hoặc không thực hiện các hành vi mà pháp luật quy định.
Tuy vậy, không phải ai cũng phải gánh chịu trách nhiệm pháp lư v́ nó c̣n thể hiện ở “năng lực chịu trách nhiệm pháp lư”. Một người được coi là không chịu trách nhiệm pháp lư khi: “Mắc bệnh tâm thần và không nhận thức được ư nghĩa xă hội của hành vi”.
Một trong những nguyên tắc quan trọng trong pháp lư là cá biệt hoá trách nhiệm, nghĩa là ai làm người đó chịu, nhưng xă hội c̣n có nhiều loại trách nhiệm khác như: Trách nhiệm dân sự, trách nhiệm hành chính, trách nhiệm chính trị… thể hiện sự liên đới giữa các chủ thể với nhau.
Trách nhiệm chính trị là một khái niệm không rơ ràng và chưa có một văn bản nào quy định cụ thể nhưng gần đây nó được bàn thảo sôi nổi trên khắp các diễn đàn. Các cuộc bàn thảo kéo dài từ trung ương đến địa phương, từ đảng bộ tỉnh xuống chi bộ thôn. Nó c̣n xuất hiện trong mọi ngành nghề, lĩnh vực mà có nhân tố “đảng” lănh đạo.
Trong một bài báo đăng trên báo Nhân dân, tiến sỹ Nguyễn Sỹ Dũng cho rằng “Trách nhiệm chính trị là chế độ trách nhiệm đ̣i hỏi các quan chức chính trị phải có được sự tín nhiệm của nhân dân hoặc của những người đại diện cho nhân dân. C̣n tín nhiệm th́ c̣n chức quyền, hết tín nhiệm th́ hết chức quyền”.
Luật pháp và Đảng quy không có điều khoản nào phản bác cũng như ủng hộ quan điểm này của tiến sỹ Dũng, nhưng Đảng CSVN có Quy định số 08/QĐ-TW để về “Trách nhiệm nêu gương” và tại Điều 1 ghi rơ là “Cán bộ, đảng viên giữ chức vụ càng cao th́ càng phải gương mẫu nêu gương”, mà muốn nêu gương được th́ phải có tín nhiệm. Vậy ai đo mức độ tín nhiệm?
“Lấy phiếu tín nhiệm” và “Bỏ phiếu tín nhiệm”
Để đo mức độ tín nhiệm, Quốc hội dựa vào Nghị Quyết số 85/2014/QH13 ban hành vào năm 2014 về việc “Lấy phiếu tín nhiệm, bỏ phiếu tín nhiệm đối với người do Quốc hội, Hội đồng nhân dân bầu hoặc phê chuẩn”.
Điều thú vị là Việt Nam luôn có cách làm “khác” với thế giới bằng những ngôn từ rất lạ mà đến các nhà ngôn ngữ học cũng phải đau đầu khó hiểu. Nghị Quyết này của Quốc hội đưa ra 2 khái niệm: “Lấy phiếu tín nhiệm’ và “Bỏ phiếu tín nhiệm”.
Trong “lấy phiếu” th́ có 3 mức là: “tín nhiệm cao, tín nhiệm và tín nhiệm thấp”. C̣n “bỏ phiếu” th́ chỉ có 2 mức là: “tín nhiệm hoặc không tín nhiệm”. Cùng một người, một sự việc có khi là “lấy phiếu” có lúc phải “bỏ phiếu”.
Việc đo lường mức độ tín nhiệm th́ luôn phải có 3 chủ thể tham gia: Nhân dân, Người thay mặt nhân dân (Quốc hội) và Đảng cộng sản.
Trong mối quan hệ tay ba này, Đảng đă đặt nhân dân ra ngoài cuộc chơi. Đảng thao túng toàn bộ Người đại diện của dân bằng việc cài cắm hơn 97% đảng viên làm Đại biểu quốc hội, rồi qua đó, Đảng giành lấy quyền quyết định vào những thời điểm nhất định, ai là người có tín nhiệm, ai là người không.
Đảng chưa bao giờ có một cuộc trưng cầu dân ư để xác định sự tín nhiệm của Đảng và sự đồng nhất giữa mong muốn của người dân và ư chí của Đảng. Sự tín nhiệm của nhân dân chưa chắc đă là sự tín nhiệm của Đảng; ngược lại, sự bất tín nhiệm của nhân dân cũng có thể không nhất thiết là sự bất tín nhiệm của Đảng.
Độ tín nhiệm “mong manh”
Ví dụ như ông Vơ Văn Thưởng đă được Quốc hội bầu làm chủ tịch nước với số phiếu tín nhiệm rất cao (487/488 đại biểu Quốc hội tham gia biểu quyết tán thành). Ông Vương Đ́nh Huệ th́ 100% đại biểu tham gia tán thành bầu làm chủ tịch quốc hội.
Chúng ta c̣n nhớ h́nh ảnh Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đi giữa 2 bên là Vơ Văn Thưởng và Vương Đ́nh Huệ. Ông nắm chặt tay Vơ Văn Thưởng và nhân dân được dịp đồn đoán về một người kế vị cùng nghiên cứu “triết học Mác Lê Nin”.
Sau khi ông Thưởng về vườn, nhân dân lại xôn xao về ông Vương Đ́nh Huệ như là người có khả năng thay thế Tổng bí thư v́ đă “cơ cấu từ lâu” và chủ tịch Quốc hội thường là bước đệm để tiến lên chức Tổng bí thư, giống như ông Nông Đức Mạnh và ông Nguyễn Phú Trọng.
Cả hai ông đă đạt được phiếu tín nhiệm cao nhất để chọn làm chủ tịch nước và Chủ tịch quốc hội. Nhưng đây là sự tín nhiệm vô cùng mong manh v́ không phản ánh đúng ư chí và nguyện vọng thực sự của dân hoặc người đại diện của dân.
Bởi thế cho nên, chỉ một thời gian sau, Đảng lại công bố họ “Vi phạm quy định và làm ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, Nhà nước”. Mọi sự là do đảng, thậm chí một số rất ít người trong đảng.
Có rất nhiều lời đồn đoán phía sau nhưng xét về mặt h́nh thức th́ không có một bằng chứng rơ ràng minh bạch nào được đưa ra. Nhân dân không có quyền và không có cách nào để xác định mức độ tín nhiệm thật đă có và quá tŕnh mất tín nhiệm của các ông như thế nào.
Nhân dân chỉ biết một cách chắc chắn rằng chỉ đảng viên mới được làm quan chức, và chỉ có quan chức mới có quyền lực để tham nhũng và hiện nay càng chống càng tăng, càng phơi bày một thực tế suy đồi nghiêm trọng. Niềm tin về mức độ tín nhiệm như đang vữa ra từng mảng.
Pandora Box và Hy vọng cuối cùng
Tổng bí thư, ông Nguyễn Phú Trọng xác định tham nhũng là giặc nội xâm và quyết tâm đánh nó để tạo ra được sự “trong sạch” và vững mạnh cho đảng và chế độ. Sau hơn 13 năm cầm quyền, thực tiễn phơi bày ra trước mắt người dân rằng nỗ lực chống tham nhũng của ông là không khả thi.
Ông đă tự mở chiếc “Pandora Box” ra và nay th́ nhân dân đă thấy thật sự bộ máy của Nhà nước do Đảng cộng sản lănh đạo là một tập hợp của những ổ tham nhũng lớn với sự băng hoại từ cấp cao nhất đến cấp thấp nhất. Trùm cuối được nhiều người xác định chính là thể chế và không bao giờ đập được chuột mà không vỡ b́nh v́ chính cái b́nh đó là môi trường sinh ra chuột.
Một mặt, ta thấy “sự dữ” từ chiếc hộp Pandora do chính ông Trọng mở ra đang “bay là là” và phủ kín cả bầu trời vô minh, giống như bầu khí khuyển Hà Nội đang ô nhiễm nặng, đem đến viễn cảnh tồi tệ của tương lai dân tộc Việt Nam.
Nhưng mặt khác, thực tiễn cũng cho chúng ta những hy vọng giống như truyền thuyết về niềm hy vọng c̣n sót lại trong hộp Pandora. Chúng ta biết rằng tham nhũng luôn gắn liền “khuyết tật” của quyền lực và nếu giải quyết được th́ có thể giúp quốc gia cất cánh.
Tham nhũng quan hệ hữu cơ với việc tạo dựng, tổ chức và sử dụng quyền lực. V́ vậy, nếu v́ tương lai đất nước, Ông Nguyễn Phú Trọng nên tự nhận “Trách nhiệm chính trị”, rồi cho phép tự do báo chí, mở rộng không gian dân sự, xây dựng nhà nước pháp quyền, nâng cao trách nhiệm giải tŕnh, minh bạch hoá chính sách, từng bước “nhốt quyền lực lại” trong một cơ chế “Check & Balance” (Kiềm chế và đối trọng) th́ tự nó theo thời gian sẽ sửa chữa được khuyết tật của hệ thống.
Nếu được vậy, dân tộc Việt Nam sẽ t́m thấy niềm hy vọng để b́nh an đi tiếp vào tương lai.

Gibbs 05-03-2024 06:09

Diplomat: Với những vụ từ chức mới nhất, 'Tṛ chơi vương quyền' của Việt Nam càng trở nên dữ dội hơn
Tác giả: Huynh Tam Sang/ Cù Tuấn chuyển ngữ
Tóm tắt: Vụ trấn áp tham nhũng của Việt Nam, dẫn tới sự ra đi của hai lănh đạo cấp cao trong những tuần gần đây, phản ánh sự leo thang đáng báo động của chủ nghĩa thân hữu và đấu đá nội bộ trong Đảng.
Vào ngày 26 tháng 4, Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), cơ quan ra quyết định hàng đầu của Việt Nam, đă chấp thuận đơn từ chức của Chủ tịch Quốc hội Vương Đ́nh Huệ, theo yêu cầu của cá nhân ông. Theo Ủy ban, những vi phạm, khuyết điểm của ông Huệ đă "gây dư luận xấu, làm ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, Nhà nước và cá nhân ông".
Thông báo này theo sau tin đồn rằng ông Huệ sẽ từ chức sau khi trợ lư lâu năm của ông, Phạm Thái Hà, bị bắt giữ. Theo Bộ Công an, ông Hà, người từng giữ chức Phó Chủ nhiệm Văn pḥng Quốc hội, đă bị bắt hồi tuần trước với cáo buộc lạm dụng quyền lực. Ông bị bắt v́ liên quan đến cuộc điều tra hối lộ tại Công ty Cổ phần Tập đoàn Thuận An có trụ sở tại Hà Nội và các dự án xây dựng cơ sở hạ tầng liên quan. Trọng tâm của vụ bắt giữ hiện nay là việc Hà thể hiện ḿnh là đồng minh trung thành của Huệ và là trợ lư đáng tin cậy trong Quốc hội.
Việc từ chức của ông Huệ diễn ra không lâu sau khi Chủ tịch nước Việt Nam Vơ Văn Thưởng từ chức chỉ sau một năm [giữ chức vụ này]. Cuộc điều tra của Ủy ban Kiểm tra Trung ương về việc ông Thưởng vi phạm điều lệ Đảng đă dẫn đến kết luận tương tự như trường hợp của ông Huệ: Những vi phạm, khuyết điểm của ông Thưởng đă gây bất b́nh trong dư luận, hạ thấp uy tín của Đảng, nhà nước và bản thân ông. Mặc dù chưa rơ ràng, nhưng những tin đồn về sự ra đi của ông đă lan truyền trong một thời gian liên quan đến nhiệm kỳ Bí thư Tỉnh ủy Quảng Ngăi, giai đoạn năm 2011—2014 và trách nhiệm được cho là của ông về sự giả mạo, khai man sổ sách có chọn lọc đă diễn ra tại Công ty xây dựng và bất động sản hàng đầu Phúc Sơn, trong và sau khi ông Thưởng giữ chức Bí thư Tỉnh ủy.
Đáng chú ư rằng ông Thưởng đă được chọn để kế nhiệm cựu Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc chỉ một tháng rưỡi sau khi ông [Phúc] đột ngột từ chức hồi đầu năm ngoái, do vi phạm và làm sai của các quan chức cấp cao làm việc dưới sự giám sát của ông [Phúc] trong thời gian ông làm Thủ tướng.
Vụ từ chức chưa từng có của hai nhân vật trong trong nhóm "tứ trụ" — những chức vụ quyền lực nhất trong hệ thống chính trị Việt Nam — đă làm nổi bật nỗ lực chống tham nhũng với chiến dịch đốt ḷ do Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, 80 tuổi, một trụ cột mạnh mẽ nhất, khởi xướng.
Nh́n chung, nhiều nhà quan sát coi nỗ lực chống tham nhũng là một chiến dịch toàn diện chống lại nạn tham nhũng đă làm hoen ố danh tiếng của chính phủ Việt Nam, cả trong công chúng lẫn các nhà đầu tư nước ngoài tiềm năng. Năm 2022, ông Trọng tuyên bố không có vùng cấm, không có ngoại lệ trong chiến dịch này. Việc từ chức và truy tố các chính trị gia cấp cao và cấp dưới của họ ở Việt Nam cho đến nay là bằng chứng cho thấy Đảng không khoan nhượng đối với các nhà lănh đạo và quan chức tham gia vào các hoạt động gây tranh căi hoặc làm việc không đạt tiêu chuẩn mà người ta mong đợi. Do những hành vi sai trái và những sai phạm liên quan đến tham nhũng, hàng trăm quan chức cấp cao, trong đó có các quan chức cấp cao của Đảng, đă từ chức hoặc bị buộc phải từ chức.
Nhưng những vụ bê bối tham nhũng và những vụ từ chức sau đó chỉ là phần nổi của tảng băng ch́m khi quan sát kịch bản đang diễn ra ở Việt Nam. Hai yếu tố cần được chú ư. Thứ nhất, các quan chức Đảng và nhà nước bị sa thải thường có quan hệ mật thiết với tham nhũng và hành vi sai trái của cấp dưới. Thứ hai, những cuộc thanh trừng này có mối liên hệ mật thiết với chủ nghĩa thân hữu về kinh tế: Một hệ thống trong đó chính trị và kinh tế gắn bó với nhau, dẫn đến sự lạm dụng quyền lực của các quan chức Đảng và chính phủ.
Chủ nghĩa tư bản thân hữu, vốn phổ biến ở các nước đang phát triển, tạo ra một hệ thống không công bằng và không rơ ràng, với các mối quan hệ cá nhân giữa doanh nhân và quan chức chính phủ làm cản trở sự cạnh tranh công bằng. Ở một quốc gia độc đảng như Việt Nam, chủ nghĩa thân hữu — mối quan hệ cộng sinh giữa các cơ quan nhà nước tham nhũng với các quan chức và doanh nghiệp — hiện đóng vai tṛ then chốt trong việc phân bổ lợi ích kinh tế giữa những người giàu và các quan chức cấp cao. Quốc gia này từ lâu đă nổi tiếng với việc áp dụng chính sách ưu tiên trong việc cấp giấy phép, phân bổ trợ cấp của chính phủ và cấp ưu đăi thuế đặc biệt. Một ví dụ điển h́nh của chủ nghĩa thân hữu ở Việt Nam là việc phân bổ các chức vụ trong chính phủ hoặc sự thiên vị trong các doanh nghiệp nhà nước dành riêng cho các Đảng viên, người thân và bạn bè của họ.
Kể từ khi bắt đầu cuộc cải cách kinh tế được gọi rộng răi là Đổi Mới hồi năm 1986, Việt Nam đă vươn lên từ nhóm các quốc gia nghèo nhất thế giới, trở thành nền kinh tế có thu nhập trung b́nh chỉ sau một thế hệ. Chính phủ Việt Nam cũng mong muốn đưa đất nước này trở thành một quốc gia phát triển với nền công nghiệp theo định hướng hiện đại vào năm 2025. Việt Nam được nhiều người ca ngợi là một nền kinh tế sôi động và đang phát triển, nhưng nền văn hóa chính trị của Việt Nam, vốn ưu tiên các mối quan hệ hơn là thành tích trong việc phân chia các lợi ích chính trị, chức vụ và lợi ích kinh tế, đang có khả năng củng cố cơ cấu quyền lực hiện tại và bóp nghẹt triển vọng kinh tế của đất nước này. Một khía cạnh nguy hiểm của thực tiễn lâu dài này là sự xuất hiện và củng cố của các nhóm và tổ chức dựa trên lợi ích của mối quan hệ thân hữu. Điều này có thể làm gia tăng t́nh trạng tham nhũng và chủ nghĩa bè phái ở một quốc gia vốn có sự lănh đạo không minh bạch, từ đó có thể cản trở sự phát triển và sự bền vững của nền kinh tế Việt Nam.
Tuy nhiên, chiến dịch chống tham nhũng đă làm lu mờ uy tín của Đảng, gây nghi ngờ về tính liêm chính và sự ổn định chính trị của hệ thống. Trong bối cảnh cuộc chiến thương mại Mỹ-Trung đang diễn ra và sự bất ổn trong chuỗi cung ứng toàn cầu, uy tín của nhà nước vô cùng quan trọng, đặc biệt là khi xem xét những nỗ lực của Việt Nam trong việc thu hút các nhà đầu tư nước ngoài. Do sự thịnh vượng của nền kinh tế Việt Nam phụ thuộc vào sự hỗ trợ đầu tư và công nghệ của phương Tây, cũng như mối quan hệ chặt chẽ với các nền kinh tế khu vực, các vụ trấn áp khi thực hiện chống tham nhũng trong thời gian gần đây có thể khiến cộng đồng doanh nghiệp và các nhà đầu tư nước ngoài lo lắng.
Bầu không khí chính trị ở Việt Nam ngày càng trở nên u ám hơn do sự từ chức gần đây của ông Thưởng và ông Huệ. Điều này đặt ra một câu hỏi không thể tránh khỏi: Ai sẽ bị ném vào ḷ kế tiếp? Sức nặng lâu dài của chủ nghĩa thân hữu đối với Việt Nam có nghĩa là chúng ta có thể tiếp tục chứng kiến các quan chức cấp cao và cấp dưới bị sa thải và bắt giữ trong một thời gian khá dài nữa. Nhưng vấn đề hấp dẫn nhất hiện nay là xung đột phe phái có thể đă nổ ra sau khi hai vị trí trong số tứ trụ bị bỏ trống.
Trong khi việc từ chức của các ông Phúc, Thưởng và Huệ có thể được coi là nỗ lực do Đảng khởi xướng nhằm giữ thể diện cho họ, th́ việc hạ cánh an toàn của họ cũng làm "Tṛ chơi vương quyền" của Việt Nam ngày càng nóng lên. Hiện chỉ c̣n lại hai thành viên trên ngai vàng — Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và Thủ tướng Phạm Minh Chính — khoảng trống [quyền lực] chính trị này có thể sẽ châm ng̣i cho nhiều cuộc đấu đá nội bộ hơn trong Đảng.
Sau sự ra đi của ông Huệ, Bộ Chính trị hiện chỉ c̣n 13 ủy viên (con số xui xẻo ở Việt Nam), giảm 5 so với số 18 người hồi đầu Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ 13 năm 2021. Trong số năm ủy viên bị cách chức, ngoài Huệ, Thưởng, Phúc, c̣n có Phó Thủ tướng Phạm B́nh Minh và Trần Tuấn Anh, Trưởng ban Kinh tế Trung ương.
Khủng hoảng lănh đạo ở Việt Nam có nhiều nguyên nhân, nhưng căn nguyên có lẽ là nạn tham nhũng trắng trợn và xung đột phe phái trong nội bộ Đảng CSVN. Trong bối cảnh đó, những đồn đoán nóng bỏng về việc ai sẽ được bổ nhiệm làm Chủ tịch nước và Chủ tịch Quốc hội kế tiếp là điều khó tránh khỏi. Sự thống trị, thỏa hiệp, đồng thuận và thậm chí cả cạnh tranh, tất cả đều diễn ra trong hậu trường, chắc chắn sẽ đặc biệt gay gắt, v́ cuộc tranh giành các vị trí hàng đầu trước Đại hội Đảng kế tiếp vào đầu năm 2026 đă bắt đầu. Trong khi ĐCSVN có thể sẽ cố gắng duy tŕ sự cân bằng quyền lực trong nước thông qua cơ cấu lănh đạo tập thể đă được thử nghiệm trong thực tế, khả năng duy tŕ tăng trưởng kinh tế, đồng thời ngăn chặn nạn tham nhũng trong các quan chức cấp cao, vẫn không có ǵ là chắc chắn.
Đồng thời, các cuộc tranh giành quyền lực đầy tham vọng ngày càng gia tăng và nguy cơ gia tăng của các cuộc chiến chính trị này trong bối cảnh chiến dịch chống tham nhũng, cuối cùng có thể làm lung lay cán cân quyền lực nội bộ mong manh của Đảng, với những hậu quả nghiêm trọng tiềm tàng trong tương lai.

Gibbs 05-03-2024 06:12

Chính trường Việt Nam đang trong giai đoạn bất ổn và đầy xáo trộn, đây là chuyện vô tiền khoáng hậu trong lịch sử 94 năm của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Giới phân tích khẳng định rằng, chính trường đang nằm trong ṿng kiểm soát của Bộ trưởng Công an Tô Lâm. Nhưng vẫn có những cảnh báo, ông Tô Lâm cần hết sức cảnh giác với các âm mưu đáp trả từ Tổng Trọng và phe cánh?
Sự xáo trộn và mất ổn định của nội bộ Ban lănh đạo Đảng, là nguyên nhân khiến cho các nhà đầu tư nước ngoài e ngại. Việc CEO của hăng Apple – ông Tim Cook, đến thăm Việt Nam, nhưng sau đó lại đưa ra quyết định sẽ đầu tư nhà máy tại Indonesia, là một minh chứng.
Liên quan đến thế và lực của ông Tô Lâm, theo Giáo sư Zachary Abuza, một chuyên gia phân tích chính trị Việt Nam, đă khẳng định:
“Ông ấy [Tô Lâm] đă hạ gục hết nhà lănh đạo này tới nhà lănh đạo khác, doanh nhân này nối tiếp doanh nhân khác, và ông ta thực sự đang ở một vị trí không thể bị tấn công.”
Tuy nhiên, Giáo sư Abuza cho rằng:
“Hiện nay ông Trọng vẫn là người có quyền lực và ảnh hưởng đáng kể. Nếu Ủy ban Kiểm tra Trung ương bắt đầu cuộc điều tra về ông Tô Lâm, th́ bản thân ông cũng không thể ngăn cản việc đó.”
Điều đó cho thấy, vẫn c̣n cơ hội điều tra các sai phạm của ông Tô Lâm, dù ông Abuza nhận định “một cuộc điều tra đối với ông Tô Lâm sẽ không xảy ra vào lúc này”.
Giới phân tích cho rằng, “một số không nhỏ lănh đạo cao cấp trong Đảng, cũng như trong các đại biểu Quốc hội, có nhiều người thực sự lo ngại về ông Tô Lâm. Và ông Tô Lâm đang là một ứng viên gây chia rẽ trong nội bộ Đảng.”
Công luận cho rằng, trong một đất nước độc đảng như Việt Nam hiện nay, th́ thật khó có chuyện quan chức cấp cao không từng “nhúng chàm”. Tất nhiên, ông Tô Lâm cũng không ngoại lệ.
Tô Lâm là một nhân vật có nhiều điều tiếng, như vụ scandal “bít tết dát vàng” ở Lodon cuối năm 2021; hay vụ Tô Lâm trực tiếp chỉ huy chiến dịch bắt cóc ông Trịnh Xuân Thanh ở Berlin, Đức, vào tháng 7/2017.
Blogger Đồng Phụng Việt trong bài viết, “VinGroup và công an chỉ “cột dây giày trong ruộng dưa”?”, đă chỉ ra các “lỗ hổng”, mà ông Tô Lâm và phe cánh phải hết sức đề pḥng.
Tác giả đặt vấn đề, “thiên hạ cũng không thể lư giải, tại sao, Công an Việt Nam lại quan tâm và bảo vệ VinGroup tận t́nh như vậy? Đặc biệt trong quá khứ, ông Tô Lâm từng dính dáng đến Công ty Nghe nh́n toàn cầu (AVG) của ông Phạm Nhật Vũ, em trai ông Phạm Nhật Vượng.”
Năm 2014, ông Phạm Nhật Vũ quyết định bán 95% cổ phần của AVG cho Mobifone. Trong khi, giá trị thực của số cổ phần này chỉ có 1.900 tỷ đồng, nhưng Mobifone đă mua với giá lên tới 8.900 tỷ đồng, lấy chênh lệch để chia nhau.
Khi sự việc vỡ lở, ông Nguyễn Bắc Son – cựu Bộ trưởng Thông tin và Truyền thông, bị phạt tù chung thân; ông Trương Minh Tuấn – nguyên Bộ trưởng Bộ 4T cũng bị phạt 14 năm tù… Vậy mà, ông Phạm Nhật Vũ – đệ tử của Tô Lâm, chỉ bị phạt 3 năm tù. Lư do được đưa ra là, Phạm Nhật Vũ đă chủ động đề nghị hủy thương vụ, trả lại toàn bộ tiền đă nhận cho Mobifone.
Kết luận của Thanh tra Chính phủ khẳng định, Thứ trưởng Bộ Công an Tô Lâm là người đă kư 3 văn bản “trái quy định về chức năng, nhiệm vụ, thẩm quyền”. Đồng thời, Thanh tra Chính phủ đề nghị “Thủ tướng Chính phủ chỉ đạo Bộ Công an, tổ chức kiểm điểm, xử lư trách nhiệm, theo quy định của pháp luật đối với các tổ chức, cá nhân thuộc Bộ Công an, trong việc tham mưu ban hành 3 văn bản tham gia ư kiến với Bộ Thông tin Truyền thông.”
Chưa hết, cáo trạng của vụ án Mobifone – AVG cho thấy, 3 văn bản mà ông Tô Lâm kư, không chỉ dọn đường để Mobifone mua cổ phần của AVG với giá trên trời, mà c̣n là việc Bộ Công an tùy tiện xếp thương vụ này vào diện “Mật” hoặc “Tối mật”.
Đồng thời, Tướng Tô Lâm c̣n “đề nghị Bộ Thông tin Truyền thông phối hợp với Ban Tuyên giáo Trung ương, chỉ đạo các cơ quan thông tấn, báo chí, không đưa tin, bài viết b́nh luận về hoạt động chuyển nhượng giữa hai doanh nghiệp”.
Nhưng không hiểu v́ sao, ông Tô Lâm vẫn b́nh an vô sự sau thương vụ nêu trên.
Theo giới chuyên gia, nguyên tắc khi ra nghị quyết của Bộ Chính trị, là tuân theo ư kiến của đa số. Với cơ cấu của Bộ Chính trị hiện nay, trong tổng số 13 ủy viên, có 4 ủy viên thuộc phe Nghệ An, th́ Tổng Trọng vẫn chiếm ưu thế.
Nếu như Bộ Chính trị thông qua yêu cầu: “giao cho Cơ quan Bảo vệ Chính trị Nội bộ – cơ quan tham mưu của Bộ Chính trị, Ban Bí thư, phối hợp với Cơ quan An ninh Quân đội lật lại hồ sơ vụ án Mobifone mua AVG”, th́ cuộc chơi của ông Tô Lâm sẽ có cái kết ra sao, chắc ai cũng biết.
Chúng ta hăy chờ xem.

Gibbs 05-06-2024 02:39

Ngày 3/5, VOA Tiếng Việt có bài ‘“Tṛ chơi Vương quyền”: Việc băi nhiệm Vương Đ́nh Huệ và chính trường Việt Nam trong con mắt quốc tế”.

Theo đó, sự ra đi của Chủ tịch Quốc hội Vương Đ́nh Huệ, người thứ 3 trong “Tứ trụ” Việt Nam phải từ chức giữa nhiệm kỳ chỉ trong hơn 1 năm, đang cho thấy sự khủng hoảng về người kế nhiệm lănh đạo Đảng, và phản ánh sự leo thang đáng báo động của chủ nghĩa thân hữu, cũng như đấu đá nội bộ trong Đảng, theo nhận định của giới quan sát và truyền thông quốc tế.

VOA dẫn bài viết của nhà nghiên cứu cấp cao về Đông Nam Á tại Hội đồng Quan hệ Quốc tế, Joshua Kurlantzick, trên trang web của Viện nghiên cứu có trụ sở ở New York này. Theo ông Joshua Kurlantzick:

“Trong nhiều năm nay, nền chính trị ưu tú của Việt Nam, từng mờ án, khó hiểu đối với hầu hết người ngoài, và dường như thống nhất trong một loại chế độ chuyên chế khá thành công (về mặt duy tŕ sự cai trị độc tài đồng thời đạt được sự phát triển kinh tế), đă bị đảo lộn.”

Sự ổn định chính trị đó dường như đang sụp đổ khá nhanh chóng ở Việt Nam, theo ông Kurlantzick. Ông nhận định, chưa rơ, liệu đây có phải là nỗ lực chống tham nhũng hiệu quả, hay là việc có quá nhiều lănh đạo cấp cao nói chung tham nhũng, đến mức, các phe phái phải dùng chiến dịch chống tham nhũng để loại bỏ kẻ thù của ḿnh.

Đồng quan điểm, VOA dẫn ư kiến của nhà nghiên cứu Huỳnh Tâm Sáng thuộc Quỹ Đài Loan NextGen, đồng thời là giảng viên Đại học Quốc gia Việt Nam, cho rằng:

“Những vụ bê bối tham nhũng và những vụ từ chức theo sau chỉ là phần nổi của tảng băng ch́m khi xét đến những ǵ đang diễn ra ở Việt Nam.”

“Thứ nhất, các quan chức Đảng và nhà nước bị sa thải thường có quan hệ mật thiết với nạn tham nhũng và hành vi sai trái của cấp dưới. Thứ hai, những cuộc thanh trừng này có mối liên hệ mật thiết với chủ nghĩa thân hữu về kinh tế: Một hệ thống trong đó chính trị và kinh tế gắn bó với nhau, dẫn đến sự lạm dụng quyền lực của các quan chức Đảng và Chính phủ.”

Ông Sáng cho rằng, bầu không khí chính trị của Việt Nam “trở nên u ám hơn do sự sụp đổ gần đây của ông Thưởng và ông Huệ” và “điều này đặt ra một câu hỏi không thể tránh khỏi: Ai sẽ bị ném vào ḷ tiếp theo?”
Theo ông Sáng, khủng hoảng lănh đạo ở Việt Nam có nhiều nguyên nhân, nhưng nguyên nhân gốc rễ “có lẽ là nạn tham nhũng trắng trợn và xung đột phe phái trong nội bộ Đảng Cộng sản”.

“Sự thống trị, thỏa hiệp, đồng thuận và thậm chí cả cạnh tranh, tất cả đều diễn ra sau những cánh cửa đóng kín, chắc chắn sẽ đặc biệt gay gắt, v́ cuộc đua giành các vị trí hàng đầu trước Đại hội Đảng tiếp theo vào đầu năm 2026 đă bắt đầu.”

VOA dẫn một bài viết trên X của Giáo sư Alexander Vuving, thuộc Trung tâm Nghiên cứu An ninh châu Á – Thái B́nh Dương Daniel K. Inouye, rằng “tṛ chơi vương quyền của Việt Nam đang tăng tốc.”

C̣n theo nhà nghiên cứu Kurlantzick, sự sụp đổ của ông Huệ càng làm phức tạp thêm cơ cấu quyền lực trong tương lai của chính trường Việt Nam.

“Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đương nhiệm của Đảng, đă củng cố được quyền lực lớn, vô hiệu hóa phần lớn phong cách lănh đạo theo kiểu đồng thuận trước đây. Nhưng ông đă lớn tuổi và thường trông yếu ớt khi xuất hiện trước công chúng,” ông Kurlantzick nhận định.

Vẫn theo nhà nghiên cứu Kurlantzick, Việt Nam từng là “bậc thầy” trong việc lập kế hoạch chuyển giao lănh đạo, th́ giờ đây, dường như không có kế hoạch rơ ràng sau khi ông Trọng ra đi.

VOA cho biết, ông Nguyễn Khắc Giang – nhà phân tích tại Viện nghiên cứu Đông Nam Á ISEAS-Yusof Ishak của Singapore, nhận định với truyền thông quốc tế rằng, “sự sụp đổ của ông (Huệ) sẽ chỉ làm trầm trọng thêm cuộc khủng hoảng người kế nhiệm ở Việt Nam.”



Hoàng Anh

Gibbs 05-06-2024 02:48

Ngày 3/5, BBC Tiếng Việt b́nh luận “Địa chấn chính trị Việt Nam: Dồn dập đến bao giờ?”

Theo đó, Chủ tịch nước Vơ Văn Thưởng rời ghế. Chủ tịch Quốc hội Vương Đ́nh Huệ tiếp bước. Ủy viên Bộ Chính trị Trần Anh Tuấn mất chức. Hàng loạt quan chức cấp tỉnh, bộ ngành, vướng ṿng lao lư. Những tháng đầu năm 2024, chính trường Việt Nam đang rung lắc dữ dội.

BBC nhận xét, công cuộc “đốt ḷ” của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đă càn quét sâu rộng từ Trung ương xuống địa phương, và chưa có dấu hiệu hạ nhiệt.

Trước những thay đổi về nhân sự được coi là chưa có tiền lệ, nhiều nhà quan sát mà BBC phỏng vấn, đă chỉ ra những hạn chế trong công cuộc chống tham nhũng của ông Trọng, rằng nó “không hiệu quả”, thậm chí là “thất bại”, khi chỉ giải quyết phần ngọn, trong khi, cội rễ của tham nhũng nằm ngay trong chính nội tại của Đảng Cộng sản Việt Nam.

BBC cho biết, tính từ sau Đại hội Đảng lần thứ 13 vào đầu năm 2021, số cán bộ cấp cao thuộc diện Trung ương Đảng quản lư bị kỷ luật, đă lên tới khoảng gần 100 người. Con số này được chính Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng chia sẻ hồi tháng 3/2024.

Những cán bộ “thuộc diện Trung ương quản lư”, gồm cán bộ từ cấp chủ tịch uỷ ban nhân dân tỉnh, bí thư tỉnh ủy, thành ủy trực thuộc Trung ương, thủ trưởng cấp bộ hoặc tương đương, cho đến ủy viên Ban Bí thư, ủy viên Bộ Chính trị, các thành viên “Tứ Trụ”.

BBC dẫn Tạp chí Tổ chức Nhà nước của Bộ Nội vụ cho biết, trong giai đoạn 2012 – 2022, đă có gần 200.000 cán bộ, đảng viên bị kỷ luật, nhiều người bị xử lư h́nh sự. Con số này nếu tính tới thời điểm hiện nay (2024), chắc hẳn c̣n cao hơn nữa.

Hiệu ứng của chiến dịch này là khoảng 60.000 người từ chức, chỉ trong khoảng thời gian 2021 – 2023, trong khi, số cán bộ của khu vực công chỉ có khoảng 2,5 triệu.

BBC dẫn nhận định của Giáo sư Carl Thayer từ Đại học New South Wales, Úc, cho rằng, điều đó có nghĩa những người c̣n lại phải “trong sạch như tuyết”, “không chút t́ vết”. Nhưng chưa nói tới việc họ có thực sự liêm chính, các phe phái trong Đảng sẽ luôn t́m ra “t́ vết” của nhau, hoặc ít ra cũng t́m ra “t́ vết” thuộc cấp của họ.
Nghĩa là, sẽ không có ai có khả năng trở thành một tấm gương sáng mẫu mực trong hệ thống Đảng Cộng sản Việt Nam.

BBC cũng dẫn quan điểm của Tiến sĩ Nguyễn Quang A – một nhà bất đồng chính kiến và đă có hàng chục năm quan sát chính trị Việt Nam, nói rằng, vấn đề là phải “bắt trúng bệnh gốc” chứ không phải “bắt hết ông nọ đến ông kia”.

“Đó không phải là cách làm bài bản, không đánh vào nguyên nhân cốt lơi. Cốt lơi là chính bản chất của hệ thống này.”

Ông A chỉ ra rằng, Việt Nam cần phải trở thành một nhà nước pháp quyền, nơi điều tra, công tố và ṭa án hoạt động động lập với nhau, và theo luật, chứ không theo chỉ đạo của Đảng Cộng sản.

Bên cạnh đó, cần các cơ quan giám sát độc lập các hoạt động của Đảng và nhà nước. Việt Nam hiện không có yếu tố nào trong số những yếu tố kể trên, “th́ làm sao chống được tham nhũng”, ông A nói.

Bên cạnh đó, BBC dẫn một bài viết trên trang Fulcrum của ông Nguyễn Khắc Giang, nghiên cứu viên Chương tŕnh Nghiên cứu Việt Nam của ISEAS – Viện Yusof Ishak Singapore, cho rằng, công cuộc đốt ḷ của ông Trọng đă gây ra “một cuộc di cư hàng loạt của công chức” trong “nỗi lo sợ ngày càng tăng của những người c̣n lại về việc bị bắt”, “dẫn đến t́nh trạng miễn cưỡng thực hiện trách nhiệm của ḿnh trên diện rộng”.

Hậu quả là, “làm trầm trọng thêm những thách thức mà bộ máy quan liêu vốn đă quá tải phải đối mặt, biểu hiện ở t́nh trạng quá tải bệnh viện công, thiếu giáo viên và bác sĩ trầm trọng, chậm trễ phê duyệt dự án và xếp hàng dài để đăng kư phương tiện. Quan trọng nhất, nó đă làm giảm hiệu quả hoạt động của Chính phủ vào thời điểm Việt Nam cần nhất”.



Ư Nhi

Gibbs 05-07-2024 04:37



Cách đây chưa lâu, mạng xă hội rộ tin đồn Chủ tịch Ngân hàng Sacombank Dương Công Minh bị cấm xuất cảnh. Lập tức, đại gia Dương Công Minh và Ngân hàng Sacombank nhảy dựng lên, gửi công văn cầu cứu một số cơ quan chức năng, nhờ can thiệp. Tin đồn này đă gây thiệt hại không nhỏ cho Tập đoàn Him Lam và cá nhân ông Dương Công Minh.
Giới kinh doanh tài chính ngân hàng đă và đang so sánh ông Dương Công Minh với bà “trùm” Trương Mỹ Lan. Thậm chí, có ư kiến cho rằng, cách làm ăn của Minh “xoài” không khác ǵ bà Lan. Tập đoàn Him Lam Group của ông Minh cũng phát hành trái phiếu, cũng huy động vốn ồ ạt, đồng thời cũng vi phạm quy định về sở hữu chéo, vi phạm quy định cho vay, và việc ngân hàng là sân sau của doanh nghiệp.
Cách điều hành của Minh “xoài” hết sức phức tạp, tinh vi, nhằm thao túng, lũng đoạn, để tránh né các quy định pháp luật, nhằm thực hiện hành vi phạm tội, chiếm đoạt tiền của ngân hàng, đồng thời trốn tránh sự theo dơi của cơ quan chức năng.
Theo cáo buộc, Tập đoàn Him Lam và ông Dương Công Minh là sân sau của nhóm lợi ích quân đội, bao gồm của các tướng lĩnh đang tại chức và đă nghỉ hưu. Minh “xoài” có mối quan hệ chặt chẽ với Tướng Phạm Văn Trà – Uỷ viên Bộ Chính trị khoá 8 và 9, Bộ trưởng Bộ Quốc pḥng giai đoạn 1997 – 2006; và cố Đại tướng – Bộ trưởng Bộ Quốc pḥng Phùng Quang Thanh.
Mới đây, mạng xă hội chia sẻ bài viết, “Bắt Dương Công Minh, tức Minh “xoài”, tại sao không?” của tác giả Phạm Vũ Hiệp, một cây bút thạo tin cung đ́nh. Bài viết này xuất hiện trong bối cảnh cuộc chiến quyền lực cung đ́nh đang diễn ra hết sức quyết liệt, giữa Tổng Trọng và Tô Lâm.
Việc ông Tô Lâm cho điều tra Dương Công Minh và Tập đoàn Him Lam, có liên quan ǵ đến những tàn dư của cố Bộ trưởng Quốc pḥng Phùng Quang Thanh hay không?
Đặc biệt, trước Đại hội Đảng lần thứ 12, Tướng Thanh đă thực hiện một âm mưu đảo chính, dưới sự giật dây của Bắc Kinh, nhằm gây áp lực lên Ban lănh đạo Việt Nam, trước chuyến thăm Mỹ của Tổng Trọng, từ ngày 6 đến ngày 10/7/2015.
Được biết, thông tin ông Phùng Quang Thanh tiến hành chính biến bị lộ, là do Tổng cục T́nh báo (Tổng cục V) Bộ Công an dưới thời Bộ trưởng Trần Đại Quang phát hiện, qua thông báo của cơ quan t́nh báo Mỹ.
Âm mưu bắt nguồn từ chuyến đi khác thường của Bộ Quốc phòng Việt Nam thăm Trung Quốc, từ ngày 16 đến 18/10/2014, do ông Phùng Quang Thanh dẫn đầu, cùng 16 sĩ quan cao cấp khác. Phía Trung Quốc tham gia đón tiếp có Bộ trưởng Quốc phòng Thường Vạn Toàn, gặp Tướng Thanh vào ngày 17/10/2014. Ngày 18/10, một sự việc rất khác thường là việc 2 bên ký kết Bản ghi nhớ kỹ thuật, về việc thiết lập đường dây nóng giữa Bộ Quốc pḥng 2 nước.
Theo gới phân tích, có khả năng, Trung Quốc tạo dựng một tài liệu tình báo, làm kịch bản cho cuộc đảo chính của Tướng Thanh. Các tài liệu này có gắn với cái tên của ông Ba Dũng. Tuy nhiên, tại thời điểm trước Đại hội 12, thế và lực của Thủ tướng Dũng ở thế áp đảo so với Tổng Trọng. V́ vậy, việc cáo buộc ông Ba Dũng có liên quan tới vụ đảo chính là “gắp lửa bỏ tay người”. Ông Dũng không dại ǵ tự bắn vào chân ḿnh.
Sau khi bị lộ, ngày 3/7/2015, Trung tướng Tư lệnh Phí Quốc Tuấn và Trung tướng Chính uỷ Lê Hùng Mạnh của Bộ Tư lệnh Quân khu Thủ đô đă nhận quyết định của “thủ tưởng cơ quan”, yêu cầu bàn giao công việc tức khắc cho Thiếu tướng Nguyễn Doăn Anh – Phó Tư lệnh, và Thiếu tướng Nguyễn Thế Kết – Phó Chính uỷ. Hai ông Phí Quốc Tuấn và Lê Hùng Mạnh được cho nghỉ chờ về hưu.
Sau đó, từ ngày 16 đến ngày 18/7/2015, Phó Thủ tướng kiêm Uỷ viên Ban Thường vụ Bộ chính trị Đảng Cộng sản Trung Quốc Trương Cao Lệ bất ngờ sang thăm Việt Nam. Hai ngày sau, Bộ Quốc pḥng công bố, Tướng Phùng Quang Thanh trở về nước ngày 25/7/2015, sau khi chữa bệnh ở Pháp. Từ đó, Tướng Thanh tái xuất hiện sau một thời gian vắng bóng, nhưng chỉ được ở trong khuôn viên Bộ quốc pḥng, không được về nhà.
Âm mưu chính biến bất thành, song điều đáng ngạc nhiên là, ông Thanh lại hoàn toàn b́nh an và vô sự. Tại Đại hội Đảng 12, ông Thanh vẫn ngồi ghế Chủ tịch đoàn. Điều đó cho thấy, ông Thanh phải “làm tốt vai diễn để chứng thực cho sự thống nhất, đoàn kết trong nội bộ Đảng”.
Giới quan sát cho rằng, tương tự như câu thành ngữ “mọi con đường đều trở về Jerusalem”, th́ chính trường Việt Nam hiện nay, mọi việc cũng đều xuất phát từ Tổng Trọng.
Những dấu hiệu kể trên có liên quan việc Bộ Công an của Đại tướng Tô Lâm muốn lật lại hồ sơ về âm mưu đảo chính, để làm rơ trách nhiệm của Tổng Trọng trong việc bao che, bỏ lọt hành vi phạm tội hết sức nghiêm trọng của cố Bộ trưởng Phùng Quang Thanh hay không?
Chúng ta hăy chờ xem./.
Trà My

Gibbs 05-07-2024 04:40

Ngày 4/5, ông Tô Ân Xô – người phát ngôn Bộ Công an, đă thông báo với báo chí: Ông Mai Tiến Dũng – cựu Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn pḥng Chính phủ, bị truy tố về tội “Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ”.

Được biết, ông Dũng từng 2 lần bị kỷ luật. Lần đầu, vào năm 2022, ông bị Bộ Chính trị khiển trách do liên quan sai phạm tại Bộ Công Thương vào. Lần thứ 2 vào đầu năm 2023, ông bị Ban Bí thư cảnh cáo, do thiếu trách nhiệm trong vụ “chuyến bay giải cứu”.

Tuy 2 lần bị kỷ luật, nhưng ông Mai Tiến Dũng không bị khai trừ Đảng và bị bắt. Tuy nhiên, lần này, ông bị bắt v́ liên quan đến siêu dự án Khu đô thị Thương mại nghỉ dưỡng sinh thái Đại Ninh, do đại gia Nguyễn Cao Trí làm chủ đầu tư.

Được biết, đại gia Nguyễn Cao Trí bị bắt do liên quan đến bà Trương Mỹ Lan của Tập đoàn Vạn Thịnh Phát. Từ vụ bắt giữ ông Trí, Bí thư Tỉnh uỷ Lâm Đồng Trần Đức Quận, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh Trần Văn Hiệp, và Chánh Thanh tra tỉnh Nguyễn Ngọc Ánh, đă bị bắt v́ tội “Lợi dụng chức vụ trong khi thi hành công vụ”, cùng với một số cán bộ tỉnh này bị bắt v́ “Nhận hối lộ”, nhiều người bị thẩm vấn.

Mới đây, một nguồn tin phi chính thống đă tung ra, cho biết, bà Trương Thị Mai đă thúc ép Bí thư Trần Đức Quận và Chủ tịch tỉnh Trần Văn Hiệp, buộc phải giúp Nguyễn Cao Trí. Thông tin cho biết, trong quá tŕnh Nguyễn Cao Trí lập dự án Đại Ninh, bà Trương Thị Mai đă đi lại như con thoi từ Hà Nội đến Lâm Đồng. Đến khi dự án đă được trao tay, bà mới dừng những chuyến đi này.

Bà Trương Thị Mai hiện là Ủy viên Bộ Chính trị – Thường trực Ban bí thư, kiêm Trưởng ban Tổ chức Trung ương. Ở vị trí này, khả năng cao, nếu bà thực sự có dính đến dự án Đại Ninh, th́ bà vẫn được rút lui trong danh dự như Vơ Văn Thưởng và Vương Đ́nh Huệ.
Vốn tưởng rằng quan bà trong sạch, nhưng hóa ra, bà cũng dính chàm. Ở chế độ này, không một quan chức nào không tận dụng quyền lực để kiếm lợi cho bản thân. Trước đây, quan bà Nguyễn Thị Kim Ngân may đến 300 áo dài của nhà thiết kế Vơ Việt Chung, giá mỗi áo dài lên đến 5.000 đô la Mỹ. Tuy không bị lộ, nhưng nếu không ăn bẩn, th́ quan bà Kim Ngân lấy đâu ra tiền mà tiêu xài hoang phí như thế? Nếu bà Trương Thị Mai mất chức v́ Đại Ninh, th́ lúc đó, bà Mai khác bà Ngân ở chỗ là bị lộ và không bị lộ mà thôi.

Đằng sau mỗi vụ án kinh tế là bóng dáng của những quan chức. Vụ Phúc Sơn có bóng dáng của ông Vơ Văn Thưởng; vụ Thuận An có bóng dáng của ông Vương Đ́nh Huệ; và giờ đây, vụ Đại Ninh được xác định là liên quan đến ông Mai Tiến Dũng – theo báo chí nhà nước, c̣n theo tin tức phi chính thống, th́ có liên quan đến bà Trương Thị Mai. Mà thông thường, tin phi chính thống có độ chính xác cao, và được báo chí nhà nước xác định sau đó.

Bà Trương Thị Mai vốn có thành tích rất mờ nhạt, nhưng lại được lên chức một cách thần tốc. Bà đứng ngoài các trận thư hùng suốt thời gian qua, và nhờ đó, bà có trong tay 2 chức vụ đáng mơ ước đối với rất nhiều người trong Bộ Chính trị. Nhưng giờ đây, xem ra, bà Mai khó có thể miễn nhiễm với các cuộc thư hùng ở thượng tầng chính trị.

Bộ Chính trị đă rụng đến 5 người, chỉ riêng mấy tháng đầu năm 2024 này, đă rụng đến 3 người. Xem ra, trước khi Tổng Bí thư rời chính trường, c̣n rất nhiều nhân vật nữa sẽ rụng trong thời gian tới.

Ngay chính ông Trọng cũng chưa chắc đă “trong sạch”, bởi từ lâu, những nguồn tin phi chính thống cho biết, ông có t́ vết khi c̣n làm Bí thư Thành uỷ Hà Nội. Sai phạm có liên quan đến khu đô thị Ciputra. Nếu ông c̣n “ngồi ĺ” ở ghế Tổng Bí thư, không loại trừ khả năng, ông cũng sẽ là nạn nhân tiếp theo của cuộc đấu quyền lực. Bởi một khi đă “hồi tố”, th́ khó ai thoát được. Lúc đó, Nguyễn Phú Trọng rất có thể sẽ gục bằng chính vũ khí của ḿnh.



Thái Hà

Gibbs 05-07-2024 04:44

“Ḷ” đốt củi tham nhũng là thương hiệu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng từ 8 năm qua, ai cũng biết điều đó. Và củi được đưa vào ḷ trong khoảng 7 năm qua, là do ông Tổng lựa chọn, rồi cho Tô Lâm quẳng vào ḷ. Ngần ấy năm, người dân mặc định, hễ “ḷ” cháy là do bàn tay của ông Tổng Bí thư nhóm lên. Tuy nhiên, từ khoảng đầu năm 2024 đến nay, công cuộc “đốt ḷ” đă có những dấu hiệu bất thường trông thấy. Từ đó, dân mới cho rằng, “ḷ” đă đổi chủ. Và câu hỏi đặt ra là, “ḷ” có đổi chủ thật hay không?

Hai nhân vật chính trong việc “đốt ḷ” suốt 8 năm qua, là ông Nguyễn Phú Trọng và ông Tô Lâm, không hề lên tiếng về vai tṛ “chủ ḷ”. Tuy nhiên, sự bất thường trong việc “đốt ḷ” đă thể hiện rất rơ trong thời gian gần đây, khi không c̣n theo quy tŕnh mà Tổng Bí thư đưa ra.

Đối với quan chức cấp uỷ viên Trung ương Đảng, thuộc diện Bộ Chính trị quản lư; hoặc cấp phó bí thư tỉnh thuộc diện Ban Bí thư quản lư; ông Tô Lâm đều cho bắt như “bắt gà”, không cần thông qua quy tŕnh kỷ luật về mặt Đảng. Quy tŕnh kỷ luật cán bộ đảng viên là do Tổng Trọng ban ra, nay Tô Lâm đă dẫm đạp lên, nghĩa là, ông không c̣n coi ông Trọng ra ǵ.

Việc loại ông Vơ Văn Thưởng và ông Vương Đ́nh Huệ trong thời gian rất ngắn, cũng là điều bất thường. Người dân đặt câu hỏi, ông Thưởng và ông Huệ ngă ngựa, th́ ai là người có lợi trong cuộc đua tranh vào vị Tổng Bí thư? Từ đó, nổi lên vai tṛ của Bộ trưởng Tô Lâm.

Chiều 4/5, tại phiên họp báo thường kỳ của Chính phủ, khi thông báo về vụ án Tập đoàn Thuận An, ông Tô Ân Xô – người phát ngôn Bộ Công an, đă nói rằng:

“Khi lănh đạo Ban chuyên án báo cáo Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng về một số vụ án do Ban Chỉ đạo Pḥng chống tham nhũng Trung ương chỉ đạo, Tổng Bí thư đă có lời khen ngợi với lực lượng công an đă quyết tâm, quyết liệt trong đấu tranh pḥng chống tham nhũng, tiêu cực; yêu cầu Bộ Công an tiếp tục, quyết tâm, quyết liệt hơn nữa theo tinh thần thượng tôn pháp luật, không có vùng cấm, không có ngoại lệ, mọi người đều b́nh đẳng trước pháp luật.”

Câu nói này có vẻ như muốn “khoe thành tích” của người đại diện Bộ Công an. Tuy nhiên, ẩn trong lời khoe khoang ấy là sự thanh minh, khẳng định rằng, những trận đánh vừa qua không phải do Bộ Công an tự ư làm, mà có báo cáo với Tổng Bí thư. Nghĩa là, ông Tô Lâm hàm ư rằng, “việc đánh Vơ Văn Thưởng và Vương Đ́nh Huệ là do ông Tổng chứ không phải tôi”.
Theo nhiều nguồn tin nội bộ cung cấp, hiện nay, ông Trọng thường xuyên nằm ở Bệnh viện Quân Y 108. T́nh h́nh sức khỏe của ông không tốt, không tiện để tham gia các cuộc họp của Trung ương Đảng. Một người đang vật lộn với bệnh tật, liệu có c̣n đủ minh mẫn để chỉ đạo những trận đánh lớn hay không? Đấy cũng là một câu hỏi to tướng.

Thời Tam Quốc, Thừa tướng Tào Tháo, dù vẫn xưng thần với vua Hán Hiến Đế, nhưng thực chất, mọi chiếu chỉ của triều đ́nh đều do ông soạn, chỉ có con dấu là của nhà vua. Cả triều đ́nh điều biết, tất cả các mệnh lệnh đều là của “Tào tặc”, nhưng trên danh nghĩa là của vua ban, nên không ai dám trái lệnh. Bởi nếu trái lệnh, sẽ bị quy vào tội “khi quân”, và cho xử trảm.

Ông Trọng đă có thực quyền trong thời gian dài, chứ không phải là “vua bù nh́n”. Tuy nhiên, thời gian gần đây, ông phải chống chọi với bệnh tật, và đă không c̣n đủ sức khoẻ và sức mạnh để nắm giữ quyền lực. Điều phi lư là, bệnh càng nặng, ḷ của ông càng đốt mạnh, mà không c̣n đốt theo quy tŕnh do chính ông ban ra.

Phải chăng, ông Tô Lâm đang lợi dụng uy quyền của ông Tổng để “đốt ḷ” phục vụ chính ông?

Hăy đợi mà xem.



Hoàng Phúc

Gibbs 05-08-2024 15:06

Trước đây, tuy 2 lần bị kỷ luật, Mai Tiến Dũng không bị khai trừ Đảng và bị bắt. Tuy nhiên, lần này, Dũng bị bắt v́ liên quan đến siêu dự án Khu đô thị Thương mại nghỉ dưỡng sinh thái Đại Ninh, do đại gia Nguyễn Cao Trí làm chủ đầu tư.
Được biết, đại gia Nguyễn Cao Trí bị bắt do liên quan đến Trương Mỹ Lan của Tập đoàn Vạn Thịnh Phát. Từ vụ bắt giữ ông Trí, Bí thư Tỉnh uỷ Lâm Đồng Trần Đức Quận, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh Trần Văn Hiệp, và Chánh Thanh tra tỉnh Nguyễn Ngọc Ánh, cũng đă bị bắt v́ tội “Lợi dụng chức vụ trong khi thi hành công vụ”, cùng với một số cán bộ tỉnh này bị bắt và bị thẩm vấn v́ “nhận hối lộ”.
Mới đây, một nguồn tin khác đă tung ra, cho biết, chính bà Trương Thị Mai đă thúc ép Bí thư Trần Đức Quận và Chủ tịch Trần Văn Hiệp, phải giúp Nguyễn Cao Trí. Thông tin cho biết, trong quá tŕnh Nguyễn Cao Trí lập dự án Đại Ninh, bà Trương Thị Mai đă đi lại như con thoi từ Hà Nội về Lâm Đồng. Cho đến khi dự án được trao tay, bà mới dừng những chuyến đi này.
Bà Trương Thị Mai vốn có thành tích rất mờ nhạt, nhưng lại được lên chức một cách thần tốc. Bà đứng ngoài các trận thư hùng suốt thời gian qua và nhờ đó, bà có trong tay 2 chức vụ đáng mơ ước đối với rất nhiều người trong Bộ Chính trị. Nhưng giờ đây, xem ra, bà Mai khó có thể miễn nhiễm với các cuộc thư hùng ở thượng tầng chính trị đảng CSVN.
Đằng sau mỗi vụ án kinh tế là bóng dáng của những quan chức cao cấp. Từ vụ Phúc Sơn có bóng dáng của Vơ Văn Thưởng, vụ Thuận An có bóng dáng của Vương Đ́nh Huệ và giờ đây, vụ Đại Ninh được xác định là liên quan đến Mai Tiến Dũng và theo nguồn tin ngoài lề, th́ vụ Đại Ninh cũng có liên quan đến bà Trương Thị Mai. Mà thông thường, tin ngoài lề có độ chính xác khá cao.
Trước đây, quan bà Nguyễn Thị Kim Ngân, cựu Chủ tịch QH, may đến 300 áo dài của nhà thiết kế Vơ Việt Chung, giá mỗi chiếc áo dài lên đến 5.000 đô la Mỹ. Tuy không bị lộ, nhưng nếu không ăn bẩn, th́ bà Kim Ngân lấy đâu ra tiền mà tiêu xài hoang phí như thế? Vụ này nếu bà Trương Thị Mai mất chức v́ Đại Ninh, th́ bà Mai khác bà Ngân ở chỗ là bị lộ và không bị lộ mà thôi.
Ngay chính Tổng Trọng cũng chưa chắc đă “trong sạch”, bởi từ lâu, nhiều nguồn tin đă cho biết, Tổng Trọng cũng có t́ vết khi c̣n làm Bí thư Thành uỷ Hà Nội. Sai phạm của Trọng là có liên quan đến khu đô thị Ciputra. Nếu Tổng Trọng c̣n quyết tâm “ngồi ĺ” ở ghế Tổng Bí thư, không loại trừ khả năng Tổng Trọng cũng sẽ bị moi ra, làm nạn nhân tiếp theo của cuộc đấu quyền lực.
V́ một khi đă chơi tṛ “hồi tố”, th́ khó ai thoát được. Bởi trong thành phần chóp bu Bộ Chính Trị có người nào là không bị dính chàm. Lúc đó, Nguyễn Phú Trọng rất có thể sẽ bị hạ gục bằng vũ khí của chính ḿnh.
Lăo Thất

Gibbs 05-08-2024 15:23



Mạng xă hội đang loan truyền tin đồn, “Sắp có vụ “nổ” cực lớn như Thưởng và Huệ trong một ngày gần đây”. Điều này đă khiến Trưởng ban Tổ chức Trung ương, Thường trực Ban Bí thư Trương Thị Mai trở thành tâm điểm của dư luận.

Báo Tuổi Trẻ ngày 6/5 loan tin, “Bí thư Thành ủy vắng mặt hơn 10 ngày, bà Ngô Thị Mỹ Lợi tạm thời điều hành Thành ủy Đà Lạt”. Bản tin cho biết, Ban Thường vụ Tỉnh ủy Lâm Đồng đă giao cho bà Ngô Thị Mỹ Lợi – Phó Bí thư Thường trực, tạm thời điều hành Thành ủy Đà Lạt, trong thời gian ông Đặng Trí Dũng đi vắng.

Theo đó, người vắng mặt tại cơ quan không có lư do, là ông Đặng Trí Dũng 57 tuổi, quê Tiền Giang. Ông Dũng từng là Phó Giám đốc Sở Kế hoạch và Đầu tư tỉnh Lâm Đồng, sau đó lên Giám đốc Sở này. Tháng 12/2020, ông Dũng trở thành Phó Chủ tịch Uỷ ban Nhân dân tỉnh Lâm Đồng. Đến tháng 12/2022, ông Dũng giữ chức Bí thư Thành ủy Đà Lạt, nhiệm kỳ 2020 – 2025.

Đầu tháng 1/2024, báo Pháp Luật thành phố Hồ Chí Minh cho biết, ông Đặng Trí Dũng đă bị “mời” đi Hà Nội, từ ngày 4/1, cùng với ông Trần Đức Quận – Bí thư Tỉnh ủy Lâm Đồng. Đến ngày 24/1, ông Quận bị Bộ Công an khởi tố, bắt giam, nhưng ông Dũng lại được thả cho về.

Trong thời gian qua, tỉnh Lâm Đồng xảy ra vụ bê bối lớn tại siêu dự án Đại Ninh, khiến Bí thư Tỉnh ủy Trần Đức Quận và Chủ tịch tỉnh Trần Văn Hiệp bị khởi tố, tạm giam do có liên quan. Hai lănh đạo này được cho là có liên quan đến bà Trương Thị Mai, trong việc bà Mai can thiệp và sửa Kết luận Thanh tra dự án thuộc Công ty Sài G̣n – Đại Ninh.

Siêu dự án Khu đô thị Nam Đà Lạt của Công ty Sài G̣n – Đại Ninh được Uỷ ban Nhân dân tỉnh Lâm Đồng cấp giấy chứng nhận đầu tư từ năm 2010, với tổng diện tích sử dụng đất lên tới 3.595 ha, và tổng nguồn vốn đầu tư lên tới 25.243 tỉ đồng. Theo tiến độ đầu tư, dự án này được triển khai từ năm 2010, dự kiến hoàn thành và đưa vào sử dụng năm 2018.

Tuy nhiên, kể từ khi được giao đất, giao rừng, chủ đầu tư đă để rừng bị phá và lấn chiếm hơn 368ha. Đến năm 2017, Sở Tài chính Lâm Đồng có quyết định yêu cầu Công ty bồi thường thiệt hại về tài nguyên rừng, tổng cộng 6,66 tỉ đồng. Nhưng đến giữa năm 2020, doanh nghiệp này mới chỉ nộp 1,67 tỉ đồng.

Đó là lư do khiến Thanh tra Chính phủ ra kết luận thanh tra vào tháng 6/2020, đề nghị tỉnh Lâm Đồng cho chấm dứt hoạt động dự án, thu hồi đất đă cấp cho dự án này.

Tuy nhiên, sau gần một năm, ngày 30/6/2021, Phó tổng Thanh tra Chính phủ Trần Văn Minh đă kư kết luận thanh tra số 1033/KL-TTCP, về việc sửa đổi một số nội dung kết luận thanh tra trước đó của Thanh tra Chính phủ.

Theo đó, kết luận thanh tra mới đă rút lại yêu cầu chấm dứt hoạt động, thu hồi đất đối với dự án của Công ty Sài G̣n Đại Ninh trước đó. Đồng thời, Thanh tra Chính phủ lại đề nghị Uỷ ban Nhân dân tỉnh Lâm Đồng tiếp tục giăn tiến độ, điều chỉnh và gia hạn cho dự án này. Đây cũng là lư do v́ sao ông Trần Văn Minh lại qua đời hồi tháng 3/2023, trong một cái chết đầy nghi vấn, với lư do bị hoài nghi là “chết để chạy tội”.

Đáng chú ư, tháng 11/2021, Công ty Sài G̣n – Đại Ninh đă có văn bản đề nghị điều chỉnh tổng mức đầu tư của dự án nói trên, từ 25.243 tỉ đồng nâng lên thành 30.291,6 tỉ đồng (tăng 20%). Sau đó, dự án này đă được “sang lại” cho đại gia Nguyễn Cao Trí, và ông Trí dự định bán lại cho bà Trương Mỹ Lan.

Đến nay, vẫn c̣n nhiều câu hỏi chưa được làm sáng tỏ trong vụ án này. Theo đó, tại sao tháng 6/2020 Thanh tra Chính phủ đă ban hành kết luận, đề xuất chấm dứt hoạt động và thu hồi dự án, v́ lư do ǵ mà sau đó một năm, Phó tổng Thanh tra Chính phủ Trần Văn Minh lại sửa đổi kết luận này, cho phép gia hạn sử dụng đất. Công luận đă đặt câu hỏi, “việc thay đổi này có đúng quy định, có hợp lư và đă có những tác động từ đâu dẫn tới việc thay đổi này?”

Xin nhắc lại, giới thạo tin cho rằng, bà Trương Thị Mai đă lấy cương vị lănh đạo cao cấp, nhiều lần thúc ép và đe dọa các lănh đạo tỉnh Lâm Đồng, và buộc họ phải tiếp tay cho đại gia Nguyễn Cao Trí và bà “trùm” Trương Mỹ Lan. Kể cả những cáo buộc bà Mai đă được Bí thư Lâm Đồng Trần Đức Quận biếu một biệt thự khủng ở Sài G̣n bằng tiền tham nhũng.

Chúng ta hăy chờ câu trả lời từ Bộ trưởng Tô Lâm./.



Trà My

Gibbs 05-08-2024 17:06

Thanh Hải Lê chân vào bóng Trụ..
La Thăng Đinh đóng chùa Liên Tŕ.
Tất Thành Cang phổi “tan thành cất”
Hôi thối từ ḷng tham sân si.
Đồng Tâm kháng chiến chống “nội xâm”
Ba ngàn công an theo Tô Lâm
Giết cụ Đ́nh Ḱnh trên giường ngủ.
Đức Chung trong ngục, miệng lầm bầm.
Xuân Phúc, Văn Thưởng rồi Đ́nh Huệ.
Không c̣n “trách nhiệm người Chủ đàn”.
”Dao thớt chợ trời” vào Pháp viện.
”Lá chắn” che Tô “ḅ dát vàng”.
Trụ như đổ bóng trên nền Đất
Che mờ vết nứt quanh lối đường;
Và như rung lắc trước biến động,
Trước đời dâu bể lắm đoạn trường.
Thảo Điền, tháng Tư năm 2024


All times are GMT. The time now is 21:15.
Page 3 of 9
12 3 456 Last »

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.20425 seconds with 8 queries